
Âu Dương Thệ – Từ thất
bại của Nguyễn Tấn Dũng tại Hội nghị cấp cao Asean tới việc Ba tây hủy
chuyến đi của Nguyễn Phú Trọng chứng minh sự mất uy tín quốc tế của chế
độ độc tài toàn trị !
Chủ tịch nước và Chủ tịch Đảng CS Trung
quốc Hồ Cẩm Đào thăm Kampuchia từ 30.3 tới 2.4, chấm dứt đúng một ngày
trước khi Hội nghị cấp cao Asean lần thứ 20 kéo dài hai ngày khai mạc ở
Nam vang vào 3-4.4. Hồ Cẩm Đào đã yêu cầu Hun sen „đừng thúc
đẩy các cuộc thảo luận về các tranh chấp trên Biển Đông “quá
nhanh” để tránh cho vấn đề trở nên phức tạp thêm.“ ([1]) Tại sao ông Đào đã chọn vào dịp này để thăm Kampuchia và ảnh hưởng của nó như thế nào với VN và Asean?
Năm nay Kampuchia là Chủ tịch Asean, một
cộng đồng gồm 10 nước ở Đông Nam Á. Trong tư cách là Chủ tịch Asean nên
nước chủ nhà Kampuchia có nhiều quyền trong việc định chương trình nghị
sự của Hội nghị cấp cao. Chính vì thế, do áp lực của Bắc kinh Thủ tướng
Kampuchia Hun sen đã không để cho vấn đề tranh chấp biển Đông vào trong
nghị trình làm việc của Hội nghị cấp cao này. Thông cáo chung về chuyến
thăm của Hồ Cẩm Đào tại Kampuchia còn đã được phân phát cho các phái
đoàn Asean và các nhà báo quốc tế theo dõi Hội nghị cấp cao Asean. Điều
này càng cho thấy thái độ cao ngạo của Bắc kinh đối với cả Asean và quốc
tế đến mức độ như thế nào!
Như vậy đối với các quan sát viên chính
trị và an ninh ngoại giao, việc đích thân đi thăm Kampuchia vào đúng dịp
Hội nghị cấp cao của Asean họp ở Nam vang của Hồ Cầm Đào đã cho thấy
một số việc nhìn từ quan điểm của những người đứng đầu Bắc kinh:
1. Vấn đề tranh chấp biển Đông hiện nay
đã trở thành ưu tiên hàng đầu trong chính sách an ninh và ngoại giao của
Bắc kinh không chỉ đối với khu vực mà cả quốc tế. Muc tiêu trước sau
như một của Bắc kinh là không để quốc tế hóa vấn đề biển Đông, trong đó
tìm cách gạt siêu cường Mĩ ra, coi đây là vấn đề song phương giữa Trung
quốc và các nước liên hệ. Đồng thời cố tìm cách trì hoãn việc thảo luận
một hiệp ước hữu hiệu và khả thi giữa Asean và Trung quốc về tranh chấp
biển Đông đã được hai bên đồng ý về nguyên tắc trước đây 10 năm (2002).
2. Để thực hiện mục tiêu ưu tiên này Bắc
kinh đã coi thường những thông lệ ngoại giao quốc tế, không cần đếm xỉa
tới nguyên tắc tôn trọng độc lập và chủ quyền của các nước, ngay cả với
nước thân hữu của Trung quốc. Cụ thể nhất ở đây là đã ép Thủ tướng Hun
sen, chủ tịch Asean, không được đưa vấn đề biển Đông vào nghị trình làm
việc, tức là dùng Hun sen chia rẽ và phá uy tín của Asean trên thế
giới. Đây là một hành động vô cùng ngạo mạn của nhóm cầm đầu Bắc kinh.
