Wednesday, December 14, 2011

Không có Công Lý - Không có Hòa Bình - No Justice no Peace


Nguyễn Nhơn (DLB)Ở Mỹ, khi người dân nghèo bị đối xử bất công, họ kéo nhau xuống đường biểu tình, hổng thèm thất công viết biểu ngữ, khẩu hiệu chi cho rườm rà. Họ lấy giấy thùng cạc tong nguyệch ngoạc bốn chữ, No Justice- No Peace, vừa diễn hành vừa hô theo nhịp bước, nâu dzút tít, nâu pít. Chỉ có vậy thôi, nhưng chánh quyền địa phương coi chừng đó! Nếu không lo giải quyết cho khéo là sanh to chuyện.
Mươi năm về trước, ở thành phố Thiên thần, Los Angeles, chỉ vì cảnh sát “nặng tay” với anh da đen vi phạm luật giao thông tên là Vua (King), dân da đen nổi lên làm loạn, thiệt hại cả nhiều triệu đô. Lại còn phải xuất công quỹ bồi thường cho “ông” công dân phạm luật giao thông tên Vua hơn một triệu đô.
Lại còn phải mau lập chương trình, xin Liên Bang thêm ngân khoản, lo cải thiện cấp tốc đời sống người dân ở khu phố nghèo phía Nam Los Angeles.
Vừa rồi, có anh “bạn dân” kêu là công an nhân dân viết thơ cho Dân Làm Báo bảo: Vì dân trí Xứ xã nghĩa thấp, ví dụ chạy xe bất kể luật giao thông nên công an phải cực nhọc thi hành pháp luật. Vì vậy, không thể đầu hôm sớm mai mà dân biết hành xử quyền dân chủ đúng đắn được! Ý ông nầy muốn nói rằng: Dân ngu, khu đen không đáng hưởng quyền dân chủ liền một lúc, phải đợi "đảng trí tuệ cs" và Nhà nước xã nghĩa xem xét ban ơn, bố đức từ từ mới được.
Nói vậy là nói giọng cầu cao, nói lấy được về phần mình mà chẳng nhớ rằng chính là công an, dưới chế độ xã nghĩa rừng rú, thi hành công vụ dã man, tàn ngược chớ chẳng phải do người dân có trí thấp cao. Không phải vậy sao? Công an hành sự như côn đồ, quăng lưới bắt dân vi phạm luật giao thông như lưới cá là tận tụy phục vụ nhân dân? Hay là liệng dùi cui vào căm bánh xe cho té ngả lộn cổ là trí thức cao, đối xử với dân ngu thế nào cũng được?
Cũng nói luôn cho chú công an, cán bộ tâm lý chiến Bộ côn đồ CA biết: Dân chủ là quyền tự nhiên của người dân, nhà cầm quyền tử tế phải tôn trọng và thực thi, chớ không phải là của riêng của đảng cs mà muốn ban phát ít nhiều tùy ý được.
Tổ sư Các mác của các ông dạy: Ở đâu có áp bức, bất công, ở đó có đấu tranh. Thì đây, ở thời xã nghĩa, công an hành xử rừng rú, bạo tàn, dân bị bức hiếp đi tìm công lý!
CÔNG AN, ĐẠI DIỆN CƯỜNG QUYỀN ÁP BỨC 
DÂN ĐẤU TRANH ĐI TÌM CÔNG LÝ CÔNG BẰNG 
Dưới thời xã nghĩa hoang dã, công an, bộ phận thi hành pháp luật, tự thân hành xử phi pháp luật. Chẳng những phi pháp mà lại còn phạm tội đại hình cố sát.
Một: Công nhân Nguyễn Công Nhựt bị chủ người Hàn tố cáo tham ô (?). Chẳng biết tư nhân đâu phải chức quyền nhà nước mà bị cáo “tham ô” là sự vụ gì? Vậy mà vẫn bị công an đem vào đồn, điều tra, đánh cho tới chết. Lại còn dàn cảnh nạn nhân tự thắt cổ chết để chạy tội. Trong trường hợp nầy, công an Bến Cát, Bình Dương phạm hai trọng tội: (1) Cố sát hoặc nhẹ lắm cũng là tội cố ý đả thương, nhân thương trí mạng. (2) Âm mưu qua mặt pháp luật. Cả hai tội đều ở vào trường hợp gia trọng, bị hinh phạt gấp đôi vì là chức quyền thi hành pháp luật.
Mẹ già, vợ dại anh Công Nhựt dắt díu nhau từ Miền Đông Nam bộ xa xôi lặn lội ra tận thủ đô xã nghĩa Hà Nội kêu cầu đòi công lý cho con, cho chồng. Bọn cường quyền không mặt nào ngó ngàng tới!
