Tuesday, May 3, 2011

VIỆT NAM CẦN LIÊN MINH VỚI HOA KỲ ĐỂ CHỐNG TRUNG CỘNG

Nguyễn Vĩnh Long Hồ -“Đại để kẻ kia có tràng trận, mà ta cậy có đoản binh; lấy đoản chống nhau với tràng, phép dùng binh thường vẫn phải thế. Còn như khi nào quân giặc kéo đến ầm ầm như gió, như lửa, thế ấy lại dễ chống. Nếu nó dùng cách dần dà, như tằm ăn lá, thong thả mà không ham của dân, không cần lấy mau việc, thế ấy mới khó trị,
thì ta nên dùng kén tướng giỏi, liệu xem quyền biến, ví như đánh cờ, phải tùy cơ mà ứng biến, dùng binh phải đồng lòng như cha con một nhà thì mới có thể đánh được. Cách ấy tự lúc bình thì khoan sức cho dân để làm kế sâu rễ, bền gốc. Đó là cái thuật giữ nước hay hơn cả.
 
ĐỨC HƯNG ĐẠO VƯƠNG TRẦN QUỐC TUẤN

Xin nhắc lại, vào tháng 5 năm 2009, GS VLADIMIR KOLOTOV trả lời phỏng vấn với đài BBC từ trường ĐẠI HỌC QUỐC GIA ST. PETERSBURG. Ông phát biểu rằng: “Bây giờ là thời đại toàn cầu hóa, Việt Nam có thể tìm liên minh, vấn đề là tìm ai. Giữa Mỹ và Trung Cộng, cả hai đều nói là bạn của Việt Nam. Theo Trung Cộng thì mất chủ quyền, theo Mỹ cũng thế…” Vấn đề được đặt ra cho Đảng CSVN phải dựa vào Hoa Kỳ hay Trung Cộng để tồn tại?

Hiện Việt Nam đang đứng trước nguy cơ BẮC THUỘC LẦN THỨ BA, một nhóm trí thức nhiệt tình yêu nước trong và ngoài nước cũng đặt câu hỏi: Việt Nam có nên dựa vào HOA KỲ để chống chủ nghĩa bành trướng của Trung Cộng?

NHÀ NGHIÊN CỨU DƯƠNG DANH DY:

Ông là một trong những người chủ trương QUỐC TẾ HÓA vấn đề biển Đông. Mặc dù Trung Cộng đã thỏa thuận xây dựng quan hệ Việt – Trung trên phương châm: “Láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai”. Họ nhắm vào 3 yêu cầu có lợi cho họ:
• Yêu cầu tối đa là biến VN thành tay sai tin cậy của họ.
• Yêu cầu trung bình là không muốn VN phát triển nhanh, mạnh có thể tranh giành ảnh hưởng của Trung Cộng ở Biển Đông.
• Yêu cầu tối thiểu là VN giữ được vị trí trung lập, không đi theo các nước khác chống lại Trung Cộng.
Và ông đã khẳng định: “TRUNG CỘNG LÀ NGUY CƠ TRỰC TIẾP NGUY HIỂM NHẤT VỀ LÃNH THỔ, LÃNH HẢI CỦA TA.” Vấn đề quan hệ đối với Hoa Kỳ, ông cho rằng:
• Nước Mỹ không phải là kẻ thù truyền thống của ta, không có tham vọng lãnh thổ của Việt Nam như Trung Cộng.
• Nước Mỹ là một siêu cường đang là nước kiềm chế quá khích của Trung Cộng, chúng ta cần tôn trọng họ.
• Ông kết luận: “…cần nhanh chóng đẩy mạnh quan hệ với Mỹ nhất là trong lãnh vực kinh tế, kỹ thuật, giáo dục.” Lập tường thân thiện với Hoa Kỳ cũng nằm trong chủ trương “Quốc tế hóa vấn đề biển đảo”.

