
Tạp chí Russ.ru: Theo ông lòng trung thành với trật tự chính trị hiện không còn được mọi người hâm mộ nữa?
Aleksey Pushkov:
Nói về lòng trung thành, cần phải chia ra thành lòng trung thành của xã
hội với chính quyền, nghĩa là sự ủng hộ của xã hội dành cho chính quyền
và lòng trung thành bên trong hệ thống, nghĩa là bên trong những nhóm
người đang lãnh đạo đất nước.
Lòng trung thành bên trong hệ thống được
bảo đảm bởi chính quyền lực. Nếu không thì nó không thể nào hoạt động
được. Những kẻ không trung thành bị tống ra khỏi hệ thống. Lòng trung
thành của xã hội đối với chính quyền phụ thuộc trước hết vào xã hội. Đấy
là thông số luôn luôn thay đổi, không thể coi nó là hằng số trong quá
trình phát triển về mặt chính trị.
Nền
tảng của trật tự chính trị không phải là lòng trung thành mà là hoạt
động của các định chế của chính quyền và luật pháp. Khi pháp luật được
tôn trọng thì lòng trung thành giữ vị trí mà nó đáng phải giữ, nó điều
tiết mối quan hệ giữa những người làm việc trong khuôn khổ của một hệ
thống quyền lực. Nhưng nếu pháp luật chỉ có vai trò thứ yếu, nếu pháp
luật được tuyên xưng một cách chính thức nhưng trên thực tế lại không
được áp dụng thì lòng trung thành sẽ chiếm vị trí thứ nhất, thay cho
pháp luật. Trên thực tế, nó chính là luật pháp. Xã hội phải trả giá bằng
tệ tham nhũng và sự thối rữa của các định chế chính trị.
Xin
giải thích lại một lần nữa: lòng trung thành điều tiết các mối qua hệ
giữa những người ở trong, làm trong và hoạt động trong một hệ thống
quyền lực (công ty). Không có lòng trung thành thì không đơn vị nào,
không chính phủ nào và không cơ quan hành pháp nào có thể hoạt động
được. Nhưng, nếu lòng trung thành bắt đầu thay thế cho luật pháp, nếu
một nhóm người được hưởng những điều kiện đặc biệt, khi luật pháp không
được đụng tới họ thì ta thấy có sự phân rã – cả chính quyền lẫn xã hội.
Trong trường hợp này, thay thế cho lòng trung thành, một tác nhân cần
thiết cho sự hoạt động của bộ máy nhà nước, thì ta lại thấy chứng phì
đại của các mối quan hệ cá nhân trong hệ thống quyền lực, lại thấy tình
hình là các mối quan hệ đó quyết định tất cả các thông số của hệ thống.
Các
chế độ đang sụp đổ trong thế giới Arab thể hiện rất rõ điều này. Ở
những đất nước đó, pháp luật chẳng có vai trò gì, tất cả đều được xây
dựng trên lòng trung thành của băng đảng cầm quyền (gia đình). Kết quả
là đến một lúc nào đó xã hội không còn coi những quan hệ đó là bình
thường và có thể đáp ứng được xã hội nữa. Xã hội bắt đầu đứng lên chống
lại chúng, vì thực chất đây chính là quan hệ tham nhũng. Và xã hội lật
đổ những nhà cầm quyền xây dựng chế độ chỉ dựa vào lòng trung thành
trong hệ thống quyền lực mà quên mất xã hội. Các sự kiện này cũng chứng
tỏ sự kiện là xã hội thể hiện lòng trung thành với chính quyền trong một
giai đoạn phát triển nhất định và sẽ không chấp nhận chính quyền đó khi
phát hiện ra rằng nó đã xa rời xã hội và đòi lòng trung thành khi xã
hội không thể trung thành được nữa.
Tạp chí Russ.ru: Theo ông, nước Nga đang ở vị trí nào trên con đường lịch sử là chuyển từ lòng trung thành sang luật pháp?