Hai: Bác Trịnh Xuân Tùng, thị dân Hà Nội, đi xe hai bánh có đội mũ an toàn đúng theo luật định. Dừng xe bên đường, giở mũ an toàn để nói điện thoại. Công an xông tới kiếm chuyện, làm tiền. Bác công dân cố gắng phân trần. Bọn quan cướp ngày bắt về bót đánh cho lọi cổ, chết ngoẻo. Vợ con nạn nhân thưa ra ba tòa quan lớn xã nghĩa. Chúng đăng báo ấn định ngày xét xử mà chẳng cần thông báo cho đương đơn.
Ngày xét xử, con gái Kim Tiến ôm di ảnh cha đến tòa án thấy đóng cổng im lìm, chạy bươn qua tòa báo “đảng” hỏi thăm, câu trả lời là: Ai biết, qua bên “Tà” mà hỏi. Cô gái trẻ mất cha khốn khổ lại lê lết trở lại bên tòa chầu chực. Rốt cuộc bác thơ ký thấy tội nghiệp, báo cho biết: Bữa nay, đại phán quan ể mình, không thăng đường được. Thôi về đi, bữa khác sẽ tính!
Ba: Chuyện nầy là độc quyền, chỉ ở xứ xã nghĩa Ố Nàm mới có. Chị Minh Hằng biểu tình chống Tàu khựa xâm lăng ở Saigon. Ủy ban hành chán (không có chữ h, chớ không phải sai chánh tả) thành Hà Nội ra quyết định phạt cho công an Saigon thi hành. Công an Saigon “bắt cóc” chị Hằng áp tải ra tỉnh Vĩnh Phúc. Cơ sở giáo dục (?) Thanh Hà, tỉnh Vĩnh Phúc tiếp nhận học viên Minh Hằng thụ án theo chương trình giáo dục 24 tháng.
Chuyện của người mẹ đã ngoắc ngoéo, nhiêu khê. Chuyện đứa con đi tìm mẹ mới thật là bi đát!
Chú nhỏ, con chị Hằng, tên Trung Nhân 19 tuổi, được tin mẹ bị công an bắt, chạy đi tìm. Từ Vũng Tàu vô Saigon chạy đôn, chạy đáo khắp nơi, gõ khắp các cửa quan mà chẳng thấy. Túng thế, chú nhỏ đi in bố cáo mẹ thất tung, rủ bạn blogger Vô Thường đi “phát tán.” Chúng bắt về bót hạnh họe một hồi rồi phạt vạ mấy trăm ngàn vì tội ở đậu nhà bạn để đi tìm mẹ mà không xin phép công an là vi phạm luật tạm trú.
Trên đây là ba chuyện dân oan ức đi tìm công lý. Tìm hoài mà không được nên phải làm liều: "Thượng bất chánh, hạ tắc loạn".
KHÔNG CÓ CÔNG LÝ – KHÔNG CÓ HÒA BÌNH 
Trong bức thư thứ hai, chú CA tâm lý chiến vô danh đi thẳng vào vấn đề, luận về Cách mạng khi chú viết:
“Các bạn muốn loại bỏ hoàn toàn chúng tôi, nhu cầu đó cũng chẳng có gì là sai bởi vì thay thế một “cái cũ” tồi tệ bằng “cái mới” tốt hơn cũng là điều nên làm. Các bạn cứ tiếp tục làm đi, nếu các bạn thành công, tôi tin dân ta sẽ được nhờ. Còn chúng tôi sẽ lại trở thành “phản động” và chấp nhận đi “tập trung giáo dục cải tạo”dưới tay các bạn. Có sao đâu!
Chúng tôi muốn tiếp tục tồn tại để sửa chữa và hoàn chỉnh mình, cũng với mục đích thay “cái cũ” bằng “cái mới” tốt hơn nhưng theo cách tự mình thực hiện (chẳng lẽ là điều không nên làm?) và nhu cầu nầy của chúng tôi cũng chính đáng không kém.” 
Cái chú cán bộ an ninh nầy xem ra có học hành tử tế. Có điều chú chỉ nói chung chung về thay cũ đổi mới, né tránh ngay cả chữ cách mạng nên không dám đi thẳng vào thực tế đấu tranh cụ thể. Tôi thuộc thế hệ trước lại ở nước ngoài, theo truyền thống thiền tông đốn ngộ: “Chỉ thẳng tâm người, kiến tánh thành Phật”. Phật nói đây là “ Sự Thật” đời người. Tôi chỉ thẳng thực tế chớ không lý luận quanh co.
1. 11 cuộc biểu tình từ ngày 5/6/2011 đến 21/8/2011 là do nhân sĩ, trí thức trong nước vận động để yểm trợ cái “Kiến Nghị” của 20 nhân sĩ, trí thức trong nước và “Lá thơ ngỏ” của 36-1 trí thức ngòai nước thỉnh cầu “đảng của chú CA” mở rộng dân chủ.