GS NGÔ VĨNH LONG:

Vào ngày 22-7- 2009, khi Ngoại Trưởng Hoa Kỳ Hillary Clinton đến Thái Lan để ký HIỆP ƯỚC THÂN THIỆN & HỢP TÁC với ASEAN. GS Ngô Vĩnh Long trả lời đài RFI (Pháp) rằng: “tín hiệu Hoa Kỳ đã bắn đi, không chỉ đơn thuần nhắm vào Trung Cộng để nước nầy giảm bớt các hành động quá đáng, mà còn nhắm tới các nước ĐNÁ, trong đó có VN để các nước nầy biết rõ là Hoa Kỳ sẽ không từ bỏ vai trò cường quốc duy nhất, có đủ khả năng tạo thế cân bằng với uy lực đang lên của Trung Cộng tại Châu Á.” Theo ý kiến của GS Ngô Vĩnh Long:

• VN cần phải nắm lấy thời cơ để có chánh sách thỏa đáng, nhằm giải tỏa sức ép từ phía Bắc Kinh.
• VN cần phải tranh thủ sự ủng hộ của Hoa Kỳ và các nước ASEAN thì mới lôi kéo được các nước Bắc Á như Nhật và Hàn Quốc. Vì vấn đề Biển Đông rất quan trọng đối với Nhật Bản, 90% lượng dầu từ các nơi khác chở đến Nhật và Hàn Quốc đều phải qua vùng Biển Đông. Nhưng, nếu VN được sự ủng hộ của Mỹ và các nước ĐNÁ, thì có thể tranh thủ được Bắc Á.
• VN muốn được sự ủng hộ của Mỹ phải dựa trên lợi ích chung của các nước ĐNÁ và Bắc Á.
• Vấn đề mua sắm vũ khí là hợp lý. Nói cách khác, VN nên tìm liên minh với Mỹ, ASEAN để quốc tế hóa vấn đề Biển Đông là cách đối phó với Trung Cộng hữu hiệu nhất, đỡ tốn kém nhất.
• Ông nhấn mạnh phương châm DỰA VÀO DÂN ĐỂ TRÁNH THẾ YẾU. Ông cho rằng: “…Chánh phủ VN phải cho giới trí thức và dân chúng trong và ngoài nước biết chuyện nầy. Nếu Trung Cộng đe dọa VN mà chánh quyền VN lại bắt bớ những người bàn luận Hoàng Sa và Trường Sa là của VN thì Trung Cộng sẽ làm tới. Đây là vấn đề nguy hiểm cho Việt Nam. Ông phê phán chánh sách đàn áp của nhà cầm quyền đối với những người yêu nước.

TIẾN SĨ LUẬT SƯ CÙ HUY HÀ VŨ: 