3. Nhưng đây còn là một thất bại rất lớn
cho nhóm cầm đầu CSVN, vì từ một thân tín do CSVN dựng lên trước đây gần
30 năm nhưng nay Hun sen đã ngả vào lòng Bắc kinh vì các khoản viện
trợ lớn của Trung quốc cho Kampuchia. Hành xử theo tâm lí của anh trọc
phú đồng bạc đánh bạt tất cả, nên Bắc kinh đang chứng minh cho Asean và
các nước trên thế giới về chủ thuyết, trong thời bình sức mạnh kinh
tế-thương mại mới có sức mạnh quyết định. Điều này lại càng có giá trị
với VN, vì quan hệ kinh tế-thương mại giữa VN-Trung quốc dựa trên „quan
hệ Bắc-Nam“ một chiều và thâm hụt ngoại thương của VN với Trung quốc
ngày càng gia tăng, hiện đã lên trên 10 tỉ USD, nên đẩy VN lệ thuộc
Trung quốc ngày càng nhiều.
***
Theo dõi quan hệ giữa Bắc kinh và Hà nội
trong các năm gần đây thì thấy nổi bật ý đồ là, Bắc kinh đang kết hợp
thế mạnh kinh tế-thương mại, ngoại giao và quan hệ riêng với những người
có quyền lực ở Hà nội với sức mạnh quốc phòng để làm sức ép với những
người cầm đầu CSVN phải chấp nhận các yêu sách ngang ngược trên biển
Đông chỉ có lợi cho Trung quốc nhưng lại vô cùng bất lợi cho VN. Để thăm
dò thái độ trung thành của ông Trọng với Bắc kinh tới mức độ nào, đầu
năm 2011 ngay sau khi Nguyễn Phú Trọng được cử làm Tổng bí thư ĐCSVN Bắc
kinh đã hai lần cho hải quân Trung quốc đội lốt tầu hải giám xâm nhập
hải phận VN và ngăn cản các hoạt động của VN thăm dò dầu hỏa trên thềm
lục địa VN. Trong tư cách là Tổng bí thư và Chủ tịch Quân ủy Trung ương
Nguyễn Phú Trọng đã không có một hành động trực tiếp thích hợp và hữu
hiệu nào để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, lãnh hải và tài nguyên, chỉ để
cấp dưới ra tuyên bố phản đối theo thông lệ.
Trong khi Bắc kinh ngang
ngược công khai xâm phạm chủ quyền của VN như thế thì trong mùa hè
2011ông Trọng vẫn cử các phái đoàn quân sự và ngoại giao sang Bắc kinh
chuẩn bị cho chuyến đi Trung quốc lần đầu tiên trong tư cách Tổng bí
thư. Trong đó sự thần phục và quị lụy đã vượt tới cao điểm khi các phái
đoàn tiền trạm của Nguyễn Phú Trọng đã phải chấp nhận cả các yêu sách
của Bắc kinh rất ngang ngược can thiệp trắng trợn vào nội bộ VN là không
cho nhân dân VN, đi đầu là thanh niên và trí thức, được quyền tổ chức
biểu tình phản đối các hành động xâm lấn ngang ngược của Bắc kinh. ([2])
Chỉ khi chấp nhận điều kiện này thì Bắc kinh mới để Nguyễn Phú Trọng
sang. Cao điểm của thái độ cúi đầu thần phục Bắc kinh là kết quả chuyến
đi Trung quốc của Nguyễn Phú Trọng vào tháng 10.2011. Hai bên đã kí
„Thỏa thuận những Nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên biển
giữa nước CHXHCN Việt Nam và nước CHND Trung Hoa“, theo đó người đứng
đầu CSVN chấp nhận các yêu sách của Bắc kinh là các tranh chấp trên biển
Đông, cụ thể là vấn đề Hoàng sa –bị Trung quốc chiếm của VN vào đầu
1974- chỉ là vấn đề song phương giữa hai nước. Chỉ hai ngày sau chuyến
đi Trung quốc của Nguyễn Phú Trọng Bắc kinh đã lớn tiếng cho dư luận thế
giới biết lập trường và nội dung „Tuyên bố chung“Trung –Việt ngày
15.10.2011:
“„Tuyên bố chung Trung-Việt“ có ý
nghĩa chỉ đạo quan trọng trong việc thúc đẩy quan hệ hai nước
phát triển lâu dài, lành mạnh và ổn định. Trung Quốc và Việt
Nam thông qua đàm phán giải quyết tranh chấp trên biển giữa hai
nước không liên can gì với bên thứ ba.“([3])
Sở dĩ Bắc kinh càng tỏ ra ngang ngược vì
những người cầm đầu CSVN, đứng đầu là Nguyễn Phú Trọng, ngày càng tỏ ra
nhu nhược và lệ thuộc, không chỉ giữ thái độ bất động im lặng lạ lùng
hoặc tiếp tay trước các hành động xâm lấn của Bắc kinh, mà còn nhiều dịp
đưa ra những tuyên bố vừa sai lầm vừa không đúng chỗ làm cho dư luận
trong nước vô cùng phẫn uất và đánh lạc hướng quan tâm của các nước
trong khu vực, các bè bạn của VN và dư luận quốc tế.
