Friday, March 8, 2013

Anh em sâu đừng sợ, cứ mạnh dạn đục khoét đi, Đảng đã chuyển mục tiêu rồi!



Sâu Róm - Trong khoảng 4 thập niên gần đây, anh em sâu tham nhũng chúng ta luôn bị coi là mục tiêu chỉ trích trong văn kiện của tất cả các đại hội Đảng, đặc biệt kể từ sau Đổi mới (1986), trong các Đại hội lần thứ VI đến XI,[1] với nội dung thể hiện và mức độ đả kích ngày càng tăng. Tôi dẫn chứng một tác giả: “Từ ngày thống nhất đất nước tới nay, Đảng đã qua 6 kỳ đại hội, kỳ nào cũng đề cập đến vấn nạn quan liêu, tham nhũng, lãng phí…; nghị quyết đại hội sau bao giờ cũng phê phán gay gắt hơn đại hội trước, tới mức liệt quan liêu, tham nhũng, lãng phí là quốc nạn, là nguy cơ đe dọa sự tồn vong của chế độ”.[2] Trong những phát biểu gần đây nhất, các lãnh đạo cấp cao của Đảng tiếp tục nhấn mạnh tham nhũng là “quốc nạn”, “giặc nội xâm”, là mối nguy cơ nghiêm trọng nhất với sự tồn vong của chế độ.[3]