Việt Nam phải dựa hẵn vào Hoa Kỳ, tìm cách liên minh quân sự với Hoa Kỳ. Việc VN gấp rút hiện đại hóa quân đội nói chung, các lực lượng phòng vệ biển nói riêng như mua tàu ngầm và chiến đấu cơ hiện đại cũng không dủ để giúp VN giành thắng lợi trong trận hải chiến với Trung Cộng. Theo ý kiến của ông:
• Thứ nhất: Dù có tăng tốc mua sắm phương tiện chiến tranh đến mấy thì HQVN cũng không bao giờ có thể bắt kịp HQTC mà tốc độ hiện đại hóa hóa luôn được duy trì ở mức chóng mặt.
• Thứ hai: Chi quá nhiều vào quốc phòng ắt đẩy VN vào khủng khoảng kinh tế sâu sắc, biến những mâu thuẫn và bất ổn xã hội vốn đã trầm trọng thành những xung đột phá vỡ Nhà nước và xã hội. Tất nhiên trong bối cảnh đó không chỉ Trường Sa mà ngay cả đất liền của VN tất sẽ làm mồi ngon cho một cuộc xâm lăng từ phía Trung Cộng.
• Việt Nam buộc phải “liên minh với cường quốc quân sự nào đó” mà không phải là Pháp hoặc Nga mà chỉ một cường quốc quân sự duy nhất có đủ khả năng làm việc nầy, đó là HOA KỲ mới kìm hãm sự bành trướng của Trung Cộng trên Biển Đông với sự hiện diện của Hạm đội 7 ở Thái Bình Dương.
• Ông kết luận: “Đồng hành quân sự với Hoa Kỳ là mệnh lệnh của thời đại.”
Trường hợp của Tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ là một thảm kịch của lòng yêu nước. Khí phách của ông nói riêng và giới trí thức yêu nước VN nói chung còn, Tổ Quốc nhất định sẽ vĩnh viễn trường tồn. Nếu như tập đoàn lãnh đạo Đảng CSVN ngoan cố không biết lắng nghe ý kiến của quí vị. Dứt khoát, chế độ độc tài toàn trị của Đảng CSVN sẽ không thế nào tồn tại để bắt ông Cù Huy Hà Vũ thi hành bản án 7 năm tù giam và 3 năm quản chế. Sự phản kháng của Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ đối với bọn cộng sản Hà Nội, nói theo ngôn từ của Hward Zinn, là HÌNH THÁI CAO NHẤT CỦA LÒNG YÊU NƯỚC.
*
Theo thiển ý của tôi, những quan điểm của quý vị chưa đủ sức thuyết phục bọn lãnh đạo CS Hà Nội vốn mang căn bệnh truyền thống “THẦN PHỤC THIÊN TRIỀU” từ thời tên HCM. Dưới tầm mắt thiển cận của bọn lãnh đạo Đảng CSVN tin tưởng rằng: Cuộc khủng khoảng tài chánh toàn cầu là thời điểm sôi nổi đối với các nhà lãnh đạo Trung Cộng và giới trí thức ưu tú chủ quan thế tất thắng của TC. Giới truyền thông thế giới tràn ngập những suy đoán về sự nghiêng chiều của lịch sử siêu quyền lực từ Hoa Kỳ sang tay Trung Cộng, gió Đông sẽ đánh bạt gió Tây vì nền kinh tế các quốc phương Tây bị chấn thương. Bọn lãnh đạo CS Hà Nội hồ hởi phấn khởi, muốn biến Việt Nam thành một quận, huyện của Trung Cộng và tự hỏi: “BẮC KINH SẴN SÀNG LÃNH ĐẠO THẾ GIỚI CHƯA?”

Ông Evan S. Medeiros, Giám đốc sự vụ TC, Đài Loan và Mông Cổ tại HĐANQG HOA KỲ, có đề cập đến khái niệm “G-2” (a US-CHINA) về lưỡng quốc công quản có tánh cách chiến lược HOA KỲ – TRUNG CỘNG (strategic condominium). Tuy nhóm lãnh đạo Trung Cộng giả vờ nhanh chóng bác bỏ khái niệm nầy, nhưng bọn trí thức cao ngạo Tàu rất thú vị, ý tưởng rằng Hoa Kỳ và Trung Cộng sẽ là hai xứ sở hùng cường nhất thế giới và đòi chia sẻ quyền lãnh đạo Thế giới nhiều hơn ngay từ bây giờ. Trong khi đó, một số trí Mỹ cho rằng cần chuẩn bị cho một cuộc đối đầu với Trung Cộng đang diễn ra như kịch bản của cuộc xung đột giữa Đức và Anh cách đây một thế kỷ. Trước năm 1900, Đức đã vượt Anh trong lãnh vực công nghiệp. Kaiser – Quốc vương Đức – theo đuổi một chánh sách ngọai giao đầy nguy hiểm dẫn đến xung đột với các cường quốc khác.