Lập trường sai lầm và thái độ luồn cúi
của Nguyễn Phú Trọng không phải chỉ từ khi ông ta làm Tổng bí thư mà đã
có từ lâu. Ở đây chỉ đơn cử một số tuyên bố và hành động của ông Trọng
trong các năm gần đây. Trong năm 2009 giữa khi dư luận trong nước rất
lo ngại và bất bình việc nguyên Tổng bí thư Nông Đức Mạnh và Thủ tướng
Nguyễn Tấn Dũng để Trung quốc khai thác bauxit ở Tây nguyên. Việc này
khiến cho đại tướng Võ Nguyên Giáp, công thần cuối cùng còn sống của chế
độ, cùng nhiều tướng lãnh đã về hưu cũng đã phải công khai can gián và
nhiều trí thức yêu nước gửi kiến nghị yêu cầu ngưng ngay quyết định nguy
hiểm cho an ninh quốc gia và rất bất lợi cho môi trường thiên nhiên
này. Nhưng trong tư cách là Chủ tịch Quốc hội, khi ấy Nguyễn Phú Trọng
đã dùng diễn đàn Quốc hội về hùa và bênh vực Bắc kinh lên tiếng kết án
những yêu cầu hết sức chính đáng của tướng Giáp, tướng lãnh và trí thức
yêu nước là „những âm mưu của một số thế lực xấu“ „chia rẽ đoàn kết dân
tộc, chia rẽ đoàn kết nội bộ, thậm chí ảnh hưởng đến quan hệ quốc tế của
chúng ta.“. Tại buổi họp cuối của Quốc hội ngày 13.6.2009 Nguyễn Phú
Trọng đã đe dọa và chụp mũ:
„Chúng ta không thể mơ hồ mất cảnh giác
trước những âm mưu của một số thế lực xấu ở bên ngoài nhân dịp này, lợi
dụng công việc này kích động chia rẽ đoàn kết dân tộc, chia rẽ đoàn kết
nội bộ, thậm chí ảnh hưởng đến quan hệ quốc tế của chúng ta. Chúng ta
không cường điệu nhưng cũng không nên mơ hồ, chủ quan mất cảnh giác. „([4])
Mùa hè 2010 tình hình biển Đông ngày một
căng thẳng, một số đại biểu Quốc hội yêu cầu phải đưa vấn đề này ra thảo
luận công khai trước Quốc hội để thông tin đầy đủ cho nhân dân VN và dư
luận quốc tế về chính sách gây hấn và bành trướng của Bắc kinh. Nhưng
Nguyễn Phú Trọng cũng tìm mọi cách gạt đi. Tại cuộc họp của Ủy ban
Thường vụ Quốc hội ông Trọng đã tuyên bố „tình hình biển Đông không có
gì mới“và từ đó cấm không cho Quốc hội thảo luận vấn đề rất nóng bỏng và
quan trọng này. ([5]
Trong khi nhiều giới trong nước, từ
thanh niên, trí thức, văn nghệ sĩ và lão thành cách mạng tới đảng viên
tiến bộ, lo ngại và vạch trần thái độ giả nhân giả nghĩa của nhóm cầm
đầu Bắc kinh đối với VN thì từ khi lên làm Tổng bí thư ông Trọng tìm
mọi dịp ca ngợi công khai „lòng tốt“ và „thiện chí“ của Bắc kinh và sự
ưu ái của Hồ Cầm Đào giành cho cá nhân ông:
„Chưa bao giờ ngay sau Đại hội, một số
đảng anh em như … Đảng Cộng sản Trung quốc cử đặc phái viên của Tổng bí
thư, Chủ tịch nước sang gặp Tổng bí thư ta để trực tiếp chúc mừng thành
công của Đại hội”!
