Người Buôn Gió “...Nhờ có triều đình mà Mục Đồng cũng như toàn thể nhân dân mới có cuộc sống, thở, ăn, uống như ngày nay, nếu không thì nước sông chả có mà uống đừng nói đến trâu với bò...”
Xã trưởng mời tất cả dân làng đến để họp về việc mổ trâu cho cả làng ăn.
Đủ
các thành phần, lý, chánh, bá rồi mõ miếc, binh, đội có cả. Khi Mục
Đồng cùng họ hàng đến nơi đúng giờ mời, đã thấy mọi thành phần đông đủ
đã ngồi kín đình làng.
Xã
mời đồ tể chuyên nghiệp hàng tỉnh về giải trình, nào là căn cứ theo
lệnh của vua thì phải tăng cường bồi dưỡng sức khỏe cho nhân dân. Nay
xét thấy điều kiện dân ở đây còm cõi, cho nên xã quyết định thịt trâu
bồi dưỡng cho toàn thể nhân dân.
Các
thành phần khác hí hửng lắm, nhìn kiểu già lụ khụ, tóc bạc rồi mà còn
đội mưa gió ra đây, biết là thịt trâu ngon thế nào. Tự dưng giờ xã dắt
đâu ra con trâu bàn chuyện thịt, không đi có mà thiệt à. Bởi thế khoác
áo tơi, đội mưa mà đi thôi.
Xã
trưởng hài lòng lắm, như thế này bà con tề tựu đủ cả thành phần, việc
thịt trâu là công khai, nhất là thịt để bồi dưỡng dân làng. Chả cần tính
thịt trâu chia phần thế nào, nhưng của trời ơi mà chia cho đám dân dù
mỗi đứa một miếng bằng ngón tay là chúng cũng khoái, thậm chí ngửi mùi
thịt cũng đã sướng rồi. Trâu có của chúng đâu mà phải bận tâm, cái tính
dân làng này tất nhiên xã hiểu rõ lắm.
Đến
khi xã giơ hình con trâu ra cho đồ tể diễn thuyết, Mục Đồng ngã ngửa,
hóa ra con trâu dạo nọ bố mục đồng cho xã mượn tạm cấy ruộng công. Mục
Đồng mấy lần làm đơn xin lại, xã cứ khất lần, rồi lại bảo căn cứ theo
việc là xã đang cho trâu ăn, trâu ở chuồng của xã nay chủ cũ chết rồi.
Nên giờ chưa biết trâu là của ai, theo luật đương nhiên trâu là của xã.
Mục
Đồng đứng dậy, định xin hỏi trâu thịt là của ai. Xã bảo ngồi im đó, đợi
giải trình mổ trâu, đùi làm món gì, lòng phèo làm gì, xào xáo ra sao...
xong xuôi hỏi gì thì hỏi.
Xã quay sang hỏi các thành phần khác:
- Có đồng ý việc thịt trâu như thế, dùng việc thế không?
Đám dân khác giơ tay:
- Nhất trí, nhất trí, ơn xã, ơn triều đình quan tâm, thịt trâu cứ làm như thế, như thế.
Xã ghi vào biên bản:
Ngày...
tháng... xã dưa theo luật triều đình, chăm sóc sức khỏe nhân dân, thịt
con trâu màu trắng mà xã đang nuôi ở chuồng số hai của xã. Việc làm này
đã quán triệt và đông đảo bà con nhân dân đã tán thành, hưởng ứng. Các
Lý, Bá, Chánh bày tỏ lòng biết ơn với xã, triều đình vị sự quan tâm chu
đáo.
Mục
Đồng đi khiếu kiện, xã xui dân ra nói, dân bảo việc thịt trâu cho cả
làng ăn là việc chính nghĩa rạng ngời, ai cũng có phần, mục đồng làm thế
là hẹp hòi, ích kỷ, là nghe lời thế lực thù địch xúi dại, không đồng
hành với dân tộc, tự biệt lập mình.
Xã cười hềnh hệch nói với Mục Đồng:
-
Đấy nhé ý dân là ý xã, vì lợi chung chứ chả riêng ai, không nghe thì
vẫn cứ thịt, kể cả là cưỡng chế thịt. Chống lại là phạm pháp, bắt nhốt
hết. Nói tình cảm không nghe, nói trắng ra về lý thì trâu là sức kéo,
thuộc diện triều đình thống nhất quản lý. Nhờ có triều đình mà Mục Đồng
cũng như toàn thể nhân dân mới có cuộc sống, thở, ăn, uống như ngày nay,
nếu không thì nước sông chả có mà uống đừng nói đến trâu với bò.
***
Chiều
nay 07/10/2011 theo đoàn giáo dân Thái Hà đi ra Ủy ban phường Quang
Trung để nghe thông báo về việc làm trạm xử lý nước thải tại bệnh viện
Đống Đa. Vào đến nơi đúng giờ mà đã thấy người đâu ngồi kín hết, còn có
chục chỗ cho dân Thái Hà vào. Sau khi thông báo thành phần đến dự gồm có
các ban ngành, đảng của phường, công an, y tế là đến phần ông đại diện y
tế đứng lên thuyết trình về dự án làm trạm theo công nghệ gì, tính chất
gì.
Mình
chột dạ nghĩ lại câu chuyện Mục Đồng phía trên, bèn cáo lỗi là phải về,
vì nếu nói việc dự án thế này mà chả nói đất làm dự án của ai. Khéo lại
như chuyện Mục Đồng, mình ngồi nghe thế nào người ta lại bảo buổi
thuyết trình đã được đông đảo nhân dân tiến bộ ủng hộ, rồi mình ngồi
nghe từ đầu đến cuối không phản ứng gì. Vì nghe nói là các câu hỏi, phản
ứng để đến phần cuối chương trình. Nhưng mà phần cuối thì là lúc nào,
được bao thời gian, ai là người đủ trách nhiệm trả lời. Nên mình quyết
định chào toàn thể phiên họp và bà con giáo dân, mình té cho khỏi mang
tiếng sau này, bà con giáo dân trách mình là cậu đi, cậu lại ngồi nghe
người ta bàn chuyện thịt trâu của tôi mà cậu cứ im thin thít.
Mình đi xuống vài phút thấy ầm ầm, lúc sau bà con giáo dân cũng xuống hết, không nghe nữa bỏ về.
Cứ
nghĩ là thiếu bà con giáo dân Thái Hà đâu có sao, buổi thuyết trình vẫn
được tiếp tục với đông đảo đại đa số bà con nhân dân tiến bộ, đảng,
đoàn, ban ngành…
Thế nhưng bà con giáo dân ra về, cuộc họp cũng rã đám luôn.
Sao mà lạ thế cơ chứ, hay là bà con nhân dân tiến bộ không cần phải nghe diễn thuyết?
À mà quên nói, hôm nay mình vào ủy ban họp, mặc áo No U. Tranh thủ quảng cáo luôn.
Người Buôn Gió
Nguồn: NguoiBuonGio’s Blog
Nguồn: NguoiBuonGio’s Blog
No comments:
Post a Comment