Blog Bùi Tín - Bức ảnh trích từ băng video viên đại úy
công an Minh đạp giày vào mặt anh Nguyễn Chí Đức ngày Chủ nhật 17-7-2011
đã chạy vòng quanh thế giới và đi vào lịch sử. Bức ảnh đặc biệt này
cũng giống như bức ảnh một viên công an bịt miệng Linh mục Nguyễn Văn Lý
ngay giữa phiên tòa, chứng minh hùng hồn một chế độ cực kỳ độc đoán,
một chế độ cảnh sát trịđi
ngược thời đại văn minh, bác bỏ lời cam kết của nhà cầm quyền với thế
giới, với giới đầu tư quốc tế là xây dựng một chế độ pháp quyền nghiêm
chỉnh.
Mặc cho sự thật rành rành ra
đó, chiếc dép của viên đại úy Minh đặt rõ ngay trên mặt anh Đức, Trung
tướng Nguyễn Đức Nhanh vẫn họp báo công khai ngày 2-7-2011 để thanh
minh, chối cãi rằng “không hề có chuyện nhân viên công an đánh đập
người biểu tình yêu nước», «không hề có chuyện anh Đức bị nhân viên công
an đạp giày vào mặt”.
Anh Đức không có mặt trong cuộc họp báo. Tướng Nhanh trưng ra lời khai được ông nói là của chính anh Đức, rằng “tôi không hề bị đánh và đạp trong ngày hôm ấy”.
Lập tức, ngay ngày hôm ấy, anh Đức trả lời cho nhà báo Khánh An rằng
“tại cơ quan công an, tôi khai rằng tôi đã bị đánh, bị đạp vào mặt,
nhưng do tôi hốt hoảng, tá hỏa vì bị lôi kéo, vật ngã nên tôi không nhận
mặt được người đã đánh đập tôi”.
Thế là viên tướng công an liền nắm lấy chuyện không nhận diện được kẻ hung ác để lái sang chuyện không hề có kẻ hung ác, và không hề có hành động hung ác.
Thật là khôn mà không ngoan tý nào! Vậy thì xin ông tướng Nhanh nhìn
vào bức ảnh, vào cả chùm ảnh, chiếc giày hay dép đó là của ai, và mặt ai
ở sát đế giày đó? Đó là những bức ảnh giả hay thật?
Xin
hãy xin nghe anh Nguyễn Chí Đức kể rõ sự tình. Anh là đảng viên. Anh
cũng từng tin và thương đảng của mình. Anh được người của công an tán
tỉnh rằng nên bỏ qua chuyện nhỏ này, do đó anh cũng không muốn làm to
chuyện và nói rằng anh không nhận ra mặt kẻ hành hung anh mà cũng không
cần tìm ra kẻ đó làm gì. Thật là một thái độ cao thượng và khoan dung.
Nhưng
sau cuộc họp báo của tướng Nhanh, anh Đức nổi cơn phẫn nộ. Anh cảm thấy
bị phản bội, bị dồn vào đường cùng. Họ đã lợi dụng lòng khoan dung của
anh để bêu xấu anh, để chạy tội cho kẻ phạm pháp hung bạo, chạy tội cho
cả chế độ cảnh sát trị. Thế là anh buộc phải nói lên tất cả sự thật. Bố
anh là người chất phác rất mực hiền lành, sau khi nghe anh kể lại tất
cả đầu đuôi câu chuyện, đã thốt lên: “Thật là quân phát xít!”.
Những
bức ảnh và chùm ảnh video lịch sử ngày 17-7-2011, cũng như cuộc họp báo
ngày 2-8-2011 đã được truyền đi cả nước và toàn thế giới. Người ta đang
chờ câu trả lời của tướng Nguyễn Đức Nhanh, của bộ Công an, của Ban
Tuyên giáo Thành ủy Hà Nội – nơi diễn ra cuộc họp báo, rằng có hay không có chuyện công an đánh, đập, đàn áp thô bạo những người yêu nước. Báo chí lề phải của chế độ độc đảng sẽ ăn nói ra sao đây.
Chuyện này có thể dẫn đến những vụ kiện cáo mới. Anh Nguyễn Chí Đức có thể kiện tướng Nhanh về tội xuyên tạc và bịa đăt
lời khai tại cơ quan công an của anh. Anh Đức cũng có thể kiện đại úy
Minh đã có hành động thô bạo trên cơ thể của anh, điều mà hiến pháp hiện
hành nghiêm cấm khi quy định thân thể và danh dự của công dân là bất khả xâm phạm, được luật pháp bảo hộ.
Dù không đưa ra tòa, nhưng trước tòa án công luận, vụ án lý thú này chắc chắn sẽ kéo dài.
Xét
cho cùng vụ xử án phúc thẩm cực kỳ phi lý Ls Cù Huy Hà Vũ và vụ đạp
giày vào mặt anh đảng viên CS Nguyễn Chí Đức để rồi chối phăng một cách
bỉ ổi, chỉ là sản phẩm của một thời Bắc thuộc ô nhục kéo dài đã
22 năm, nhân dân đã nhận ra và không còn có thể chịu đựng nổi nữa. Đây
là sự khiêu khích ngang ngược mọi người yêu nước, mọi người quang minh,
chính trực.
Những nhà lãnh đạo cường
quyền mất gốc dân tộc cố tình nhắm mắt trước hình ảnh đế giày cường
quyền đạp vào mặt người thanh niên yêu nước chỉ vì họ không còn biết đạo
lý là gì, dân tộc là gì nữa.
No comments:
Post a Comment