nguoithathoc1959 - Tất cả đường lối chính sách của đảng cs VN từ năm 1930 đến nay đều được ban tuyên giáo cộng sản tận dụng hai chữ Nhân Dân để bao biện những sai lầm gây ra tội ác, điển hình là giai cấp Công Nhân và Nông Dân.
Đầy là thành phần bị cộng sản lợi dụng nhiều nhất, và cũng chính giai cấp công – nông là công cụ, lá chắn an toàn nhất, để đảng cộng sản cướp chính quyền, mà khi ấy lũ người “chỉ biết còn đảng, còn mình” chỉ là những tên cắc ké để sai vặt, hay khủng bố thủ tiêu đối lập cách lén lút, hoặc giải quyết chuyện “tình tính tang” của Hồ chí Minh với bà Nông thị Xuân bằng “tai nạn” giao thông. ( Hồ Chí Minh Và Cái Chết Của Nông Thị Xuân – Vũ Thư Hiên – vantuyen.net)
Đầy là thành phần bị cộng sản lợi dụng nhiều nhất, và cũng chính giai cấp công – nông là công cụ, lá chắn an toàn nhất, để đảng cộng sản cướp chính quyền, mà khi ấy lũ người “chỉ biết còn đảng, còn mình” chỉ là những tên cắc ké để sai vặt, hay khủng bố thủ tiêu đối lập cách lén lút, hoặc giải quyết chuyện “tình tính tang” của Hồ chí Minh với bà Nông thị Xuân bằng “tai nạn” giao thông. ( Hồ Chí Minh Và Cái Chết Của Nông Thị Xuân – Vũ Thư Hiên – vantuyen.net)
Nhưng cũng chính thành phần “Công – Nông” là chịu thiệt thòi nhiều nhất, khi đã giúp đảng cộng sản bước lên ngai vàng. Người cộng sản rất thành công khi lừa bịp được tầng lớp ít học, nghèo khó bằng những chiếc bánh vẽ hấp dẫn, đầy mùi vị nhưng chỉ có thể cảm nhận bằng trí tưởng tượng phong phú từ những chiếc loa mồm hoặc loa phường của ban tuyên giáo cộng sản.
Cộng sản khó lừa được nhân sĩ – trí thức, nhưng phải thừa nhận không ít người vì sợ hãi và cả vì hèn nữa, đã cam tâm đứng về phía cộng sản, gây ra tác hại không nhỏ cho người Dân miền bắc thời bấy giờ.
Tàn sát Dân lành trong cuộc “cách mạng long trời lở đất” qua chính sách cải cách ruộng đất theo lệnh Tầu cộng của đảng cộng sản, đứng đầu là ông Hồ chí Minh, khi ấy cũng có mặt những văn sĩ, thi sĩ từng làm say mê những người yêu văn chương, thi ca của họ một thời, và họ cũng không vắng mặt khi nhân sĩ – trí thức bị đi đày vụ “Nhân văn giai phẩm”.
Thơ – văn chỉ một thời, mà thân bại danh liệt là một đời cho những người lầm lạc tệ hại. Còn gì nữa không để “Cảm ơn đời , mỗi sớm mai thức dậy, còn được thêm ngày nữa để yêu thương” (Rabindranath Tagore.)
Trong cuộc sống bần cùng của người Dân, ngày không đủ bữa, sự thèm khát biến đổi con người từ tử tế sang hành động độc ác là điều dễ xảy ra trong bất cứ hoàn cảnh, xã hội nào. Người cộng sản đã khai thác tận cùng cái đói của người Dân, để sai khiến họ bằng chế độ tem phiếu. Đó chính là bản chất của cái gọi là “đạo đức Hồ chí Minh” vậy.
Bần cùng sanh đạo tặc, cồ nhân nói không sai, và trong cảnh cùng khổ kéo dài trong chế độ cộng sản, miệng đời cũng mỉa mai thành ngữ này “Bần cùng sanh đạo tặc – không ăn cắp vặt, lấy con c…gì ăn”. Và mỗi năm hai thước vải thô…làm sao che nỗi cụ Hồ em ơi v.v… Người miền bắc sống trong “Thiên đàng” XHCN còn cay nghiệt ví ông Hồ như cái lổ…đẻ, thì miền nam, người Dân đã quen với lối sống no cơm ấm cật, làm sao đủ sức chịu đựng cảnh sống “Xuống Hàng Chó Ngựa” sau khi cộng sản cướp được miền nam. Làm sao họ có thể tưởng tượng nỗi có ngày họ phải sống cùng chế độ mỗi tháng chỉ vài ký gạo cho mỗi đầu người ?!
