Mr LeNguyen - Lời đầu tiên xin được thưa với
quí ban đọc rằng: Tôi chưa bao giờ viết báo cũng như điểm VĂN của tôi
khi còn đi học cũng chỉ vừa đủ để được lên lớp. Nhưng đứng trước hiểm
họa mất nước của dân tộc.Tôi xin được mạo muội đưa ra một vài ý kiến sau
mong quí bạn đọc tham khảo và cho ý kiến đóng góp.
Trong suốt những năm ĐCS tự cho mình
là người đại diện và lãnh đạo đất nước đã được thực chứng sự yếu kém về
mọi mặt của một nhà nước do ĐCS lãnh đạo. Như không thể kiềm chế được
lạm phát, vật giá leo thang một cách chóng mặt khiến cho biết bao người
dân lao động phải chịu cảnh lầm than cơ hàn. Bao sự bất công đàn áp
nhân dân lao động. Hệ thống hiến pháp thì lỏng lẻo chỉ nhằm bảo vệ lợi
ích của ĐCS. Không biết là do sự yêu kém hay do cố tình mà luôn có những
khe hở để cho những kẻ có mối quan hệ với ĐCS trục lợi cho bản thân.
Đương nhiên một phần của lợi ích này chảy vô túi của những đảng viên
ĐCS. VINASHIN, boxit Tây Nguyên... là những ví dụ điển hình.
Bàn về những vấn đề mang tính
quốc tế thì sau hơn 30 năm “thống nhất đất nước”. ĐCS đã làm được những
gì cho đất nước này? Để nâng cao vị thế của đất nước này lên ngang tầm
với các nước trong khu vực chứ chưa cần nói tới “năm châu bốn biển”. Khi
những nước trong khu vực như Thái Lan, Singapore.. nền kinh tế của họ
đã đi trước chúng ta it nhất là mười năm. Với xuất phát điểm cũng như
chúng ta thậm chí còn không bằng. Các quan chức của việt nam khi làm
việc với những người đồng nhiệm luôn phải “ngồi khom, nói nhỏ”.
Cùng đứng trước hiểm họa mất chủ
quyền trên biển đông. Trong khi philippines phản ứng quyết liệt để giữ
chủ quyền của họ. Họ lập tức điều ngay chiến hạm và chiến đấu cơ ra khu
vực có tàu hải giám trung quốc đang uy hiếp tàu thăm dò của họ khiến cho
tàu nay phải lặng lẽ bỏ di. Trong khi tàu TQ ngang nhiên cắt cáp của
tàu viking II đang có 8 tàu bảo vệ đứng nhìn bất lực. Sau đó VN lại cho
sứ giả “đi đêm” sang cầu hòa.
Ừ thì cứ cho là Philippines họ
có đồng minh là Mỹ hậu thuẫn phía sau đi. Vậy tại sao VN không biết tìm
những đồng minh cho mình ? Thực tế thì ĐCS cũng đã và đang tìm kiếm đồng
minh cho mình. Nhưng ai muốn làm đồng minh với một nhà nước độc tài,
hai mặt?
Từ lâu người dân VN đã nhìn rõ
bộ mặt thật của ĐCS. Đã có nhiều cuộc đấu tranh đòi dân chủ nổ ra như:
LÊ THỊ CÔNG NHÂN, NGUYỄN TIẾN TRUNG, CÙ HUY HÀ VŨ...và gần đây nhất là
những lần xuống đường phản đối những hành động gây hấn của TQ đối với
lãnh hải của VN. Đây cũng là một cách gián tiếp mà người dân VN cảnh báo
cho cái nhà nước do ĐCS lãnh đạo ngộ ra được những sai lầm của họ. Mặc
dầu các phong trào đã và đang bị đàn áp một cách quyết liệt nhưng những
phong trào này vẫn diễn ra đều đặn mỗi chủ nhật hàng tuần. ĐCS sau lần
phản bội lại nhân dân những người đã giúp họ giành được chính quyền. Họ
đã tự rút ra được bài học rằng nếu không ngăn chặn những cuộc biểu tình
ngay từ khi còn mới bùng phát. Thì nó sẽ tạo nên hiệu ứng nhanh chóng
lan rộng ra khắp cả nước. Và khi đã đạt được một mức độ nhất định nào đó
nó sẽ dần dần tự hình thành nên những hệ thống có tổ chức. Sẽ là đối
trọng với sự độc tài của ĐCS và tất nhiên nó được sự ủng hộ, đồng thuận
của nhân dân cả nước. Cao trào của những phong trào sẽ là một cuộc “cách
mạng hoa lài” lật đổ cái nhà nước độc tài thối nát này. Chính vì thế
mà chúng ta dễ dàng nhận thấy phản ứng quyết liệt của lực lượng an ninh
trước những người biểu tình. Họ luôn bắt giữ khống chế những ngưới tiên
phong cũng chỉ là để phong trào này không thể phát triển lớn lên.
Tuy nhiên những phong trào này
vẫn còn ở mức độ tự phát chưa có hệ thống tổ chức chặt chẽ. Và chưa phổ
biến được tới người yêu nước trong cả nước mà mới chỉ bùng phát ở một số
thành phố lớn. Một phần cũng vì do thông tin còn bị ĐCS bằng mọi giá
ngăn chặn nên chưa đến được với người dân cả nước. Nhưng theo quan điểm
của người viết bài thì vẫn còn thiếu một yếu tố quyết định để những
phong trào này đi tới thành công. Đó chính là một LÃNH TỤ đủ tư cách
đạo đức cũng như năng lực để dẫn dắt phong trào. LÃNH TỤ có vai trò như
một con ong chúa qui tụ đầy đủ những tố chất của một nhà lãnh đạo mới.
Nhưng vấn đề là khi nào thì LÃNH TỤ xuất hiện? và làm sao biết được đó
là LÃNH TỤ? Chúng ta làm gì khi chưa có LÃNH TỤ?
Xin thưa lãnh tụ sẽ dần xuất
hiện cùng những phong trào đấu tranh.chỉ có con đường đấu tranh mới có
cơ hội cho LÃNH TỤ xuất hiện. Trong những hoàn cảnh càng khắc ngiệt thì
hình tương LÃNH TỤ càng được khắc họa một cách rõ nét nhất. Hơn bao giờ
hết chúng ta những người hết lòng với tổ quốc VIỆT NAM phải thể hiện
trách nhiệm với tổ quốc. Hãy xuống đường tham gia biểu tình để tìm lối
thoát cho dân tộc và cũng chính là giải thoát cho chính chúng ta hay con
cháu chúng ta sau này. Non sông đang vẫy gọi, đang chờ chúng ta đáp
lời.
Dậy mà đi, dậy mà đi
Ai chiến thắng không hề chiến bại
Ai nên khôn không khốn một lần
Dậy mà đi, dậy mà đi
Dậy mà đi hỡi đồng bào ơi.
No comments:
Post a Comment