Monday, March 26, 2012

Mẹ Việt Nam đang bị cài bom nổ chậm khắp người?



Tô Hải "...Mẹ Việt Nam đang mang đầy mình những trái bom nổ chậm siêu nặng suốt từ Nam chí Bắc, những phản biện đầy tâm huyết của các nhân sỹ trí thức trước nguy cơ bom nước, bom bùn đỏ, bom hạt nhân… có thể phát nổ bất cứ lúc nào...”

Đập thủy điện Sông Tranh 2 rò rỉ (Quảng Nam) Ảnh: Nguyễn Thành (tienphong.vn)
Đó là:
1-Những quả “bom nước” hàng ngàn  triệu mét khối với sức cuốn trôi không thua gì sóng thần ở Fukushima...
2-Đó là những quả “bom bùn đỏ”mà mấy cái ông tờ-sờ, giờ-sờ đảng-viên-hưởng-đặc-ân-của-người-chủ-trương-cài-đặt-bom đã… liều mạng  “đảm bảo không thể xảy ra thảm họa bùn đỏ Hungary” với lời hứa tỉnh bơ “Nếu có chuyện gì tôi xin đi…tù!” (nay chắc tất cả đã hết nhiệm kỳ và mang theo lời hứa... về hưu ,” hạ cánh an toàn”, y như những kẻ  tội tầy trời nhưng phen này thoát khỏi bị chỉnh đốn!
3-Đó là 16 quả bom hạt nhân được bảo đảm sẽ "rước" về từ những nơi đang “thà thắp nến nhưng không dùng thêm điện hạt nhân”, những nước văn minh, tiên tiến đang phải biểu tình đi, đứng, ngồi, nằm để ngăn chặn cái thứ năng lượng giết người hàng loạt đến 2,3 đời con cháu... vì không phải là  không thể thay thế được!
Ba thứ bom này chưa gây tai họa tiêu diệt từng mảng dân tộc Việt Nam ngay trước mắt nên ồn ào một dạo, kiến nghị, kiến nghiếc, phản biện, phản biếc, lấy chữ ký chữ kiếc… từ các nhân vật có uy tín, các giáo sư-tiến sỹ có chuyên môn nổi tiếng ở nước ngoài lẫn nước trong,…Nhưng… tất cả đều chỉ như…nước đổ lá khoai! Thậm chí có ông tướng CA còn nói thẳng “Cái bọn ở Nguyễn Du (ý nói trụ sở của cơ quan IDS đã bị bức tử) ấy phản động thì có chứ phản biện phản biếc cái gì!” Mọi ý kiến khác với ý Đảng lần lượt bị đẩy sang ý kiến của “lực lượng thù địch”! Dân chủ bị khóa chặt mồm! Nhà tù ngày càng được tăng cường  thêm những… “cục phân”!
Dư luận bắt đầu chán! Riêng mình, mọi kiến nghị này nọ mình đều kiên quyết không tham gia vì mình kiên trì với ý nghĩ: Chẳng dại gì  mà “kính gửi” những kẻ coi hàng ngàn chữ ký của nhân dân chẳng đáng giá lấy một đồng xèng! Chẳng dại gì mà đấm vào không khí, đánh đàn vào tai những kẻ còn xa mới bằng tai trâu!
Và… phải nói thiệt tình: Mình đã bị cái chiến thuật ù lì muôn thuở  ủa những người nắm quyền lực mà có lúc nản lòng, thậm chí có tí … “cá nhân chủ nghĩa” khi nghĩ rằng: Đập có xập, Bùn đỏ có tràn, Hạt Nhân có Chết-nổ-bùm (Tchernobyl) thì… mình cũng chẳng còn ở trên đời này! “Chúng nó ngu thì kệ bu chúng nó chết! “Để con cháu chúng ta sẽ xử lý những kẻ đã nhập cảng những trái bom nước, bom bùn, bom hạt nhân ở cái nước mà làm “cái ốc vít cho máy tính cũng chưa làm nổi”!(ý kiến thẳng thừng của một chuyên gia Nhật trên VTV1 đêm 23/32012)
Vả lại có chuyện gì xảy ra cũng ít nhất phải 10, 15 năm nữa. Lúc ấy mình cũng chẳng còn ở trên đời này mà lo bị…nhiễm xạ! Hơn nữa trước mắt còn bao chuyện phải tập trung năng lượng còn lại để góp sức với đời vạch trần cái xấu, cái ác ,bảo vệ  đất đai, biển đảo quê hương ,viết về anh Vươn,về chỉnh và đốn Đảng của họ…
Nhưng không ngờ...
