Hà Phương - Ở thời đại ngày nay danh từ Dân Chủ được
phổ biến rộng khắp, nhưng vẫn còn ở một số nước dưới chế độ độc tài
toàn trị, Dân Chủ không được tôn trọng, và ý nghĩa của nó cũng được hiểu
một cách mập mờ, hoặc bị méo mó. Có phải vì Dân Chủ là đối lực của chế
độ nên đã bị ngăn cấm bằng mọi cách, và cũng vì vậy người dân bình
thường e ngại nói đến hai tiếng Dân Chủ cũng như không muốn tìm hiểu
tường tận ý nghĩa của danh từ nầy?
Nói
một cách dễ hiểu, chỉ vì DÂN CHỦ là điều mà người dân của một nước được
QUYỀN CAN DỰ BÌNH ĐẲNG vào các lãnh vực chính trị, văn hóa, kinh tế
v.v…của Quốc gia và Xã hội như quyền bầu cử và ứng cử; quyền bày tỏ sự
bất đồng chính kiến; quyền kiến nghị bất tín nhiệm…; quyền góp ý tu
chính hiến pháp, v.v…là bốn trong những quyền Dân Chủ. Danh từ Dân Chủ,
từ đó, được loan tỏa trên khắp Thế Giới với cái ý nghĩa đơn thuần như
thế. Nhưng cho đến nay, có một số nước vì tham vọng riêng của một chủ
nghĩa (CNCS), một tập đoàn (Gahdafi ở Libya), những người lãnh đạo liên
hệ xem Dân Chủ như là vấn đề cấm kỵ, đã lập luận theo chủ thuyết mà họ
đi theo (hay tự đặt ra) để bắt người dân phải nghe theo một kiểu DÂN CHỦ
RIÊNG của họ với sự tuyên truyền lệch lạc ý nghĩa của Dân Chủ mà có
những giải thích cục bộ chủ quan, như chưa đúng lúc, như sẽ giải quyết
từ từ để tránh xáo trộn nguy hiểm, và như mỗi nơi có trình độ dân trí,
hoàn cảnh đất nước, điều kiện chính trị riêng, v.v…nên không thể đem nền
Dân Chủ của nước nầy áp đặt cho nước kia? Nhưng THẬT SỰ LÀ NGĂN CẤM
NỀN DÂN CHỦ TOÀN CẦU, ÁP ĐẶT KIỂU DÂN CHỦ TẬP TRUNG, NHẰM MỤC ĐÍCH DUY
TRÌ LÂU DÀI QUYỀN LỰC VÀ TƯ LỢI CHO PHE NHÓM, ĐẢNG PHÁI CỦA CHÚNG!
Trường
hợp ở VN, đảng cs coi nhân dân như cỏ rác, coi đất nước như của riêng,
đã tự mình vẽ bùa đeo, tự tung, tự tác; thậm chí đã tự ký công hàm, ký
cam kết, ký văn bản bán nước (Ký CH năm 1958, ghi nhận và tán thành lãnh
hải 12 hải lý của Trung Quốc ở biển Nam Trung Hoa, trong đó có quần đảo
Hoàng Sa và Trường Sa hồi đó của VNCH; ký cam kết năm 1990, VN là một
thuộc quốc của TC; ký cam kết năm 1999, nhượng hàng ngàn cây số vuông
biên giới phiá Bắc cho TC, trong đó có Thác Bản Giốc và Aỉ Nam Quan; ký
văn bản năm 2000, chia cắt hàng mấy trăm cây số vuông ở Vịnh Bắc Bộ cho
TC; Ký văn bản năm 2008, sang nhượng mõ Boxit Tây Nguyên cho TC, và rừng
đầu nguồn từ Quảng Ninh vào đến Bình Dương cho TC và Đài Loan). Về mặt
Dân Tộc và Xã Hội, csVN đã gây ra không biết bao nhiêu tội ác kể từ 1945
đến nay, từ vụ “ĐẤU TỐ RUỘNG ĐẤT DÃ MAN ở Miền Bắc 1953-1956, vụ GIẾT
DÂN VÔ TỘI MỘT CÁCH MAN RỢ CHƯA TỪNG THẤY” ở Huế năm 1968, đến các vụ
CẢI TẠO XH.XHCN VÔ CÙNG THÂM ĐỘC VÀ PHI LÝ ở miền Bắc sau 1954 và ở miền
Nam sau 1975, cho đến những bất công, tệ nạn chồng chất trên đầu người
dân VN, những dùi cui, những bàn chân của công an đập, đạp lên đầu, lên
mặt người dân VN, những còng số 8, những lao tù kín, lao tù hỡ, những
toà án “chuột chù”, những luật lệ “rừng xanh” luôn luôn là những thực tế
và những ám ảnh kèm kẹp và đe dọa người dân VN. Nhất nhất đều do chủ
nghĩa ĐỘC TÀI CỘNG SẢN mà DÂN CHỦ TẬP TRUNG là một trong những CHỦ
TRƯƠNG TỆ HẠI NHẤT của nó gây ra.