Gần đây nhất, trong dịp Hội nghị Cán bộ
Toàn quốc cuối tháng 2.2012 Nguyễn Phú Trọng đã tuyên bố trước trên 1000
cán bộ cao cấp và báo chí quốc tế là gọi Bắc kinh là „Bạn“ ta ([6]),giữa
khi nhiều ngư dân VN đánh cá trên biển Đông đang bị các tầu hải quân
Trung quốc săn đuổi, cướp bóc và còn đòi tiền chuộc. Cũng vào dịp này
Thủ tướng Trung quốc Ôn Gia Bảo đã nói rõ trước Quốc hội vào đầu tháng 3
là Trung quốc tăng ngân sách quốc phòng và tối tân hóa quân đội để
„đánh thắng cuộc chiến cục bộ“:
„Chúng ta sẽ tăng cường năng lực của
các lực lượng vũ trang để hoàn thành nhiệm vụ quân sự đa
dạng với cốt lõi là khả năng đánh thắng cuộc chiến tranh cục
bộ“([7])
Tuy không nói ra, nhưng ai cũng hiểu
trong điều kiện và hoàn cảnh hiện nay Ôn Gia Bảo đã ám chỉ tới cuộc
chiến chống VN để giành các hải đảo, chiếm tài nguyên trên biển và giành
kiểm soát biển Đông.
Mới đây ngày 13.4 khi tiếp Thượng tướng
Thượng tướng Đỗ Bá Tỵ, Tổng tham mưu trưởng và Thứ trưởng Quốc phòng,
Tập Cận Bình –người được coi là sẽ thay Hồ Cẩm Đào vào cuối năm nay-
cũng vừa xoa đầu đồng thời dọa nạt VN:
„Đồng chí Tập Cận Bình phân tích tình
hình thế giới, những vấn đề tác động và gây nhiều khó khăn cho hai nước.
Trong bối cảnh đó, quan hệ chiến lược hai nước Trung Quốc và Việt Nam
rất cần thiết, cần phải hợp tác và đoàn kết vượt qua thách thức. Hai
nước Trung Quốc và Việt Nam cùng có điểm chung là mục tiêu xã hội chủ
nghĩa, có chế độ chính trị giống nhau, đặc điểm chung độc đáo đó là cơ
sở thuận lợi để hai nước phát triển các mối quan hệ hợp tác đặc biệt.“ ([8])
Tướng Tỵ vẫn chỉ biết cúi đầu lập lại lời
hứa tiếp tục bịp miệng và cấm đoán thanh niên và trí thức VN trong các
hành động yêu nước chống bành trướng của phương Bắc:
„Việt Nam luôn luôn cảnh giác với âm mưu
phá hoại đoàn kết, gây chia rẽ hai nước Việt Nam và Trung Quốc của các
thế lực thù địch.“([9])
Không những thế, Đỗ Bá Tỵ còn ngớ ngẩn ca
tụng sự canh tân của quân đội Trung quốc là bảo vệ „cho hòa bình, ổn
định ở khu vực và trên thế giới trong đó có VN“:
„Trên tinh thần vừa là đồng chí, vừa là
anh em, Quân đội Nhân dân Việt Nam luôn mong muốn đất nước Trung Quốc
không ngừng phát triển lớn mạnh, Quân Giải phóng nhân dân Trung Quốc
ngày càng hiện đại, đóng góp nhiều hơn cho hòa bình, ổn định ở khu vực
và trên thế giới, trong đó có Việt Nam.“([10])
Trong khi đó hiện nay một mặt Bắc kinh
gia tăng sức ép với VN, tiếp tục săn đuổi, bắn giết các ngư dân VN,
tịch thu tầu và hải sản, đồng thời còn bắt ngư dân VN phải nộp tiền phạt
việc họ kết án là đã xâm phạm Hoàng sa là hải đảo „không cần tranh cãi“
của Trung quốc. Chủ trương coi sự chiếm lĩnh quân sự là chuyện đã rồi
còn đang được Bắc kinh tìm mọi cách quốc tế hóa dư luận. Trong những
ngày vừa qua họ đã công khai tuyên bố sẽ mở các tuyến du lịch từ đảo Hải
nam tới Hoàng sa, đồng thời con đe dọa cả Ấn và Nga không được tham gia
tìm dầu khí trên các khu vực biển Đông thuộc thềm lục địa VN. ([11]) Mục tiêu của họ là để dư luận quốc tế ngày càng thấy rõ chính Trung quốc là người chủ các quần đảo Hoàng sa và Trường sa.