Hai bài viết và vụ đạp sông tranh 2 đã làm mình giật mình thức tỉnh...
Đó là bài viết về tương lai sẽ biến mất toàn bộ dân tộc Chăm Ninh Thuận ngay khi 16 lò hạt nhân sẽ được triển khai tại cái địa phương không may bị chọn để triển khai cái của nợ tốn kém và cái họa diệt chủng luôn treo trên đầu này… Tác giả  Insara là một nhà thơ không dùng từ ngữ, câu cú nào lên án nặng nề, không chỉ vào trách nhiệm của ai và cũng không đòi hỏi phải đình chỉ hay mang nhà máy điện hạt nhân đi nơi khác... Chỉ nói về văn hóa Chăm, nói về tình yêu với mảnh đất đã nuôi người Chăm 2000 năm sẽ đi đâu? Về đâu? Ngay khi bị di dân, đền bù ... Và …hình tượng đau xót như hiện ra trước mắt mình ...Đó là hai cụm tháp Po-Rom chỉ cách nơi đang triển khai nhà máy điện hạt nhân có… 15 cây số đứng lạnh lẽo chơ vơ vì chắc chắn không thể có ai dám ở (và được ở). Sự biến mất hai cụm Tháp này, dù nó còn được giữ lại nhưng không còn người Chăm thì còn gì là giá trị? Và cuối cùng, cảm phục nhất là nhà thơ Chăm đã kiên quyết bỏ Saigon cùng gia đình trở về làng để được cùng đồng bào mình sống chung (và chết chung?) những ngày cuối đời chừng nào văn hóa Chăm còn tồn tại!! Mình thấy Insara quả là  “hậu sinh khả úy” (anh 58,  mình 86). Anh viết ít nhưng khả năng đánh động lương tâm và tình cảm con người hơn mình rất nhiều!
Chẳng thế mà từ bên Mỹ, nhà khoa học nguyên tử thứ thiệt gốc Việt, Phùng Liên Đoàn mà nhiều người đã được đọc qua những lời phản biện tâm huyết của ông bị coi như những mảnh giẻ rách, lâu nay đã chẳng muốn gẩy đàn cho trâu nghe nữa, cũng phải bật dậy. Ông gọi Insara là một “đại lão trí tuệ” và mong được làm quen với anh…! Thế rồi, thông cảm với Ỉnsara, ông lại rút ruột, gan, tim, óc của mình để viết một bức thư cho Sứ Quán Việt Nam tại M, yêu cầu chuyển cho chính phủ Việt Nam trình bày lại những bất lợi, rủi ro, tốn kém, lỗ nặng, ra sao về cuộc phiêu lưu hạt nhân này, một lần nữa mong sao “Nhà nước Ta”đừng để bọn Mafia kinh tế nước ngoài qua mặt…
Mình đọc xong mà thấy rùng mình, nổi da gà…
Ngày 20 tháng 3 năm 2012
Cùng với hai bài viết được phổ biến trên khắp thế giới mạng kèm theo hàng ngàn lời comments đang làm mình nghĩ tới một kịch bản kinh khủng không dám tưởng tượng đến thì lại bùng lên một sự kiện mà lần này có muốn giấu cũng không được!!!
Đó là:
Một trong những quả bom nước có nguy cơ nổ sớm hơn dự định!