Thời bao cấp của đảng cộng sản, đẻ ra hạng người nói dối và ăn cắp để tồn tại, từ Dân đến quan, chỉ trừ thành phần cộng sản cao cấp là thừa mứa từ chiến lợi phẩm cướp được của người Dân miền nam, mà tài sản nặng ký nhất là 16 tấn vàng ròng trong ngân khố nhà nước VNCH. Lại còn vu vạ cho tướng lãnh VNCH đã mang theo khi rút chạy. Thói đểu cáng, lưu manh thì khó có chính khách nào từ đông sang tây có thể hơn được những người lãnh đạo cộng sản, khi họ tiếp quản cơ sở vật chất gần như nguyên vẹn, chứ không bị phá hủy như thường thấy trong các cuộc chiến.
Việc tên Do Thái bẩn thỉu Kissinger đi đêm với Tầu cộng để bán đứng miền nam cho khối cộng sản quốc tế, và sự nghi ngờ tại sao cơ sở vật chất không bị phá hủy, kể cả hồ sơ tài liệu VNCH rơi vào tay giặc cộng, để chúng lùng sục bắt bớ, thủ tiêu nhiều quân dân cán chính VNCH là có cơ sở. Và chắc chắn hơn nữa khi Tướng William Westmoreland, tổng tư lệnh quân đội Mỹ cất lên lời xin lỗi các cựu quân nhân, quân lực VNCH vì đã “bỏ rơi các bạn…” Ông còn khẳng định thêm trước lời xin lỗi rằng “Chúng ta không thua tại Việt Nam, nhưng…”
Sự thất vọng khốn cùng, không của riêng người miền nam mà cả đồng bào miến bắc lúc đó cũng đã tiếc nuối, tưởng cộng sản bắc Việt đã đầu hàng, khi không lực Mỹ oanh tạc bắc Việt năm 1972, lúc cộng sản sắp kéo cờ đầu hàng thì đột ngột Mỹ ngưng oanh tạc…Sau này Mỹ cũng đã công bố trên Youtube việc cộng sản chuẩn bị đầu hàng cho cuộc chiến này. Đó là tin “động trời” làm tăng thêm sức nặng cho cái gọi là NGÀY QUỐC NHỤC 30.04.1975.
Nếu cộng sản bắc Việt không vâng lệnh khối cộng sản Nga – Tầu để tiến hành chiến tranh xâm lược miền Nam, hẳn đồng bào miền bắc không phải gánh chịu hàng tấn bom trút xuống đất nước có hình chữ S sức mẻ, mất đầu, mất đuôi hôm nay.
Ai đó đã nói ” Chiến tranh là những người không biết nhau – Giết nhau để phục vụ cho những người biết nhau, nhưng chẳng bao giờ giết nhau” . Nhưng ai là kẻ gây ra cuộc chiến huynh đệ tương tàn chỉ vì ý thức hệ cộng sản?! Truyền thống 4000 năm dựng nước và giữ nước của Ông Cha truyền lại sao không học hỏi, truyền thụ cho lớp trẻ, lại đi rước thứ chủ nghĩa chia rẻ, giáo dục hận thù giai cấp???
Vâng! Quân lực VNCH thua cuộc, không ai chối cãi, nhưng đầu hàng cộng sản thì không bao giờ. Trừ hèn tướng Dương văn Minh, có người em tên Dương văn Nhựt theo cộng sản. Và để chứng minh cho sự bất khuất, thà chết không đầu hàng giặc cộng, từ chiến sĩ bình thường cho nổ trái lựu đạn M67 để “chia sự tiết tháo” cùng đồng đội, cho đến hàng tướng lãnh tự bắn vào đầu để không rơi vào tay cộng sản. Điều đó quân sử gọi họ là Anh Hùng dù thua cuộc, bởi luận anh hùng xưa nay, không ai lấy sự thành bại để làm thước đo nhân cách, Vì thế chuyện “Thế sự thăng trầm quân mạc vấn – Anh hùng khi gấp cũng khoanh tay*” là thường tình. Gian tà có chiến thắng vì bất cứ lý do gì cũng không thể là chính nghĩa và sớm muộn sẽ lụi tàn.
Nói cách khác người cộng sản hoàn toàn thua cuộc, kể từ xâm lăng được miền nam. Nhiều người cộng sản đã sáng mắt, sáng lòng khi nhìn thấy cuộc sống của đồng bào miền nam phồn thịnh thực, chứ không hề là giả. điều đó tố cáo sự tuyên truyền của đảng cộng sản là bịp bợm, đảng cộng sản đã rơi mặt nạ từ ngày “chiến thắng” trong tủi nhục, nghèo đói, lạc hậu cùng mặc cảm thua sút cho đến tận bây giờ.