Theo dự đoán của Golman Sachs, ngay cả khi GDP của Trung Cộng sẽ vượt Hoa Kỳ vào năm 2030, dù hai nền kinh tế ngang nhau, nhưng không tương đồng về cấu trúc vì Trung Cộng còn rất nhiều nan đề ở vùng nông thôn nghèo đói thê thảm. Tuần báo Newsweek đã xếp hạng các quốc gia trên thế giới trong năm 2008 và 2009. Riêng tại Á Châu, Nhật được xếp hạng cao nhất là hạng 9, Nam Hàn hạng 15, Singapore hạng 20, Thái hạng 58, Trung Cộng hạng 59, Việt Nam hạng 81 đứng gần cuối sổ…

Ý tưởng “G-2” đầu tiên được C. Fred Bergsten – Giám đốc học viên Kinh tế Peterson – đưa ra như một cơ chế thúc đẩy sự thống nhất giữa Hoa Kỳ – Trung Cộng để giải quyết các vấn đề của thế giới. Nhưng, ý tưởng nầy đã bị dân Mỹ nhanh chóng phủ nhận và nói đã đến lúc phải dẹp bỏ ảo tưởng lãng mạn về một “G-2”. Thứ trương Ngoại giao Hoa Kỳ James Steinberg phát biểu tại học viện Brookings ngày 5/11/ 2010: “Đây không phải là nhóm G-2”. Ám chỉ đã đến lúc phải chấm dứt ý tưởng sai lầm đó.

