Friday, July 27, 2012

Khi hai nhà báo tự cầm gậy phang mặt mình



LTS: Dù đã có video clip rõ ràng và các nhân chứng, nhưng phải mất vài tháng ròng rã ‘điều tra’ công an mới xác định được thủ phạm đánh 2 nhà báo trong vụ Văn Giang. Đó là 2 công an và 3 dân phòng.

Không ai ngạc nhiên về sự lề mề của cơ quan điều tra hay sự ‘không đủ bằng chứng truy tố’ của họ, nhưng người ta ngạc nhiên về thái độ nhu nhược của 2 nhà báo. Xin giới thiệu bình luận của nhà báo Trương Duy Nhất sự việc này.
—————————————————-
2 nhà báo VOV
Sau mấy tháng chờ đợi, cuối cùng, Công an Hưng Yên đã quyết định không khởi tố những người tham gia đánh đập, bắt giữ hai nhà báo VOV.
Thôi thì việc khởi tố hay không, nhìn nhận đánh giá tội phạm thế nào là việc của công an. Và những hình ảnh công an ấy tôi cũng không muốn nhớ làm gì. Nhưng hình ảnh hai anh nhà báo kia thì cứ cố quên mà không thể quên được.
Không có gì nhục hơn khi cầm tấm thẻ nhà báo hành nghề lại bị ví von mỉa mai rằng: bị đánh mà không dám “ẳng” lên một tiếng.
Còn khi đã “ẳng” lên, khi “tấm lòng vị tha” của hai nhà báo đã biết “ẳng’ lên để quyết định không yêu cầu khởi tố hình sự những kẻ côn đồ, thì lần này họ lại tự cầm gậy phang vào mặt mình.
Có thể, không ai nhớ nổi một tác phẩm báo chí nào của hai anh. Nhưng cái tên Nguyễn Ngọc Năm – Hán Phi Long thì nhiều người nhớ. Nhớ về một sự hèn nhục mang tên Nguyễn Ngọc Năm – Hán Phi Long.
Chưa bao giờ, thân phận nhà báo nhục đến thế. Chưa bao giờ câu “Đ.M mày! Nhà báo cũng đánh cho chết mẹ mày đi” lại “ăng ẳng” ê chề đến thế.
Theo Truongduynhat.vn

No comments:

Post a Comment