Việt Nam hôm nay và ngày mai, sẽ cũng chẳng bao giờ khác những tháng ngày đã qua, nếu tình trạng “vô chính phủ” vẫn tiếp điễn. Gọi là vô chính phủ vì tình trạng tham nhũng từ địa phương đến trung ương đã trở thành quốc nạn từ lâu, hầu như hết thuốc chữa, mặc cho lời “tuyên xưng đức tin” của ông Nguyễn tấn Dũng trước toàn Dân ở nhiệm kỳ thủ tướng lần thứ nhất, cho đến nhiệm kỳ “tự bầu” lần hai ngày càng tồi tệ hơn, nếu không nói cả hệ thống đã thối nát tận cùng như chính các cựu tướng lãnh cộng sản thừa nhận.
Bình tĩnh nhìn vào sự thật lịch sử nước nhà, thì đất nước rơi vào thảm họa kể từ ông Hồ mang chủ nghĩa cộng sản vào Việt Nam, và dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản, những kẻ kế thừa sự nghiệp “vĩ đại” của Hồ chí Minh, đất nước bị buộc phải “khá hơn” nhưng nghèo đói vẫn đeo bám Dân tộc Việt Nam từ những ngày thành lập đảng cộng sản Đông dương, khởi đầu sự nô lệ ý thực hệ có chủ đích để hành động theo Liên – Xô đến lòn trôn giặc Tầu để đảng cộng sản tồn tại .
Gần đây thôi, khi Thế giới ngừng viện trợ các nước chậm phát triển mà Việt Nam là “ứng viên sáng giá”, vì đảng cộng sản tuyên bố chính sách xóa đói giảm nghèo đã tiến bộ nhiều, thế là ông thủ tướng VC Nguyễn tấn Dũng vội vã đăng đàng tuyên bố : Việt Nam vẫn là nước nghèo, cầu mong “ơn trên” ở nước ngoài soi xét lại. Thật tủi nhục trăm bề cho người Việt trong chế độ cộng sản.
Nhìn vào số người khởi kiện – khiếu kiện bị quan chức địa phương cướp đất, cướp tài sản từ bắc chí nam, sẽ thấy tình trạng vô chính phủ đã đến hồi trầm trọng, đời sống công nhân bị bóc lột thậm tệ dẫn đến nhiều cuộc biểu tình vì tiền lương không đủ sống, để ông thủ tướng lại kêu gào “ra lệnh” cho tổng liên đoàn lao động cộng sản phải báo cáo kịp thời, cũng như dùng mọi biện pháp ngăn chận các cuộc biểu tình phải giảm 50% trong năm 2012. (BBC 22.02.2012)
Nhìn vào kết luận của TTg Nguyễn tấn Dũng về vụ Tiên Lãng để thấy quan chức tại Tiên Lãng đã “vâng lệnh” thủ tướng như thế nào, hay lời nói của ông thủ tướng chỉ ngang bằng tuyên bố chống tham nhũng dù ở cấp nào, khi ông nhậm chức thủ tướng lần đầu. (Quyết định của Thủ tướng từ cái nhìn của một Luật gia – RFA. 22.02.2012)
Việt Nam ngày nay đã thật sự bất an, những biến động chính trị trong thời gian qua cho thấy sự hỗn độn, tranh giành quyền lực, đấu đá nội bộ thì người Dân vẫn lãnh đủ mọi sự bất công từ bầy sâu dân mọt nước, đúng như lời ông chủ tịch nước VC Nguyễn tấn Sang đã nói, một con sâu đã khốn nạn cho Dân, huống gì cả bầy sâu.
Quá nhiều tệ hại khi nói đến nhà cầm quyền cộng sản, liệu người cộng sản có còn đủ tự tin khi nói với Thế giới rằng chế độ cộng sản là do “Nhân Dân lựa chọn” như ban tuyên giáo cộng sản thường rêu rao?!.
Xin thành thật chúc mừng, nếu người cộng sản còn đủ tự tin để tự tôn, rằng đất nước Việt Nam trước kia – hôm nay – ngày mai dù đói nghèo nhưng đó là lựa chọn của người Việt Nam?!
Và để chứng minh tính “chính danh” của đảng cộng sản cũng như Thế giới văn minh thừa nhận chũ nghĩa cộng sản tại Việt Nam là do toàn dân lựa chọn.
Thì sự THÁCH THỨC ĐẢNG CỘNG SẢN TRƯNG CẦU Ý DÂN là điều cần thiết.
nguoithathoc1959
http://baotoquoc.com/2012/02/23/thach-th%E1%BB%A9c-d%E1%BA%A3ng-c%E1%BB%99ng-s%E1%BA%A3n-tr%C6%B0ng-c%E1%BA%A7u-y-dan/#more-35935
No comments:
Post a Comment