2. Trùm thành Hà, Phạm Quang Nghị triệu Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh và 4 vị nhân sĩ chủ yếu lên thành ủy phát lạc cách nào chẳng biết, chỉ thấy rằng quí vị “vắng mặt” trong cuộc biểu tình lần thứ 12 mặc dầu trên danh nghĩa là biểu tình ủng hộ thủ Dũng.
Tạm kết luận: Toan tính vận động “đổi mới” “đảng” của nhân sĩ, trí thức hay “sửa chữa, hoàn chỉnh mình” theo ngôn từ của chú CA vô danh, hay theo cách nói bình dân của tui là cải lương, cạy gở từ từ đã bị Bầy Cá Tra ở ao Ba Đình sổ toẹt!!!
Dân oan khuất đi tìm công lý. Tìm hoài mà chẳng thấy, biết tính lẽ nào?! “Con giun xéo lắm cũng oằn” liều vùng lên xóa bỏ áp bức, bất công tự thực thi công lý, tái lập hòa bình.
Thực tại tranh đấu vì Dân sinh-Dân chủ-Công lý-Hòa bình: 
1. Cuộc Biểu tình lần thứ 12 khởi điểm của cuộc “Cách mạng đường phố” theo ngôn từ ngụy quyền thành Hà hay “Cách mạng quần chúng” theo cách nói của những người đối diện với chú CA vô danh hay “Cách mạng Toàn dân/ Cách mạng Dân tộc” theo cách nói trịnh trọng của tui.
2. Sự kiện Thái Hà: Phong trào tranh đấu của giáo dân Thái Hà đâu phải chỉ đơn thuần vì mục tiêu nhỏ bé đòi lại Nhà Nguyện. Mục tiêu nầy cao cả, trọng đại hơn: Thực thi lời Chúa dạy “xả thân vì CÔNG LÝ – HÒA BÌNH.” Cầu nguyện, hiệp thông hòai mà chẳng được đành phải biểu tình, tuần hành, biểu dương ý chí!
3. Các cá nhân dân oan Thị Lượm, Thanh Tuyền, Kim Tiến cũng góp phần trong công cuộc đòi lại công lý cho con, cho chồng, cho cha để linh hồn những người thân bị oan khuất được yên nghỉ trong hòa bình!
4. Sự kiện Nguyễn Văn Lía: Nhân sĩ Phật giáo Hòa hão chỉ vì đi gặp mặt các chức quyền Liên Hiệp Quốc và Quốc hội Mỹ để trần tình vì tôn giáo của mình bị áp bức, bất công mà hai lần bị bắt bỏ tù sắp đem ra xét xử. Đại diện Tổ chức QTNQ đang qui trách cho cơ quan LHQ và Quốc hội Mỹ về sự kiện nầy và yêu cầu can thiệp.
Chỉ kể 4 sự kiện nổi bật, còn biết bao nhiêu cuộc vận động, hy sinh âm thầm trong bóng tối!!!
LỜI KẾT 
Cách nay hai mươi năm, dân tộc Nga tiến hành cách mạng xóa bỏ ách độc tài toàn trị cộng sản để thiết lập nền dân chủ pháp trị, bị trùm phản gián Putin phản bội, toan tái lập độc tài TÂN XÔ VIẾT.
Hiện tại, người dân Nga đang khởi phát cuộc Cách mạng lần thứ hai triệt hạ phản cách mạng bỉ ổi Putin.
Hơn nửa thế kỷ trước, hai mươi triệu nhân dân Miền Nam tiến hành Cách mạng, thiết lập Nền Cộng hòa Dân chủ – Pháp trị để làm bước khởi phát, tiến tới mục tiêu cao cả, tạo lập Xã hội Việt tộc: DÂN TỘC – NHÂN BẢN – TÂM LNH.
Ước mơ xưa nửa đường đứt gánh nên còn dang dở!
Hiện tại, dân tộc Việt Nam đang liều thân lập lại tiến trình ước mơ còn dang dở ấy!
Vậy xin nhắc lại lời nầy để chú CA vô danh đừng sợ bị trả thù bắt bớ, tù đày:
“Đem Đại nghĩa để thắng hung tàn 
Lấy chí nhân mà thay cường bạo” 
Chỉ xin khi đối diện với người anh em đứng lên làm việc nghĩa, nhớ câu “cốt nhục, đồng bào” kịp thời ngưng bàn tay cường bạo.
Để kết thúc xin đọc hai câu kinh Phật để chú và các bạn của chú suy gẫm:
“Buông dao đồ tể xuống là lập tức thành Phật” 
(Là thấy tánh, thành “người”) 
“Bể khổ mênh mông, quay đầu là thấy bến” 
(Bến bờ DÂN TỘC – NHÂN BẢN – TÂM LINH) 
(Hướng về Một Mùa Xuân Dân tộc)

No comments:

Post a Comment