Friday, August 3, 2012

Sự lạm dụng quyền tự do ngôn luận trong xứ xở tự do



Trọng Đạt - Dưới đây là Góp ý của một cựu chiến binh Cộng Sản Bắc Việt tên Trí Dân hiện sống tại Tiệp Khắc phía dưới bài “Báo Người Việt và vấn đề tự do ngôn luận” của Trọng Đạt, đăng trên trang mạng danchimviet.info ngày 26/7/2012 vừa qua.

Là kẻ cầm súng chiến đấu trực tiếp cho Đảng ta giải phóng miền nam giang sơn thu về một mối …cho đến ngày hôm nay khi được đọc đoạn văn trên của “Báo Người Việt” còn thấy lợm giọng và uất ức đ. chịu được! Sự thật về cuộc sống miền Nam “đau khổ” bị Mỹ xâm lược đã mở mắt cho bao con người dân miền Bắc “sung sướng” nhờ ơn Đảng Bác về sự bịp bợm láu cá của Đảng ta!
Để nhanh chóng lấp liếm và che đậy sự thật Miền Nam, Đảng tiến hành thắt chặt chính sách ngăn sông cấm chợ, tảo trừng gay gắt các thành phần lí lịch xấu, cướp giật và trưng thu tài sản, đánh phá công thương tiểu tư sản..v.v.và v.v..để sao nhanh nhất làm cho cuộc sống miền Nam kiệt quệ, tiêu điều gần như cuộc sống ngoài miền Bắc, hòng ngăn chặn “tấm gương phản tác dụng” của miền Nam giải phóng đối với con dân mình và củng cố ngai vị thống trị của Đảng ta vừa mới giành cướp được. Và Đảng cũng đã biết trước ngai vị của mình không được đàng hoàng nên Đảng đã tiến hành kế sách “hậu chiến tranh” là lo lót cài cắm sẵn nhân lực của mình ở khắp mọi nơi, nhất là trong đám dân chạy loạn, di tản qua xứ tư do để sử dụng cho mục đích của đảng trong tương lai xa…
Khỏi cần dài dòng văn chương về quyền nọ quyền chai ở cái xứ tự do dân chủ mà ai cũng có quyền,chỉ cần biết rằng cộng đồng nhân loại thế giới đã công nhận CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN là TỘI ÁC và nghiêm cấm việc tuyên truyền phát triển chủ nghĩa cộng sản trong xã hội loài người tiến bộ ngày nay thì còn há cớ gì lại đi tranh luận, biện hộ về quyền tự do ngôn luận cho việc tuyên truyền trên! phải chăng đây là sự lạm dụng quyền tự do ngôn luận trong xứ xở tự do?…Sống mãi với cộng sản và là nạn nhân của chế độ cộng sản rồi mà vẫn còn ngây thơ, tự tin vào những điều chân thật sáo rỗng để nó lừa và lợi dụng mãi sao?..
Tri dan – Czech republic”
Người cán binh này đã phơi bầy cho thấy chính sách bần cùng hóa nhân dân của Đảng ta sau khi chiếm được miền Nam năm 1975 để kéo sập miền Nam thành nghèo nàn như miền Bắc. Đó là một kế hoạch phản tiến bộ, phản văn minh vô cùng tàn nhẫn. Trí Dân phản đối những người biện hộ cho quyền tự do ngôn luận phục vụ tuyên truyền và cho đó là chính sự lạm dụng quyền tự do ngôn luận.
Đúng như lời ông ta đã nói, Đảng láu cá và bịp bợm thât không ai bằng. Nay sách vở báo chí từ Hải ngoại gửi về hầu hết bị kiểm duyệt và vứt vào thùng rác để trừ hậu họa trong khi sách báo, văn nghệ tuyên truyền của Đảng được đưa ra nước ngoài thoải mái. Trong nước Đảng bịt miệng bóp hầu, bóp cổ le lưỡi giới truyền thông báo chí, các nhà tranh đấu cho tự do nay lại giựt giây cò mồi, nằm vùng tranh đấu đòi tự do ngôn luận cho Đảng được có tiếng nói, được tuyên truyền tại vùng trời tự do Hải ngoại.