Sở dĩ Bắc kinh đang thách đố công khai và
có những hành động ngang ngược tại biển Đông chỉ vì „viên đạn bọc
đường“của Bắc kinh đã thấm sâu khiến người cầm đầu chế độ CSVN đã im
lặng trước hành động xâm lấn của Bắc kinh, lại còn coi Trung quốc là
đồng minh chiến lược và mới đây trước hàng ngàn cán bộ cao cấp coi kẻ
thù của dân tộc là „Bạn“. Chính lập trường sai lầm và các tuyên bố vô
trách nhiệm của Nguyễn Phú Trọng đang làm tê liệt ý trí cảnh giác và
tinh thần tranh đấu của quân đội và đảng viên, đồng thời gây hoang mang
trong nhân dân và không thể động viên được dư luận thế giới ủng hộ lập
trường chính đáng của VN.
Cũng chính vì thế, tại Hội nghị cấp cao
lần thứ 20 của Asean vừa qua tại Nam vang trong đó VN là một thành viên
chủ chốt, nhưng Nguyễn Tấn Dũng cầm đầu phái đoàn đã không nói rõ trước
dư luận quốc tế về lập trường của VN trong vấn đề cực kì quan trọng
này. Ông Dũng đã ngập ngọng sợ sệt bóng dáng Bắc kinh đến nỗi nói nhiều
phái đoàn không hiểu, thậm chí đến cả báo chí lề phải trong nước cũng
không biết viết gì về lập trường của ông Dũng tại Hội nghị. Phải đợi ít
ngày sau các viên chức của Phi luật tân mới giải thích giúp thái độ của
ông Dũng tại Hội nghị này!([12])
Một khi bạn bè của VN và dư luận quốc tế không hiểu lập trường và ý
chí thực sự của VN trong vấn đề tranh chấp biển Đông thì làm sao họ có
thể ủng hộ tích cực VN được! Đó là lí do tại sao trong vấn đề này vị thế
của VN càng bị yếu !
Không chỉ Nguyễn Tấn Dũng đã bất lực
trong việc nói rõ lập trường chính đáng của VN tại Hội nghị cấp cao
Asean mà Nguyễn Phú Trọng cũng đã mất thế diện vì vừa bị bà Tổng
thốngDilma Rousseff thẳng thừng hủy bỏ việc mời sang thăm Ba tây
(Brazil). Mặc dầu trước đó ông Trọng đã rất hãnh diện thông báo là sẽ
sang Ba tây theo cấp Nhà nước, tức là sẽ được tiếp đón như một quốc
trưởng từ 12 tới 15.4. Ông đã chọn chuyến thăm Ba tây vào đúng dịp sinh
nhật thứ 68 của mình (14.4.) với nhiều nhân vật cao cấp trong Chính phủ
và Đảng tháp tùng. Ngày 12.4 Nguyễn Phú Trọng phải âm thầm từ Cu ba trở
về VN mà không có một thông báo chính thức nào. Một cán bộ trong bộ
Ngoại giao VN chỉ xác nhận với BBC, „đây là việc mà ông „chưa thấy
trong mấy chục năm làm ngoại giao’.“([13])
Trước đó ngày 9.4 bà Dilma Rousseff đã hội đàm với Tổng thống Mĩ Obama ở
Tòa bạch ốc để chuẩn bị cho hội nghị thượng đỉnh châu Mĩ La tinh ở
Catagena, Columbia. Sự thất bại nhục nhã về ngoại giao của người cầm đầu
chế độ cho thấy uy tín của Nguyễn Phú Trọng trên thế giới rất yếu, điều
này càng gây bất lợi cho chế độ độc tài toàn trị của CSVN trên chính
trường quốc tế!