Quả bom nước này chỉ chứa trong nó “có”…780.000.000 m3 nước, đang có nguy cơ hoạt động… trước thời hạn! Xem trên Tivi thấy mấy chú công nhân đang tay chòong, tay đục, vội vã khoắng xi măng, dùng bao tải, vải bạt trám vào chỗ nước phun lên như ở các vòi phun nước ở Phủ Chủ Tịch rồi nghe các ông trưởng ban, phó ban, giáo sư tiến sỹ chuyên ăn lương, hưởng lộc để… “dỗ trẻ con” rằng thì là: Đó là  "khe nhiệt”, là… "Những chỗ nước phun đó là hoàn toàn cho phép"! Là... Đập sông Tranh không có vấn đề gì! của mấy ông “chuyên môn giả cầy nhưng học vị thì… con cầy thứ thiệt” sau lại nghe các vị cũng tiến sỹ, cũng giáo sư khác thì lại: “Chưa thấy có một cái đập nào trên thế giới như thế này!” hoặc... “Không thể đây là một khe nhiệt có thiết kế từ trước”…hoặc kiên quyết hơn “Sai từ thiết kế, thi công đến nghiệm thu, vận hành”! Rồi thì… các đoàn kiểm tra chuyên nghành, các đoàn kiểm tra liên nghành, các Hội nghề nghiệp …lục tục kéo đến tận chân con đập đang không tài nào bịt nổi những lỗ phụt nước “tuôn như suối”…Rồi tranh luận rồi hội thảo, rồi họp báo …rồ i…bỗng dưng chiều 22/3 họp kín cấm tiệt báo chí !..
Cái gì xảy ra đây! Liệu đồng bào từ huyện Trà My tới tận Hội An có phải lo cuốn gói lên núi sơ tán ?
Sáng 23/3/2012
Từ tối qua đến sáng nay, chuyện kết luận sau cuộc họp kín về đâp sông Tranh 2 đã được trông chờ như một ...bản tuyên án của Tòa án tối cao: tha bổng hay xử tử hình một công trình tốn kém tới hơn 5.000 tỷ đồng thì …đúng 19g25 tối, trên VTV1 xuất hiện lại một ông tiến sỹ nữa (ông thứ 11 theo ghi chép của mình nhưng chỉ khác ở chỗ:ông này vừa là tiến sỹ vừa là cục trưởng Cục Giám Định Nhà Nước) mang theo một tấm bìa các-tông vẽ cái đập với 3 lỗ khe nhiệt có “sai sót không mong muốn” cần khắc phục trước mùa lũ nhưng đập vẫn có khả năng chịu đựng … và đồng bào có thể an tâm!...".Kèm theo là lời phát biểu“bức xúc” của chính ông Nguyễn Ngọc Quang phó chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam yêu cầu “gửi sớm văn bản”(?) để chính quyền Nhân Dân có thể an dân!?.. Nghe nội dung và giọng điệu trực tiếp qua telephone thì thấy: “Vâng! Thôi thì các anh cứ kết luận “không sao đâu, nhưng xin cho văn bản” chứ tin rằng “không có vấn đề gì đâu” thì em chả dại! Xin cứ cho tờ chiếu chỉ có dấu ấn triều đình để dân đừng có cật vấn, hỏi tội chúng em! Chứ cứ lời nói gió bay kiểu này mãi thì… chắc chắn chúng em sẽ lại phạm vào ít nhất 3, 4 điều trong “19 điều cấm đảng viên không được làm” mất!
Ông tiến sỹ cục trưởng thì hứa “3 ngày nữa sẽ có”?! Chắc vì vướng hai ngày thứ Bảy và Chủ nhật 24 và 25 nên các giòng “suối” bắt nguồn từ… thân đập cứ thoải mái yên tâm tiếp tục phụt, phụt nữa, phụt mãi… tưới mát phía hạ lưu!
Và lạy giời 3 ngày nữa có một tờ chiếu chỉ bùa dán khắp nơi để mấy chục vạn dân dưới hạ lưu được tin tưởng, tin tưởng và...tin tưởng!
Ngày 24/ 3/2012
Sáng nay lướt qua những tờ báo nhớn thì trái lại… vẫn là một giọng điệu bi quan và… nghi ngờ là chính! Không thấy có đăng tuyên bố của ông tiến sỹ cục trưởng mà trái lại còn vạch thêm những sự giấu diếm mới dối với báo chí tuy có đăng một tuyên bố nữa rất chi là …”“trung dung” của ông tiến sỹ có cái tên Bùi Trung Dung! Rằng thì là… “Để xảy ra tình trạng rò rỉ nước tại đập thủy điện sông Tranh 2 là có vấn đề sai sót trong thiết kế không cho phép, nhưng hiện nay việc khai thác, xử dụng… vẫn an toàn !?), y hệt như trên website của Ỷ-Vì-En!!! Chủ đầu tư!