Trên thế giới có hai chế độ đặt tuyên truyền vào hàng đầu đó là Quốc Xã và Cộng Sản, tuyên truyền láo khoét tối đa để lừa gạt mọi người ở trong cũng như ngoài nước. Cũng như lời của anh bộ đội kể trên, sau khi vào giải phóng miền nam xong mới thấy sự thực về miền nam văn minh sung túc mà Đảng đã láo khoét tuyên truyền bôi xấu trước đây. Ngược dòng thời gian, năm 1945, Việt Minh có tuyên truyền bịp bợm được nhiều thanh niên theo họ, lợi dụng lòng yêu nước của những người non trẻ này, tuy nhiên vừa tuyên truyền vừa hăm dọa, trong số những người theo Việt Minh có rất nhiều người theo vì sợ. Năm 1954 hàng triệu người đã bỏ miền Bắc di cư vào Nam khi thấy bộ mặt gian ác của Vẹm, sau thời gian này tuyên truyền của CS trở thành vô dụng vì người ta biết quá rõ các thủ đoạn bịp bợm của Đảng ta. Khoảng thời gian từ 1954-1975 tại miền nam VN, nhất là tại nông thôn số ngưởi theo CS đa số vì sợ, chỉ một số ít mắc tuyên truyền. Sau 1975 sự tuyên truyền của CS coi như vứt đi vì người dân cả hai miền Nam Bắc đều thấy rõ sự lừa gạt của họ.
Như vậy nay dù cho Đảng tuyên truyền thả dàn, thoải mái tại Hải ngoại cũng hoàn toàn không có tác dụng nhưng sở dĩ Cộng đồng tỵ nạn phản ứng gay gắt với những lời lẽ tuyên truyền của họ vì nó chướng tai gai mắt và nó có sự cố tình gây hấn với mọi người. Khoảng một vài năm trở lại đây, Đảng ta bắt đầu trở giọng đòi quyền tự do ngôn luận, đòi nhân quyền cho mình tại Hải ngoại nhất là tại Mỹ. Họ dùng đường lối nhẹ nhàng, ôn hòa theo kiểu thành phần thứ ba ngày xưa, ta thấy một số biểu hiện rất tinh vi và khoa học như sau.
-Trên các diễn đàn điện tử bắt đầu xuất hiện những ý kiến chê bai, mạ lỵ cờ vàng và chính thể Việt Nam Cộng Hòa. Nhiều cò mồi bắt đầu thả trái ba lông dò đường, họ nói bằng giọng ôn hòa như nên dẹp bỏ cờ vàng, lá cờ đã hai lần bỏ nước ra đi, nên để VNCH lùi vào dĩ vãng… Họ chê trách những ai tiếc nhớ quá khứ miền nam VN, khuyên nhủ những người cũ nên quên dĩ vãng gần 40 năm để sống với thực tại trong lòng dân tộc.
-Nhiều cò mồi nằm vùng trên các diễn đàn bắt đầu trở giọng lên án Cộng đồng tỵ nạn độc đoán, bắt ép mọi người theo chủ trương đường lối cứng ngắc của mình. Họ than van nay tại Hải ngoại chỉ có một chiều tư tưởng, những ai đi nghịch lại sẽ bị đè bẹp, 37 năm qua tại Hải ngoại không có tự do tư tưởng, tự do ăn nói mà chỉ được nói một chiều. Họ nói Cộng đồng tỵ nạn đã bịt miệng những người có tư tưởng đối lập mà đối lập ở đây không ai khác hơn là các chú Vẹm nằm vùng.
