Nguyễn Thu Trâm - “Sáng 26 tháng 10, Tổng thanh tra Chính phủ Huỳnh Phong Tranh đã trình dự án Luật Phòng, chống tham nhũng sửa đổi trước Quốc hội theo đó quy định Thủ Tướng là Trưởng ban chỉ đạo phòng chống tham nhũng trung ương đã được bỏ, có nghĩa là, từ nay đồng chí ”X” không còn là người đứng đầu trong Ban Chỉ Đạo Phòng Chống Tham Nhũng Trung Ương nữa, mà giao chức vụ này cho Tổngbí Thư Nguyễn Phú Trong.
Trước đó, tại hội nghị trung ương 5 vào tháng 5 năm 2012 bộ chính trị đã thống nhất chủ trương thành lập Ban chỉ đạo phòng, chống tham nhũng trung ương trực thuộc Bộ Chính trị do Tổng bí thư làm Trưởng ban là để bảo đảm sự thống nhất lãnh đạo, chỉ đạo của Trung ương đối với toàn bộ hệ thống chính trị trong công tác đấu tranh phòng, chống tham nhũng”. Đây là một nổ lực nữa của đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam nhằm chống lại nạn tham nhũng vốn đã hình thành từ lâu trong giới lãnh đạo đảng và chính quyền công sản từ trung ương đến địa phương và hiện đã trở thành một loại dịch bệnh nan y nhất trong các bệnh nan y hiện nay.
Đại Biểu Quốc Hội Đang Họp, Phòng Chống Tham Nhũng
Để ngăn chặn dịch bệnh nan y đó, “ngày 28 tháng 8 năm 2006, Ủy ban Thường vụ Quốc hội ban hành Nghị quyết 1039/2006/NQ-UBTVQH11 quy định về tổ chức, nhiệm vụ, quyền hạn và quy chế hoạt động của Ban Chỉ đạo Trung ương về phòng, chống tham nhũng, do Thủ tướng Chính phủ đứng đầu có trách nhiệm chỉ đạo, phối hợp, kiểm tra, đôn đốc hoạt động phòng, chống tham nhũng trong phạm vi cả nước”. Sau 6 năm diều hành ban chỉ đạo trung ương phòng chống tham nhũng, thủ tướng Dũng chẳng những đã không được hạn chế được nạn tham nhũng mà còn giúp nạn tham nhũng phát triển cả chiều rộng lẫn chiều sâu, dẫn đến việc phá sản của hai tập đoàn kinh tế nhà nước Vinashin và Vianlines để lại một tổng số nợ nước ngoài lên đến trên 120,000 tỷ đồng, tức là người dân Việt Nam cần phải sinh đẻ ra thật nhiều con cháu, nuôi lớn thật nhanh để cho xuất khẩu đi lao nô, đi làm Osin, hoặc đi bán cái tự có ở nước ngoài đến đời cháu đời chắc, đời chúc chích, mới mong nhà nước trả được số nợ này. Đó là lý do mà quốc hội hôm nay, quyết định chuyển chức vụ trưởng ban phòng chống tham nhũng đến cho tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng với niềm tin rằng ông Trọng sẽ “phòng và chống được tham nhũng” để có thể giúp đồng bào Việt Nam chỉ còng lưng làm lụng mà trả các khoản nợ đó thay cho chính phủ trong vòng ba hoặc bốn thế hệ cháu con thôi…
Tôi xin thưa rằng, dù quốc hội có quyết định chuyển lãnh đạo ban phòng chống tham nhũng cho mười ông Trọng hay môt trăm ông Khinh cũng sẽ không bao giờ ngăn chặn được nạn tham nhũng ở đất nước Việt Nam theo thể chế cộng sản này: Tại sao? Bởi vì các lãnh đạo cộng sản không thể tự dùng súng bắn vào đầu mình. Nghĩa là các lãnh đạo cộng sản không thể tự mình chống lại mình. Bởi ai là bọn tham nhũng? Một người nông dân có thể tham nhũng được không? Một anh ngư dân có tham nhũng được không? Một bà buôn đồng nát, bán ve chai có tham nhũng được không? Những cụ già, những thiếu phụ và các trẻ ăn xin có tham nhũng được không? Những trẻ em đánh giày hay bán báo dạo trên đường phố có tham nhũng được không? Tất nhiên không một phó thường dân nào có thể tham nhũng