Ngày
nay, những tuyên truyền lừa mị và những lập luận “Gà Cồ ăn vụng cối
xay” của csVN đã không còn ru ngủ và không còn qua mặt được ai. Nhân Dân
VN, ngoài cộng sản, đã thức tỉnh, đã nhận ra bộ mặt thật của cái gọi là
“CNXH, tiền thân của CNCS” chỉ là một mớ giã tưởng để một mớ người xúm
lại lợi dụng nó mà cấu xé Tổ Quốc, tàn sát Dân Tộc, cướp đoạt tài sản và
đùa dỡn trên xác chết của dân lành; nên lòng dân đã sôi sục, từ em bé
lên năm đến cụ già tám mươi bảy tuổi đã xuống đường bày tỏ sự bất tín và
chống lại cái chủ nghĩa độc tôn, cái tập đoàn độc tài của csVN; và,
các nhà trí thức, các người dân oan cũng đồng bộ viết bài bày tỏ ý kiến
cải tổ chính trị cũng như gửi kiến nghị kêu oan. Họ đã bất chấp bị đàn
áp, bất chấp bị tù đày chỉ vì họ đã không còn sợ hãi, đã hiểu rõ ý nghĩa
và quyền lợi của hai tiếng DÂN CHỦ nên quyết đấu tranh cho cái mà nhân
dân VN đã và đang khao khát lâu nay.
Thế
mới thấy Chủ Nghĩa Chính Trị (Ý thức hệ chính trị), Tập Đoàn Độc Tài có
nhiều kiểu, nhiều loại khác nhau, nhưng “Ý NGHĨA CỦA DÂN CHỦ CHỈ LÀ
MỘT”. Sở dĩ, danh từ chung DÂN CHỦ đã không thể có, hoặc bị lạm dụng ở
một số nước độc tôn và độc tài là vì, nếu nền Dân Chủ được tôn trong một
cách đứng đắn ở các nước đó sẽ làm cho quyền lực và tư lợi của những
người liên hệ bị tiêu tan? Quả vậy, diễn trình lịch sử của VN, từ 1975,
đã cho thấy DÂN CHỦ LÀ ĐỐI NGHỊCH, LÀ MỒ CHÔN CỦA CNCS, nếu hiểu theo
nghĩa đích thực của nó, ngoại trừ cái dân chủ giã hiệu “Đa Nguyên, Đa
Đảng” (Tôn Giáo quốc doanh, đảng Dân Chủ và đảng Xã Hội dưới sự lãnh đạo
của đảng cộng sản) như chúng đã áp dụng để mị dân trước đó.
Quí
trọng thay Hai Tiếng Dân Chủ, nhưng cũng khổ thay, vì nhu cầu Dân Chủ
mà nhân dân ở đâu đó, trong quá khứ hay hiện tại, đã đổ quá nhiều mồ hôi
và xương máu để bảo vệ cũng như đấu tranh cho bằng được. Hỡi các
người csVN hãy nhìn lại và nhận thức chính chắn bài học Dân Chủ ở 7 nước
cs Đông Ấu, Liên Xô, Mông Cổ, Tunisia, Ai Cập, Libya, Yemen, và Syri để
chiêm nghiệm về mình mà sớm GIÁC NGỘ DÂN CHỦ, may ra còn có cơ hội hạ
cánh an toàn trước khi bị thảm họa; và hãy đừng tin vào 16 chữ vàng và 4
tốt của TC, cũng như đừng mong nhờ Mỹ can thiệp nếu bị TC tấn công.
Các người nên nhớ rằng các người đang ở giữa gọng kèm của lịch sử, Dân
Tộc VN và bọn Bành trướng Bắc Kinh, đang ngày càng siết chặt.
http://baotoquoc.com/2011/08/17/y-nghia-va-s%E1%BB%B1-ton-tr%E1%BB%8Dng-dan-ch%E1%BB%A7/#more-32210
http://baotoquoc.com/2011/08/17/y-nghia-va-s%E1%BB%B1-ton-tr%E1%BB%8Dng-dan-ch%E1%BB%A7/#more-32210
No comments:
Post a Comment