-Nhiều tay ra vẻ cấp tiến kêu gọi thay đổi đường hướng thù nghịch lỗi thời xưa cũ, đã gần bốn mươi năm trôi qua, quê hương đã và đang trên đường đổi mới. Họ kêu gọi tinh thần tự do cởi mở chấp nhận đối lập tư tưởng trong Cộng đồng.
-Đi xa hơn thế, nhân vụ báo Người Việt đăng bài của Sơn Hào mạ lỵ người tỵ nạn, một số trí thức lên tiếng bênh vực cho quyền tự do ngôn luận của báo Người Việt. Họ đem lý thuyết sách vở ra khẳng định mọi người tại Mỹ đều có quyền tự do ngôn luận, nói khác đi báo Người Việt có quyền đăng bài của Cộng Sản không sao cả vì đó là quyền tự do của họ.
Năm năm trước vào ngày thứ ba 12 tháng 6 năm 2007, Tổng thống Bush đã tham dự lễ khánh thành Tượng đài Tưởng niệm nạn nhân Cộng Sản (Victims of Communism Memorial) tại Hoa Thịnh Đốn.Trong bài diễn văn ông cho biết ý thức hệ CS đã tiêu diệt khoảng 100 triệu người vô tội gồm cả đàn ông, đàn bà và trẻ nít (Communism, an ideology that took the lives of an estimated 100 million innocent men, women and children). Như thế người Mỹ đã chính thức coi Chế độ Cộng Sản là đại gian đại ác, đã phạm tội ác tầy trời chống nhân loại.
Vậy Cộng sản có xứng đáng được hưởng quyền tự do ngôn luận hay không? Có xứng đáng được truyền bá tư tưởng tại Hải ngoại không? Quyền tự do ngôn luận chỉ để biểu dương cái thiện, cái tốt chứ không để ca ngợi cái ác, bất nhân tàn bạo. Những lời tranh đấu, bênh vực cho quyền tự do ngôn luận của chế độ độc tài chỉ là ngây ngô không tưởng, một bài tuyên truyền láo khoét về chính sách giam cầm mấy chục ngàn người của “Đảng và Nhà nước” có đáng được bênh vực hay không?
Sở dĩ tôi lên tiếng ở đây vì Đảng ta chơi khôn quá, Đảng chơi ăn người quá! Hoa Kỳ và các nước trên thế giới lên án Đảng vi phạm nhân quyền trắng trợn từ nhiều năm nay, Đảng coi như không biết. Sách báo ngoại quốc gửi về bị vứt vào thùng rác ngay nhưng sách báo CS phải được tự do phát hành tại Hải ngoại. Báo chí trong nước 100% là của Đảng và nhà nước hoặc do nhà nước kiểm soát, không có bao tư nhân, Tự do ngôn luận bị nghiêm cấm 100% thế nhưng Đảng lại giật giây bọn tay sai nằm vùng đòi cho được quyền tự do ngôn luận của mình tại Cộng đồng Hải ngoại. Quyền tự do ngôn luận của Đảng là gì? là để được tự do tuyên truyền láo khoét, tự do bịp bợm láu cá như anh cựu cán binh BV Trí Dân đã nói ở trên.
Trên đây chỉ là lý luận, thực tế Hoa Kỳ có cho phép chế độ độc tài được quyền tự do ngôn luận hay không? Chế độ CS có được người Mỹ coi là bạn hay không? Thực tế thì trái ngược, hơn bao giờ hết ngày nay người Mỹ coi CS là một chế độ vô cùng nguy hiểm không những cho đất nước họ mà cho cả thế giới. Sự kiện người Mỹ đưa nhiều hạm đội sang Thái bình Dương, tăng cường ngân sách Quốc phòng lên 600 tỷ năm tới cho thấy họ đã chính thức đương đầu với mối đe dọa của các nước CS sừng sỏ như Trung Cộng, Bắc Hàn.