được, mà người tham nhũng phải là kẻ có quyền cao chức trọng, quyền càng cao thì càng tham nhũng được nhiều, quyền thấp hơn thì tham nhũng ít hơn, nhưng muốn được tham nhũng thì trước tiền là phải có quyền. Vậy chống tham nhũng tức là chống lại kẻ có quyền. Tức là quan chức cộng sản tự quay lại chống chính mình! Nguyễn Phú Trọng tự bắn vào đầu Nguyễn Phú Trọng, Dũng tự bắn vào đầu Dũng, Sang tự bắn vào đầu Sang… Nếu điều này xãy ra thì phúc vạn đời cho dân tộc Việt. Nhưng thật là hoang tưởng khi mơ đến việc này. Vậy thì muôn đời không bao giờ chống được tham nhũng trong đất nước cộng sản này… Bởi chống tham nhũng tức là chống đảng, chống nhà nước, là vi phạm điều 88 và điều 79 của bộ luật hình sự của nước CHXHCN Việt Nam là tù mọt gông như đại úy Nguyễn Hữu Cầu, như nhà báo Trương Minh Đức, như sinh viên Nguyễn Phương Uyên… và cũng có thể bị mưu sát bằng tai nạn giao thông nhiều lần như cụ Lê Hiền Đức… Chống tham nhũng chính là chống đảng, chống nhà nước thì làm sao mà chống cho được quốc hội ơi! Vì vậy mà từ những con người mà gia tài chỉ có vỏn vẹn một chiếc mủ tai bèo, một chiếc quần nylon dầu và một cây súng AK vậy mà với 37 năm cầm quyền, của chìm của nổi đã của những người vô sản này đã lên đến hàng tỷ Đô la
Một thành viên cao cấp của Hội đồng mậu dịch Việt – Mỹ tiết lộ đảng cộng sản Việt Nam được xem là một tỉ phú hàng đầu của thế giới vào năm 1995 với tài sản ước lượng lên đến 20 tỉ đôla…Việt Nam hiện nay có khoảng từ 80 đến 100 người có tài sản trên 300 triệu đô la, tất cả các tỉ phú này đều là cán bộ cao cấp của đảng.
“Ông John Shapiro, một cựu chiến binh Hoa kỳ sau 3 tuần lễ thăm Việt Nam để tính chuyện làm ăn buôn bán, phát biểu rằng các ông lớn trong đảng gồm các thành viên bộ chính trị, các bộ trưởng và thứ trưởng, ít nhất mỗi người có vợ hay con làm chủ một công ty. Theo ông J Shapiro, do việc chính phủ cho phép các công ty được chuyển ngân ra nước ngoài lên đến 500.000 đô la, số ngoại tệ trong nước bắt đầu vơi đi.
“Vẫn theo ông Shapiro, có trên 3.000 đảng viên cộng sản Việt Nam có tài sản từ 100 đến 300 triệu đô la. Đây là con số do một nhân vật cao cấp của ngân hàng trung ương cung cấp cho ông. Những đảng viên có tài sản từ 50 đến 100 triệu đô la khoảng 2000 người…Tất cả những con số về tài sản của đảng cộng sản Việt Nam là do những chuyên viên thống kê của cơ quan mậu dịch quốc tế. Số tài sản lớn lao trên do thân nhân của đảng viên cao cấp ở nước ngoài làm sở hữu chủ. Ông Shapiro cũng nêu lên nhiều thí dụ điển hình như vợ bé của tổng cục phản gián làm ăn rất lớn ở Âu châu, em ruột của trung tướng cộng sản, tổng cục phó tổng cục phản gián đang kinh doanh rất lớn ở Nam Cali, vợ con của Giám đốc tổng cục kinh tế và thân nhân của Đỗ Mười thủ đắc những tài sản nhiều triệu đô la ở Vancouver, Canada và cả ở New York, Houston. Trong niên khóa 1994-1995, hàng trăm du học sinh là con cái đảng viên đã tự túc đi du học ở Hoa Kỳ và nhiều quốc gia ở phương Tây đến niên khóa 1995-1996, con số này đã tăng lên gấp 3 lần…”
“Theo tài liệu FYI (Poliburos network) ngày 19 tháng 12 năm 2000 thì các cán bộ và nhân viên cao cấp của nhà nước CS Hà nội hiện làm chủ những số tiền to lớn gửi tại các ngân hàng ngoại quốc cộng với những bất động sản tọa lạc trong nước.