Liệu chúng ta có xứng đáng bị lên án bất công như thế hay không? Chúng ta lấy công sản và tài nguyên của đất nước – những của ‘trời ơi’ không thuộc vào sở hữu cá nhân của người nào – để nuôi con cháu chúng ta – những “con dòng, cháu giống”, “tinh hoa” của dân tộc Việt Nam – để chúng “xứng danh với giới nhà giàu Tầu, Tây” về sự xa hoa, giàu có. Như thế, chúng ta giàu là do chúng ta giỏi đục khoét đấy chứ, dân chúng đói nghèo thì kệ họ thôi – không biết đục khoét thì đói nghèo là phải, còn kêu ca cái gì. Ấy vậy mà Đảng gọi chúng ta là “suy thoái về tư tưởng và đạo đức”, còn dân thì thậm chí gọi chúng ta là “ăn cắp”. Tôi kịch liệt phản đối!
Để chống lại anh em sâu chúng ta, từ Đổi Mới đến nay, Đảng đã ra sức chỉnh đốn nội bộ, trong đó tiêu biểu là việc thông qua và triển khai thực hiện Nghị quyết Hội nghị lần thứ 6 (lần 2) Ban Chấp hành Trung ương Đảng khoá VIII năm 2003 (gọi tắt là Nghị quyết trung ương 6(2)).[4] Nghị quyết này yêu cầu toàn bộ đảng viên, trong đó có chúng ta, phải học, nắm vững các quy định pháp luật về phòng, chống tham nhũng, tổ chức kê khai tài sản; thực hiện quy chế dân chủ cơ sở; công khai hóa chế độ, tiêu chuẩn sử dụng xe, nhà đất… của cán bộ. Toàn những điều vô bổ, dài dòng. Ấy vậy mà nó cũng gây ra một số thiệt hại, cụ thể như trong những vụ Minh “nhớp” ở Hà Tĩnh, vụ Thủy cung Thăng Long ở Hà Nội, vụ Trương Văn Cam, vụ Lã Thị Kim Oanh, vụ án xăng dầu Tiền Giang, vụ kho cảng Thị Vải, vụ án đất đai Đồ Sơn, vụ quota dệt may tại Bộ Thương mại, vụ PMU18… [5] Một số anh em sâu chúng ta đã phải vào tù rồi đấy. Rõ khổ cho họ! Oan ức quá!
Mặc dù vậy, do Nghị quyết Trung ương 6(2), “… chưa ngấm xuống toàn Đảng”[6], hay nói cách khác, chưa động đến lãnh đạo cấp cao, nên anh em sâu chúng ta nhìn chung vẫn an toàn. Thượng vẫn bất chính thì hạ chúng ta vẫn có thể tắc loạn.
Tuy nhiên, vào tháng 1/2012 vừa rồi, trong Hội nghị lần thứ 4, Ban Chấp hành Trung ương Đảng CSVN (khóa XI) tiếp tục thông qua Nghị quyết số 12-NQ/TW về một số vấn đề cấp bách về xây dựng Đảng.[7] So với Nghị quyết Trung ương 6(2), nội dung của Nghị quyết mới này được một số chuyên gia cho là mạch lạc, cô đọng, tập trung, rõ ràng hơn và bao gồm các nhóm giải pháp khá cụ thể[8], do đó đã gây những áp lực khá lớn với anh em sâu chúng ta. Thêm vào đó, ngay trước khi ra Nghị quyết 12, ngày 1-11-2011, Ban chấp hành Trung ương đã ban hành Quy định số 47-QÐ/TU về 19 điều đảng viên không được làm, trong đó hơn một nửa (các điều từ 7-16) liên quan trực tiếp đến tham nhũng.[9] Những động thái này được cho là “… thổi luồng sinh khí mới, hi vọng mới Đảng gột rửa, sửa chữa những yếu kém trong cơ thể mình – việc đã làm trong nhiều khóa mà chưa đạt kết quả mong muốn”,[10] và chứng tỏ Đảng CSVN một lần nữa quyết tâm tiêu diệt “bầy sâu tham nhũng” là anh em ta (lời của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang).
Tuy nhiên, anh em cũng đừng lo lắng quá, vì ngay từ đầu cũng đã có nhiều ý kiến cho rằng việc chỉnh đốn Đảng theo Nghị quyết 12 chỉ là “chuyện cũ chép lại”,[12] sẽ không tạo ra chuyển biến gì đáng kể đâu. Còn Quy định số 47 thì “cũng thế thôi và không có gì thay đổi cả”, vì “trước kia khi còn ở trong Đảng, quy định ra như thế nào thì Đảng viên phải chấp hành như thế nhưng trong bụng họ làm khác và họ nghĩ khác”.[13] Một số người thì cảnh báo về hậu quả của việc chỉnh đốn Đảng bất thành, cho rằng việc này chỉ có thể thành công nếu Đảng tiến hành “dân chủ hoá” thực sự, còn nếu không sẽ chỉ là việc làm của một vài người và sẽ chỉ dẫn đến việc “chia phe, chia phái”. Tôi cho rằng ý kiến đó đúng đấy. Hà hà. Lãnh đạo Đảng càng chia phe đánh nhau thì anh em sâu chúng ta càng thuận lợi. Mà tiến tới dân chủ thì họ chưa dám đâu. Nếu dân chủ thì con cháu, họ hàng hang hốc của họ phải cạnh tranh bình đẳng với đám dân đen à?