Thật đáng sợ khi báo chí thì vẫn cứ viết: “Nước tuôn như suối trong lòng đập” (T.Trẻ 24/3) hoặc “Vẫn bất an với thủy điện sông Tranh 2” (Th.Niên 23/3/2012) bác bỏ những “hiểu dụ an dân” của những đại quan công chức quyết tâm “bảo vệ cái đã có lệnh phải bảo vệ”! Hoặc “cố gắng phát biểu lập lờ, lấp lửng nước đôi” theo truyền thống! Đặc biệt cái tên đích thực của kẻ trực tiếp thi công công trình này thì đến nay, tìm mãi vẫn không ra! Liệu có phải là của một “thế lục thù địch” đích thực nào không đây? Tại sao thủy điện sông Đà to gấp 10 lần sông Tranh lại không có hiện tượng “ngấm cho phép”này???
Và sau mấy đêm mất ngủ mình phải thú thực là mình đã “nghĩ dại” tới một kịch bản kinh khủng đang được tiến hành trên đất nước mình như sau:
1- Nắm chắc những “con tin chính trị” để sẵn sàng hợp tác toàn diện theo mọi diễn biến của tình hình kinh tế, chính trị, xã hội, chiến tranh hay hòa bình.
2- Xâm thực bằng kinh tế, chính trị, văn hóa xã hội và dân số…
3- Đề phòng có sự chống đối của các lực lượng quyết tâm giữ vững lãnh thổ như truyến thống chông ngoại xâm bốn ngàn năm bằng cách tiêu diệt ngay phong trào trong trứng nước…
4- Cài đặt sẵn khắp đất nước Viêt Nam những “quả bom nổ chậm” khi cần thì... diệt chủng toàn bộ cái dân tộc bướng bỉnh này bằng mấy quả tên lửa đánh trúng cái thủy điện Sơn La, cái mỏ Tân Rai và 16 lò hạt Nhân tại Ninh Thuận!?!?! Hai mươi, ba mươi (20, 30) triệu con người thay thế chẳng là cái tăm gì với dân số nước bạn 4 tốt với dân số gần 2 tỷ người đến nơi rồi!
Sẽ có người cho là mình quá lo xa, quá bi quan? Nhưng cứ nghĩ đến những gì Mao đã nói cách đây hơn 50 năm “Sẵn sàng hy sinh cả 500 triệu nhân dân Trung Hoa để tiêu dịệt sạch sành sanh con hổ giấy Đế Quốc Mỹ” (*) mà thấy: “không cái gì họ không dám làm kể cả hy sinh một nửa dân tộc họ. Vậy thì... hủy diệt cả một dân tộc Việt trong đó có dân tộc Chăm của Insara chẳng là một cái đinh gì đối với họ hết!…
Và, mình nhìn lại lịch sử, mà …lo cho tương lai của Mẹ Việt Nam đang mang đầy mình những trái bom nổ chậm siêu nặng suốt từ Nam chí Bắc, rồi lại nghĩ tới những nỗi lo của các nhà khoa học chân chính, những nỗi buồn của những nhà thơ như Insara, những phản biện đầy tâm huyết của các nhân sỹ trí thức trước nguy cơ bom nước, bom bùn đỏ, bom hạt nhân… có thể phát  nổ bất cứ lúc nào …Nghĩ mãi, nghĩ mãi đến không sao ngủ được suốt ba hôm trời...
Và cuối cùng: một kịch bản kinh khủng nhất có thể xảy ra đã đến với mình như đã trình bày! Với mong mỏi tất cả những ai có lương tri khắp thế giới có thể tìm mọi cách ngăn chặn một cuộc diệt chủng mới, một cuộc “Tận Thế” dành riêng cho người Việt Nam ta trong một  tương lai không xa do các “lực lượng thù địch nội và ngoại” đích thực đang bắt tay nhau tiến hành???
Liệu có suy luận quá đà?
Liệu có bi quan qua mức?
Liệu có nghi ngờ quá độ? Hay không đây các bạn?
Tô HảiNguồn: tohai01.multiply.com
(*) con số 500 hay 50 mình không còn nhớ rõ riêng về cái cụm từ “tiêu diệt sạch sành sanh” bọn Đế Quốc thì chắc chắn không thể nào sai !

No comments:

Post a Comment