Những trở ngại lớn nhất trên tiến trình liên minh với Hoa Kỳ để đối phó với Trung Cộng; mặc dù, biết rằng Trung Cộng là nguy cơ trực tiếp nguy hiểm nhất về lãnh thổ, lãnh hải của ta: “LÁNG GIỀNG KHỐN NẠN, CƯỚP ĐẤT TOÀN DIỆN, CƯỚP BIỂN LÂU DÀI, THÔN TÍNH TƯƠNG LAI” vì bọn CS Hà Nội sợ kịch bản sau đây tái diễn:
• Hoa Kỳ đã bỏ rơi VNCH và rút quân khỏi MNVN trước đây.
• Liên minh giữa Hoa Kỳ và Việt Nam sẽ thay đổi tùy theo nhiệm kỳ Tổng thống Dân Chủ hay Cộng Hòa.
• Bọn CS Hà Nội tin tưởng rằng: Trung Cộng, một cường quốc đang lên sẽ lãnh đạo thế giới trong tương lai.
Vì vậy, mục đích bài viết nầy xin góp ý với quí vị về những nguyên tắc căn bản khi xây dựng một sách lược liên minh vơi bất cứ cường quốc nào thế giới để Đảng CSVN biết chọn bạn mà chơi:
• Điều kiện tiên quyết, chỉ liên minh với bất cứ cường quốc quân sự nào trên thế giới, nếu như cường quốc đó KHÔNG CÓ THAM VỌNG XÂM CHIẾM LÃNH THỔ & TÀI NGUYÊN QUỐC GIA như bọn lãnh đạo Trung Nam Hải hống hách, ngang ngược, kiêu căng, ngạo mạn hiện nay. Chúng xem Việt Nam như một phiên thuộc.
• Quan hệ liên minh phải được xây dựng trên cơ sở tôn trọng lẫn nhau, bình đẳng về nghĩa vụ và quyền lợi. Sách lược liên minh không thể xuất phát từ quá khứ mà xuất phát từ TƯƠNG LAI.
• Chỉ có những người lãnh đạo sáng suốt lắm mới nắm vững nguyên tắc liên minh với cường quốc trong những điều kiện thuận lợi, đều hướng chung vào mục đích để đối phó với kẻ thù chung. Liên minh chỉ là một CHIẾN THUẬT TẠM THỜI, chỉ có tánh cách giai đoạn không thể không có. Vì vậy, trong thời gian một mặt liên minh minh với họ, một mặt phải lo ĐOÀN KẾT DÂN TỘC củng cố nội lực để làm kế sâu rễ, bền gốc, đó là cái thuật giữ nước hay hơn cả, lời dạy của Đức Trần Hưng Đạo vẫn còn vang dội trong tâm thức Việt Tộc. Tự lực tự cường, phát triển kinh tế, quốc phòng vững mạnh để có thể tự lực chiến đấu để tồn tại trong điều kiện cần thiết khi liên minh tan rã. Đó cũng là kinh nghiệm của cụ Phan đã nhắc nhở chúng ta: VỌNG NGOẠI TẮC TỬ !
• Quan điểm chính trị của chính giới Hoa Kỳ rất rõ ràng: “KHÔNG CÓ ĐỒNG MINH VĨNH VIỄN, KHÔNG CÓ KẺ THÙ TRUYỀN KIẾP, CHỈ QUYỀN LỢI CỦA NƯỚC MỸ LÀ TRÊN HẾT.” Chẳng hạn, như Nga và Nhật là thù nghịch với Hoa Kỳ trước đây, nhưng bây giờ đã trờ thành đồng minh. Trung Hoa xưa kia là đồng minh của Hoa Kỳ chống Nhật, nhưng bầy giờ đang đối đầu nhau ở Biển Đông.
• Cho dù Tổng thống Dân Chủ hay Cộng Hòa đều phục vụ cho quyền lợi của Tư Bản Hoa kỳ. Siêu Quyền Lực đằng sau sân khấu chính trị Hoa Kỳ mới thật sự hoạch định chiến lược chính trị, kinh tế, quân sự, ngoại giao… có lợi cho Tư Bản Hoa Kỳ.
• Việc Hoa Kỳ bỏ rơi VNCH trước đây chỉ là chiến thuật “một bước lùi, hai bước tiến” nằm trong “Chiến lược toàn cầu dài hạn” của Hoa Kỳ. Vào thập niên 60, chiến lược gia Do Thái là tướng độc nhãn Moshe Dayan trả lời cuộc phỏng vấn báo chí sau chuyến viếng thăm MNVN. Ông nói: “North Việt Nam will lose the war when it take over Saigon.”. Mỗi năm, cứ đến ngày tưởng niệm Quốc hận 30/4/ 1975. Quê hương sau 35 năm nhìn lại đã xác nhận lời nói của Benjamin Franklin đã trở thành một chân lý: “TRONG NHỮNG CHẾ ĐỘ XẤU CŨNG NHƯ Ở CÁC DÒNG SÔNG, RÁC RẾN TRÔI PHÍA TRÊN MẶT NƯỚC.”
Có hiểu như thế, Đảng CSVN mới thấy rằng cần phải liên minh với Hoa Kỳ, đối tác chiến lược để đối phó với chủ nghĩa bành trướng của RỢ HÁN – một loại hải tặc Somalia man rợ Biển Đông – đang bị cộng đồng nhân loại lên án vì những hành động tàn bạo của Hải Quân Trung Cộng như bắt cóc ngư dân Việt Nam đang đánh bắt cá ngay trong lãnh hải của VN để đòi tiền chuộc. Trong năm 2009, hải tặc Somalia Trung Cộng đã bắt giữ 433 ngư phủ VN trong vùng biển thuộc vùng lãnh hải đặc quyền kinh tế của VN. Những trường hợp điển hình vừa mới xảy ra:
• Ngày 16/6 /2009 và 17/6 /2009, tàu HQTC bắt giữ 3 tàu đánh cá VN gần đảo Lin Côn thuộc quần đảo Hoàng Sa. Sau đó, bọn hải tặc Trung Cộng bảo phải nộp tiền “phạt” 70.000 nhân dân tệ (khoảng 10.000 USD) cho mỗi tàu, tổng cộng 30.000 USD thì bọn hải tặc Trung Cộng mới thả người.
• Theo như thông tin mới nhất của Cục ngư chính khu vực Biển Đông của Trung Cộng trong 2 ngày 30/6 và 1/7/ 2010. Trung Cộng tiếp tục ngang nhiên bắt giữ 10 đánh cá VN và kéo 4 tàu khác về cảng Basuo và cảng Bắc Hải tỉnh Quảng Tây để xử lý. Bộ Ngoại Giao CSVN im lặng, không dám lên tiếng phản đối bọn hải tặc Somalia Biển Đông Trung Cộng.
• Vào tháng 6/ 2010, bọn Rợ Hán Trung Cộng côn đồ, hiếu chiến, ngang ngược tuyên bố: “SÁT VIỆT KHẤU VI NAM SA CHI CHIẾN TẾ KỲ” (Giết giặc Việt để làm lễ tế cờ trong trận chiến Nam Sa).
Không hèn nhát, khiếp nhược như bọn lãnh đạo Đảng CSVN. Vào đầu tháng 4/ 2010, đội tàu Ngư chính 311, 301 và 302 của Trung Cộng xâm nhập vùng đặc quyền kinh tế thuộc lãnh hải của Malaysia, cách thành phồ biển Bintulu của nước nầy khoảng 80 km về phía Tây Bắc. Đội tàu ngư chính Trung Cộng đã gặp phải sự đối đầu quyết liệt với quân hạm và phi cơ chiến đấu của Malaysia nên phải bỏ chạy và bị rượt đuổi gần 7 tiếng từ 10 giờ sáng ngày 29 đến 3giờ sáng ngày 30/4/ 2010, có khi chỉ cách tàu Trung Cộng khoảng 300 thước. Thủy thủ đoàn Trung Cộng còn nhìn thấy nòng pháo của quân hạm 3503 Malaysia, nặng khoảng 300 tấn, chĩa thẳng vào tàu Ngư chính 311 và các binh sĩ HQ Malaysia trong tư thế sẵn sàng chiến đấu.
Rõ ràng, các hoạt động của bọn hải tặc Somalia Biển Đông Trung Cộng đã và đang gây bất ổn cho các nước trong khu vực ĐNÁ và Thái Bình Dương; vì vậy, các nước Indonesia, Philippine, Malaysia, Thái Lan, Ấn Dộ, Nhật Bản, Hàn Quốc… đều dựa vào đồng minh chiến lược Hoa Kỳ để đối phó với chủ nghĩa bành trướng của Trung Cộng ở Biển Đông.