Thực tế đã cho thấy sự lạc quan kể trên của tôi không phải không có cơ sở. Mặc dù được đặt rất nhiều kỳ vọng là sẽ có sự đột phá trong việc xử lý cán bộ tham nhũng, song Hội nghị trung ương 6 (họp tháng 10/2012) đã không đi đến được quyết định kỷ luật đảng viên nào, với sự giải thích của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng là “kỷ luật sinh ra thù oán”, và “không phải kỷ luật nhiều mới là tốt, mới là đúng”.[15] Chính vì vậy, cho đến nay, sau hơn một năm cuộc chỉnh đốn này được phát động, dù trong Đảng có “một bộ phận không nhỏ suy thoái” (lời của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng) nhưng vẫn chưa có đảng viên nào bị xử lý, nói cách khác là chưa có ai trong họ hàng sâu chúng ta bị “sờ gáy”. Điều này cho thấy dấu hiệu khá rõ ràng là cuộc chỉnh đốn nội bộ mới do Đảng phát động đang rơi vào tình trạng ‘đánh trống buông dùi” như các lần trước, mặc dù để xoa dịu sự bức xúc của đám dân chúng đói nghèo vì không biết đục khoét nhưng lại đố kỵ với sự giàu có xa hoa của chúng ta, gần đây Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã một lần nữa đề cập đến Nghị quyết này (qua trả lời phỏng vấn của TTXVN) rằng nó sẽ không dẫn đến “hoà cả làng”.[16] Tuy nhiên, tôi nghĩ là Tổng Bí thư cũng thấy rõ việc này sẽ chẳng đi đến đâu rồi, nên để “mở đường” biện bạch cho những kết quả nghèo nàn chắc chắn tới đây, ông đồng thời lập luận: “Nghị quyết 4 về chỉnh đốn Đảng “chủ yếu là để cảnh tỉnh, cảnh báo, răn đe, ngăn chặn”, “nếu ai không chịu nhận khuyết điểm, không chịu sửa thì mới kỷ luật, xử lý”.
Thật tuyệt là sự việc đã diễn ra như trên. Nhưng còn tuyệt hơn nữa là vào một ngày đẹp trời cuối tháng 2 vừa qua, Tổng Bí thư đã lớn tiếng quy kết đám trí thức “rách việc” và số dân chúng đố kỵ với chúng ta mà đã hưởng ứng lời kêu gọi của Uỷ ban Dự thảo Hiến pháp sửa đổi bày tỏ ý kiến góp ý về một số nội dung về thể chế chính trị của Dự thảo là “suy thoái về tư tưởng và đạo đức”, đồng thời “nhẹ nhàng” (nhưng sắc lẻm) yêu cầu “xử lý” họ. Hay quá. Tổng Bí thư thật tuyệt vời!
Một ngày sau thì Chủ tịch Quốc Hội “hoà cùng một giọng” với Tổng Bí thư. Ý Đảng đã chuyển thành ý chí của chính quyền. Trên cả tuyệt vời!
Tiếp đó, những ngày gần đây, một số lãnh đạo cấp cao khác của Đảng, Nhà nước, cùng một số nhà ‘lý luận kiêm chức sắc’, trong đó nhiều người rất quen thuộc hoặc là đồng đội, họ hàng của chúng ta, đã đăng đàn trên truyền hình, phát thanh hoặc công bố, tuyên bố trên một số báo “lề phải” đả kích, răn đe những đối tượng mà Tổng Bí thư cho là “”suy thoái về tư tưởng và đạo đức”.
Xâu chuỗi những diễn biến kể trên, tôi khẳng định Đảng đã chuyển mục tiêu rồi. Anh em sâu tham nhũng chúng ta hiện nay đã không còn trong tầm ngắm, mà chính những kẻ đang lên tiếng hiến kế cho Đảng về một thể chế có thể giúp tiêu diệt chúng ta đã vừa bị Đảng vừa đưa vào tầm ngắm. Một sự hoán đổi mà chúng ta có nằm mơ cũng không thấy. Đây chắc chắn là phúc đức ngàn đời của tổ tiên họ hàng sâu chúng ta để lại. Anh em hãy thắp hương cúng tạ ơn tổ tiên đêm nay nhé. Ai chưa xây mộ cho ông bà, cha mẹ đã khuất thì hãy xây thật to, như cung điện ấy.
Tóm lại, hỡi anh em sâu, đừng sợ nữa, cứ mạnh dạn đục khoét đi, Đảng đã chuyển mục tiêu rồi! Hãy nhanh chóng cùng Đảng tiêu diệt những kẻ thù của chúng ta – đám chỉ thức “rách việc” hay chỉ trích và bọn dân đen bất tài đục khoét lại hay đố kỵ. Tụi này yếu, không có gì tự vệ, nhưng rất nguy hiểm vì kiên quyết chống chúng ta, và chúng đang cố vận động cho một thể chế không có đất sống cho chúng ta. Vì thế, chúng ta phải tranh thủ thời cơ mượn tay Đảng tiêu diệt chúng để trừ hậu hoạ.
Sâu mọt ở mọi xó xỉnh trên đất Việt hãy liên hiệp lại!
Vùng lên, hỡi tất cả sâu mọt ở Việt Nam!
Vì con sâu (tức con của sâu) quên mình, vì con sâu hy sinh, anh em sâu ơi, vì con sâu quên mình!
Tác giả gửi Quê Choa

No comments:

Post a Comment