***
Trong khi cúi đầu trước tân đế quốc Bắc
kinh thì Nguyễn Phú Trọng lại tìm cách ngăn chặn sự đề kháng của nhân
dân VN trước sự xâm lấn của phương Bắc. Trong năm nay vào các dịp kỉ
niệm trận thủy chiến Hoàng sa 19.1 (1974) và Trường sa 14.3 (1988),
chiến tranh biên giới 17.2 (1979) Nguyễn Phú Trọng đã không cho phép
nhân dân, bộ đội, thanh niên, trí thức và báo chí… được quyền thăm
viếng các nghĩa trang, tặng quà các gia đình liệt sĩ, viết bài tưởng
niệm. ([14])
Thậm chí còn ngăn chận không cho chiếu phim „Hoàng sa VN nỗi dau mất
mát“của Andre´ Menras (Hồ Cương Quyết) tả về những cảnh giết hại và cướp
bóc ngư dân VN của hải quan Trung quốc. ([15])
Đây là những việc làm rất trái với đạo nghĩa và lương tâm đối với
những chiến sĩ đã hi sinh cho tổ quốc và nguội lạnh trước sự đau đớn của
nhân dân! Trong khi ấy Đinh Thế Huynh, ủy viên Bộ chính trị và Trưởng
ban Tuyên giáo Trung ương, cánh tay mặt của Nguyễn Phú Trọng, lại vẫn
cho báo chí lề phải tiếp tục viết các bài về chiến thắng Ban mê thuột,
Quảng trị …trong dịp tháng 4 kỉ niệm 37 năm sau 1975.
Đúng ra trước sự đe dọa từ bên ngoài thì
người cầm đầu chế độ phải thực hiện chính sách đoàn kết toàn dân. Vì thế
chủ trương đối với thù ngoài thì „khép lại quá khứ“còn với nhân dân
mình thì lại vẫn „khơi lại nội thù“ nói lên tính phản động và bất nhân
đối với chính đồng bào mình. Vì như cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt đã từng xác
nhận, tổ chức kỉ niệm 30.4 là khơi hận nội thù vì trong những ngày này
hàng triệu người vui thì cũng hàng triệu người buồn! Nhưng chủ trương
khép lại quá khứ với thù ngoài lại càng khuyến khích tân đế quốc phương
Bắc càng ngang ngược lấn tới và sự im lặng đáng sợ của Nguyễn Phú Trọng
càng làm cho bạn bè của VN trên thế giới không biết lập trường và thái
độ của VN đối với vấn đề tranh chấp biển Đông như thế nào. Môt khi họ
không hiểu thì làm sao có thể ủng hộ và giúp đỡ VN! Ông Trọng đang làm
mất uy tín của VN!
Xét về phương diện trách nhiệm và đạo đức
chính trị thì những thái độ và hành động đối với Bắc kinh của nhóm cầm
đầu CSVN hiện nay, đứng đầu là Nguyễn Phú Trọng, đã chứng tỏ thái độ vô
trách nhiệm, làm mất uy tín quốc gia và danh dự của tổ quốc, vì chỉ muốn
bảo vệ địa vị và quyền lợi bản thân. Trong khi đó đối với các chiến sĩ
VN đã hi sinh bảo vệ tổ quốc thì họ lại vô ơn bạc nghĩa! Như thế họ đã
tự đánh mất lương tâm, tư cách đạo đức chính trị của một chính trị gia.
Và chính thế, họ đã đánh mất tư cách của người cầm quyền!
Thiết tưởng Nguyễn Phú Trọng phải tự soi
gương và nhất là phải ra trước đảng và đứng trước nhân dân nghiêm túc tự
phê bình về tư cách tha hóa đạo đức chính trị của mình với Bắc kinh
trong thời gian qua! Các đảng viên tiến bộ và biết tự trọng cũng như
toàn thể nhân dân yêu cầu tại Hội nghị Trung ương 5 sắp tới Nguyễn Phú
Trọng phải thực hiện việc làm vô cùng cấp bách này một cách minh bạch và
công khai!