Aleksey Pushkov:
Ở Nga từ năm 1917 trở đi pháp luật đã chẳng còn giá trị gì. Nó chỉ là
chức năng của ý chí mà thôi. Luật pháp bao giờ cũng nằm ở sân sau của hệ
thống các tiêu chuẩn điều tiết các mối quan hệ chính trị và quan hệ của
chính quyền với xã hội. Mặc dù thời gian gần đây chúng ta đã nghe nói
rằng cần phải thượng tôn pháp luật, nhưng trong đời sống chúng ta lại
không được chứng kiến chuyện đó. Có rất nhiều trường hợp ngoại lệ. Người
ta còn thông qua cả những đạo luật vi hiến nữa. Thí dụ: nhân viên các
cơ quan bảo vệ pháp luật, các điều tra viên và thẩm phán cũng như nhân
viên bộ nội vụ có thể lái xe trong tình trạng say rượu. Các cơ quan của
Thanh tra an toàn giao thông của Bộ nội vụ không được quyền bắt những
người này. Đây là sự vi phạm trắng trợ nguyên tắc mọi người đều bình
đẳng trước pháp luật, thậm chí các mối quan hệ không được xây dựng theo
nguyên tắc lòng trung thành mà theo nguyên tắc bảo vệ băng đảng. Theo
tôi, nước Nga đang tiếp tục đi theo truyền thống được xây dựng dưới thời
Bolshevik. Lúc đó người ta gọi đấy là vì mục đích của cách mạng, nhưng
trên thực tế đấy là nhằm bảo vệ quyền lợi của băng đảng Bolshevik. Tình
hình đã tốt hơn, nhưng không hoàn toàn. Ngay trong nước Nga ngày nay
luật pháp cũng thường chỉ có ý nghĩa tuyên truyền.
Tạp chí Russ.ru: Ông có thể nói gì về tình hình khó khăn của giai cấp cầm quyền khi người dân đã không còn trung thành với nhóm tinh hoa nữa?
Aleksey Pushkov:
Theo tôi, thứ nhất, không thể nói nhân dân đã hoàn toàn không còn trung
thành với chính quyền nữa. Không phải thế. Thứ hai, tình hình phục
thuộc trước hết vào chính quyền. Họ không được mở rộng quá mức những mối
quan hệ quyền lực và làm thiệt hại cho xã hội. Không được có những bộ
trưởng không bị thay thế, không ai có thể đụng đến được, lòng trung
thành trong hệ thống quyền lực không được trở thành quan trọng hơn các
mối quan hệ với xã hội.
Tạp chí Russ.ru: Khi tiến hành cải cách chính trị thì đa số mà chính quyền có thể dựa vào được hình thành như thế nào?
Aleksey Pushkov:
Để tạo được đồng thuận trong xã hội thì chính quyền phải chứng minh
được rằng họ nghiêm túc, rằng họ sẵn sàng động viên các nguồn lực và
định hướng những cố gắng thực sự nhằm đạt được mục tiêu đề ra, thí dụ
như ngăn chặn tham nhũng chẳng hạn. Nếu không làm như thế thì xã hội sẽ
bắt đầu lảng tránh chính quyền, không còn tin chính quyền nữa và vào
mạng Internet để phản đối. Chính quyền thực hiện những dự án có ý nghĩa
xã hội đến mức nào thì xã hội cũng sẽ tin tưởng chính quyền đến mức ấy.
Nhưng kết quả phải là thực chứ không phải ảo. Ở ta người ta rất hay lấy
ngân sách đầu tư cho những dự án làm lợi cho những người thuộc giới tinh
hoa cầm quyền hay các doanh nghiệp lớn, còn xã hội thì không nhìn thấy
mối liên hệ giữa các dự án đó và quyền lợi của mình. Chính quyền phải
chứng minh rằng các dự án mà họ khởi sự không phục vụ quyền lợi của nhóm
người hay băng đảng nào mà phục vụ quyền lợi của toàn xã hội. Đấy là
thứ nhất.