Cuộc diễn tập HẢI QUÂN QUỐC TẾ vĩ đại nhất thế giới kể từ năm 1971 đến 2010 là “RIMPAC 2010” lần thứ 22, bắt đầu từ ngày 23/ 06 và chấm dút vào ngày 01/8/ 2010. Tham gia cuộc diễn tập gồm 14 nước: Autralia, Canada, Chile, Columbia, Pháp, Indonesia, Nhật, Malaysia, Hòa Lan, Peru, Hàn Quốc, Singapore, Thái Lan, Hoa Kỳ và 3 nước quan sát viên Brasil, Ấn Dộ và New Zealand. Với 34 tàu chiến các loại, 5 tàu ngầm, trên 100 phi cơ chiến đấu, 20.000 binh sĩ. Đặc biệt có sự tham dự hàng không mẫu hạm Ronald Reagan, oanh tạc cơ B-52 và chiến đấu cơ hiện đại F-22A RAPTOR tối tân nhất của không lực Hoa Kỳ, trị giá mỗi chiếc 142 triệu USD. RIMPAC 2010 là sự biểu dương lực lượng, thể hiện quyết tâm và khả năng HỔ TRỢ & ĐIỀU HÀNH LỰC LƯỢNG HẢI – LỤC – KHÔNG QUÂN HỖN HỢP giữa Hoa Kỳ và các nước đồng minh kể trên, nhằm ngăn chận âm mưu bành trướng thế lực quân sự và hải quân của bọn hải tặc Somalia Trung Cộng nhằm không chế Biển Đông.