- Lê Khả Phiêu: cựu tổng bí thư đảng cộng sản Việt Nam và gia đình có 5 khách sạn (2 ở Hànội và 3 ở Saigon), tài sản và tiền mặt trị giá 1 tỉ 170 triệu Mỹ kim (US$ 1.170.000.000)
- Trần Đức Lương: Cựu Chủ tịch nước CHXHCNVN, tài sản và tiền mặt 1 tỉ 137 triệu USD
- Phan Văn Khải: Cựu Thủ tướng chính phủ, gia đình có 6 khách sạn ở Saigon, tài sản 1 tỉ 200 triệu USD
- Nguyễn Tấn Dũng: Thủ tướng, tài sản 1 tỉ 480 triệu USD
- Nguyễn Mạnh Cầm: Cựu Phó Thủ tướng, tài sản 1 tỉ 150 triệu USD
- Phạm Thế Duyệt: Cựu Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc, tài sản 1 tỉ 173 triệu USD
- Tướng Phạm Văn Trà: Cựu Bộ trưởng Quốc Phòng, tài sản gồm có 10 tấn vàng và tiền mặt 1 tỉ 360 triệu USD.
- Trương tấn Sang: Chủ tịch nước, tài sản và tiền mặt 1 tỉ 124 triệu USD
Ngoài ra, còn một số cán bộ và công chức có 1 tỉ và trên 100 triệu USD trong danh sách liệt kê của bảng FYI này là hơn 20 người nữa.
“Một nguồn tin tuyệt mật đã được tiết lộ mới đây từ một quan chức cao cấp Bộ Công an cho biết số tiền khổng lồ mà các quan chức cao cấp VN gửi tại ngân hàng Thụy sĩ. Đáng chú ý là:
Cựu Chủ tịch nước Lê Đức Anh hơn 2 tỉ USD cộng 7 tấn vàng;
Cựu Tổng Bí thư Đỗ Mười 2 tỉ USD;
Cựu Bộ trưởng Quốc Phòng Phạm văn Trà 2 tỉ USD cộng 3 tấn vàng;
Cựu Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu 500 triệu USD;
Cựu Chủ tịch nước Trần Đức Lương 2 tỉ USD;
Cựu Thủ tướng Phan Văn Khải hơn 2 tỉ USD;
Đương kim Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng hơn 1 tỉ USD;
Cựu Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh 1,3 tỉ USD;
Cựu chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn An hơn 1 tỉ USD;
Cựu phó ủy ban thể dục thể thao Quốc gia Lương Quốc Đống 500 triệu USD;
Cựu Bộ trưởng Ngoại giao Nguyễn Mạnh Cầm hơn 1 tỉ USD;
Cựu Thứ trưởng thường trực Bộ Thương mại Mai văn Dâu hơn 1 tỉ USD.
Ngoài ra, nguồn tin cũng cho biết một danh sách dài các quan chức có số tiền gửi hàng trăm triệu USD tại các ngân hàng quốc tế….”
Nếu ông Nguyễn Phú Trọng cùng các lãnh đạo đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam thật sự muốn chống tham nhũng thì cách chống hữu hiệu nhất là hủy bỏ điều 4 hiến pháp và tốt hơn nữa là giải thể ngay đảng cộng sản, thành lập một chính phủ đa đảng, đa nguyên, phát huy đầy đủ các quyền tự do căn bản của người dân theo tuyên ngôn quốc tế nhân quyền thì chống được tham nhũng, sẽ giảm thiểu đến mức thấp nhất nạn sâu mọt đục khoét máu mủ của nhân dân.
Ngày Quốc Khánh Nền Đệ Nhất Cộng Hòa 26 tháng 10, năm 2012
Nguyễn Thu Trâm
No comments:
Post a Comment