Dự án có ý nghĩa xã hội?
Thứ
hai: chính quyền phải nhận thức được rằng sự gia tăng quá nhanh số
triệu phú và tỉ phú ở Nga không phải là niềm tự hào và không phải là
bằng chứng chứng tỏ sức khỏe của nền kinh tế mà ngược lại, là bằng chứng
về sự mất cân đối của toàn bộ hệ thống kinh tế và xã hội, cũng có nghĩa
là hệ thống quyền lực nữa. Liệu một đất nước mà theo đánh giá của Liên
hiệp quốc là đứng thứ 70-72 về mức sống lại có thể giữ vị trí thứ ba,
sau Mĩ và Trung Quốc, về số lượng tỉ phú được không? Mà đấy là khi GDP
của Nga chỉ bằng một phần mười GDP của Mĩ và hơn một phần ba GDP của
Trung Quốc một chút. Không thể xây dựng được xã hội lành mạnh với những
mất cân đối đến như thế. Cần phải xây dựng lại hệ thống phân phối tài
sản xã hội cho phù hợp, trong đó có hệ thống thuế khóa.
Thứ
ba: Muốn thành lập được một đa số ổn định thì chính quyền phải coi cuộc
đấu tranh chống tham nhũng là một trong những ưu tiên chủ yếu của chính
sách của mình. Nếu bộ máy quản lí cảm thấy rằng cuộc đấu tranh chống
tham nhũng được tiến hành một cách nghiêm túc thì nó sẽ có thái độ khác.
Muốn hình thành một đa số ủng hộ chính quyền thì không cần phải dộng vỡ
cái cửa đã mở rồi – cánh cửa đâu có đóng. Hãy thành lập xã hội pháp
quyền, nơi mọi công dân đều thấy mình là người được bảo vệ, chứ không
phải là đối tượng của những hành động độc đoán, nơi mỗi công dân đều
thấy rằng đại diện của chính quyền và nhân viên bảo vệ pháp luật mà phạm
pháp thì cũng bị đưa ra tòa chứ không đơn giản là cho thôi việc và xử
lí nội bộ, lúc đó sẽ có một đa số như thế.
Tạp chí Russ.ru: Theo
ông thì những vấn đề như thế có nằm trong cương lĩnh tranh cử tổng
thống hay không, khi mà chỉ còn một năm nữa là đến kì bầu cử?
Aleksey Pushkov:
Theo tôi, các cương lĩnh tranh cử hiện đã không còn ý nghĩa gì nữa và
không phải là tác nhân thu hút sự ủng hộ của dân chúng nữa rồi. Tác nhân
thu hút chủ yếu là hành động thực tế. Cho đến nay chúng ta cũng chưa
biết người ta đã làm gì với tay nhân viên điều tra đã thả năm kẻ bị tình
nghi trong vụ giết ông Egor Svidirov, mặc dù chính quyền đã hứa là sẽ
báo cáo với xã hội và sẽ trình bày các biện pháp mà họ đã thực hiện. Đấy
là thái độ bàng quang đáng bị đưa ra tòa, hay như tổng tống Medvedev
ngụ ý là tham nhũng? Đã ba tháng rồi, và chúng ta nghe thấy gì? Chẳng có
gì hết. Cương lĩnh chẳng có ý nghĩa gì, nếu xã hội không nhìn thấy đằng
sau nó những mong muốn cải cách cụ thể, không nhìn thấy những hành động
của thể. Chỉ có thể đoàn kết xã hội trên cơ sở hành động chứ không phải
trên cơ sở cương lĩnh. Theo tôi, từ tổng thống cho đến người thợ mỏ ở
Vorkuta đều biết cần phải làm gì. Xã hội chờ đợi các hành động chứ không
phải cương lĩnh.
Ksenia Kolkunova
Phạm Nguyên Trường dịch
Phạm Nguyên Trường dịch
Nguồn: Blog PhamNguyenTruong
© Thông Luận 2011
No comments:
Post a Comment