Vì đối với một cá nhân, tha hóa đạo đức
là một nguy hiểm cho chính bản thân và gia đình. Một chính trị gia nắm
vận mệnh cả một nước gần 90 triệu người nhưng chỉ biết lấy địa vị cao
hơn lòng tự trọng, cao hơn quyền lợi dân tộc thì đây chính là một sự THA
HÓA ĐẠO ĐỨC CHÍNH TRỊ! Khi người cầm đầu chế độ chỉ biết cúi đầu với
thù ngoài và gian ác với đồng bào mình, như thế đã đánh mất lòng tự
trọng, đánh mất nhân cách, đánh mất lập trường. Đây là mối nguy hại
rất lớn cho cả dân tộc! Nhân dân đang rất công phẫn. Chính sự tha hóa cả
về tư tưởng chính trị và đạo đức ngay trong tầng lớp lãnh đạo đã được
Nguyễn Phú Trọng nhìn nhận tại Hội nghị Cán bộ Toàn quốc cuối tháng 2
vừa qua:
„Đứng trên tổng thể mà xét, hiện nay cái
làm cho quần chúng oán thán nhất, gây mất lòng tin nhất, làm xói mòn bản
chất Đảng đó chính là sự suy thoái cả về tư tưởng chính trị và đạo đức,
lối sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên; cái này thật là
nghiêm trọng.“ ([16])
***
Nói tóm lại, trong vấn đề tranh chấp biển
Đông, Nguyễn Phú Trọng đã đánh mất lập trường, đánh mất tư cách, quyền
hành đã làm tha hóa đạo đức, vì „viên đạn bọc đường“của Bắc kinh đã thấm
vào quá sâu. Tại Hội nghị Cán bộ Toàn quốc cuối tháng 2.2012 Nguyễn Phú
Trọng đã kết án nghiêm khắc các thói ích kỉ cá nhân, lợi ích nhóm, đồng
thời lên lớp dạy bảo các ủy viên Bộ chính trị và trên một ngàn cán bộ
cao cấp là phải biết giữ tư cách, biết giữ đạo đức, không để ích kỉ cá
nhân làm động cơ hành động…Nguyễn Phú Trọng còn bắt mọi người dưới quyền
phải tự soi gương và xác nhận „cán bộ lãnh đạo…,đặc biệt là người đứng
đầu“ „phải tự giác, gương mẫu làm trước“ „tự kiểm điểm, soi lại mình“([17])
Nguyễn Phú Trọng đang thỏa hiệp vô điều
kiện với thù ngoài nhưng lại đàn áp thanh niên, trí thức và đảng viên
tiến bộ. Lập trường cực kì sai lầm và các hành động chỉ lo củng cố quyền
lợi cá nhân cần phải được nghiêm khắc phê bình ngay trước Hội nghị
Trung ương 5 dự tính tổ chức vào tháng 4 này. Nhưng trước hết Nguyễn Phú
Trọng phải thực hiện ngay lời hứa trước hơm 1000 đảng viên là „tự phê
bình“ nghiêm túc:
„Những việc cần và có thể làm ngay là:
Từng cán bộ, đảng viên, trước hết là từng đồng chí Uỷ viên Trung ương,
Uỷ viên Bộ Chính trị, Ban Bí thư tự giác, gương mẫu tự phê bình, kiểm
điểm, nhìn lại mình, tự điều chỉnh mình“ ([18])
[1] . Sài gòn tiếp thị 4.4
[2] . Âu Dương Thệ, Những hệ lụy nguy hiểm cho VN sau chuyến đi Trung quốc của Nguyễn Phú Trọng ! http://www.dcpt.org/thoisu/baithoisu2011/nptdibackinh.htm
[5] . Âu Dương Thệ, Hội nghị Trung ương 2 Nguyễn Phú Trọng bắt toàn đảng phải nói „Tình hình biển Đông không có gì mới!“, http://www.dcpt.org/thoisu/baithoisu2011/hntu2.htm
[14]
. Kế hoạch vinh danh, tri ân Liệt sĩ Gạc Ma,Trường Sa bị ngăn chặn, Nhà
báo V.V.T., Blog Nguyễn Xuân Diện 16.3; Blog Phạm Viết Đào và Quê Choa
13-14.3
[15] . André Menras, Hồ Cương Quyết, Xin lỗi vì đã “phá rối” không khí hữu nghị nhưng chịu không nổi! Bauxite VN 13.4
No comments:
Post a Comment