Mặc dù nay Mỹ bang giao với Trung Cộng nhưng vẫn ngầm có một cuộc chiến tranh lạnh với anh khổng lồ này, nói trắng ra Hoa Lục vẫn là kẻ thù không phải bạn. Cả Trung Cộng lẫn Bắc Hàn đã và đang gia tăng ngân sách quốc phòng, chế tạo các loại hỏa tiễn tầm xa, liên lục địa đe dọa nền an ninh Đông nam Á và ngay cả Hoa Kỳ. Để đối đầu với nguy cơ Cộng Sản gây hấn tại đây, Hoa Kỳ đã giúp các nước trong vùng đoàn kết với nhau tạo thế liên hoàn ngõ hầu ngăn chận đà bành trướng của CS tân thời.
Nay cờ vàng được hầu hết các tiểu bang có nhiều người Việt công nhận là cờ của người Việt QG, được treo tại các trường học chứng tỏ họ vẫn thân thiết quí mến những người bạn cũ VNCH ngày xưa. Mặc dù 37 năm đã trôi qua nhưng trong thâm tâm họ vẫn coi Cộng đồng tỵ nạn là những người bạn cũ đã một thời cùng là đồng minh trong cuộc chiến bảo vệ tự do. Ngược lại họ rẻ rúng lá cờ đỏ sao vàng, nay nhiều tiểu bang đã cho treo cờ vàng tại các trường học như một biểu tượng của người tỵ nạn VN. Sở dĩ họ không cho treo cờ đỏ sao vàng vì là một nước dân chủ tự do, họ thuận theo ý muốn của số đông người tỵ nạn thù ghét lá cờ này. Mặc dù đã bang giao, trong thâm tâm người Mỹ vẫn coi CSVN là kẻ thù, gần đây FBI đã lưu ý Các hội đoàn tỵ nạn VN coi chừng bọn nằm vùng CS hiện đã trà trộn vào trong cộng đồng người Việt.
Một chính trị gia nhận định người dân Mỹ cho rằng chính phủ của họ đã đánh đổ CS Đông Âu và Liên Sô từ hai chục năm qua nhưng vẫn chưa làm sụp CS da vàng. Họ cho rằng chính phủ đã chậm trễ với một khoảng thời gian dài như vậy, người dân vẫn cho CS là một hiểm họa lâu dài cho đất nước họ.
Tất cả những sự kiện trên đây cho phép ta kết luận Cộng Sản vẫn là kẻ thù của Mỹ, vẫn là mối đe dọa hàng đầu và lâu dài của họ. Nay Đảng ta ra sức đòi quyền tự do ngôn luận cho mình tại Hoa Kỳ để may ra tuyên truyền dụ dỗ được vài người nhẹ dạ. Họ hy vọng lớp người cũ hận thù CS sẽ từ từ già lão, chết lần chết mòn, thế hệ sau ôn hòa ít ý thức chính trị hơn sẽ hợp tác với họ về mọi mặt.
Mặc dù bằng kế hoạch rất tinh vi và khoa học, Đảng ta sẽ và đang thất bại hoàn toàn trong ý đồ thôn tính “Phòng tuyến cuối cùng” của những người tỵ nạn Cộng Sản này, không phải vì lớp già sống dai còn lâu mới chết, cũng không phải tại lớp trẻ sẽ chống Cộng hăng hái như thế hệ cha ông…
… mà vì người Mỹ vẫn coi Cộng sản là kẻ thù nguy hiểm vào hàng đầu và sẽ không bao giờ cho phép CS xâm nhập để làm ô uế đất nước dân chủ tự do của họ.
Đảng khôn tới mấy cũng không khôn hơn được ông Trời.
Cuối cùng niềm ước mơ nhuộm đỏ Cộng đồng tỵ nạn lớn nhất Hải ngoại của Đảng ta chỉ là ảo mộng.
© Trọng Đạt
© Đàn Chim Việt

No comments:

Post a Comment