Trong hội nghị SHANGI-LA, Bộ Trưởng Robert Gates nhấn mạnh rằng: “Mục tiêu của chúng tôi rất rõ ràng: ổn định, tự do lưu thông, phát triển kinh tế tự do và không bị cản trở là những điều thiết yếu.” và nếu Trung Cộng dùng võ lực đánh chiếm Việt Nam như đã từng đánh chiếm Tây Tạng trước đây thì kịch bản năm 1941 tại Thái Bình Dương sẽ tái diễn, có thể đưa tới Đại Chiến thứ III.

Năm 1941, vì cuộc tiến quân liên tục của Nhật Bản tại Á Châu và của Đức tại Âu Châu. Tháng 7/ 1941, khi Nhật tuyên bố chính phủ VICHY của Pháp đã đồng ý cho Nhật bảo hộ Đông Dương và quân Nhật ồ ạt tiến quân vào bán đảo này. Hành động xâm lăng của Nhật như giọt nước cuối cùng làm tràn ly nước đã đầy, khiến Hoa Kỳ không thể nhân nhượng và phản ứng quyết liệt bằng cách phong tỏa các tài sản trương mục của Nhật tại Hoa Kỳ. Điều nầy có nghĩa là Nhật không thể mua dầu hỏa được nữa. Nếu như không có dầu hỏa thì bộ máy chiến tranh xâm lược của Nhật sẽ tê liệt. Việc phong tỏa dầu hỏa là đòn sinh tử của Nhật. Vì vậy, Đô Đốc YAMAMOTO cho kiểm kê số dầu hỏa tồn trữ chỉ còn có 6 triệu 450 ngàn tấn chỉ đủ dùng cho 18 tháng, cuộc chiến tranh với Hoa Kỳ sẽ không thể kéo dài, gây bất lợi cho Nhật. Yamamoto âm thầm tính toán một cuộc tấn công bất ngờ và táo bạo làm tê liệt hạm đội Hoa Kỳ ngay tại căn cứ TRÂN CHÂU CẢNG của Hoa Kỳ…

Bước vào thế kỷ 21, Trung Cộng đang trong cơn khát dầu hỏa tới cực điểm, để phục vụ cho nền kinh tế bị kích thích tột độ (hyperstimulated) của họ và một khi nguồn tài nguyên dầu hỏa của Trung Cộng tại các quốc gia khác bị cạn kiệt hoặc bị Hoa Kỳ và đồng minh phong tỏa thì nền kinh tế đó sẽ bị phá sản, bộ máy chiến tranh xâm lược sẽ bị tê liệt, Đế quốc Trung Cộng sẽ tan rã và các dân tộc Tây Tạng, Tân Cương, Mông Cổ, Mãn Châu sẽ nổi dậy đấu tranh giành độc lập. Cuối cùng, Trung Hoa lục địa sẽ vỡ ra từng mảnh.
Ngày 20/7/ 2010, International Energy Agency (IEA) loan báo là Trung Cộng đã vượt qua Hoa Kỳ để trở thành nước tiêu thụ năng lượng nhiều nhất toàn cầu. Trong năm 2009, Trung Cộng đã tiêu thụ đến 2, 265 tỉ tấn dầu, trong lúc Hoa Kỳ chỉ xài có 2, 169 tỉ tấn dầu.

Hoa kỳ và Âu Châu đã nhìn thấy TRUNG ĐÔNG LÀ NGUỒN DỰ TRỮ AN NINH NĂNG LƯỢC CỦA TRUNG CỘNG. Phải hiểu rõ vấn đề nầy, mới biết rằng Hoa Kỳ và Đồng minh đánh Iraq không phải vì nguồn lợi dầu mỏ mà mục tiêu chính của Hoa Kỳ và đồng minh Châu Âu là NGĂN CHẬN CHỦ NGHĨA BÀNH TRƯỚNG CỦA TRUNG CỘNG về lâu về dài. Hoa Kỳ đã dùng tiền Trung Cộng để nuôi dưỡng chiến tranh ở Trung Đông và Afghanistan.

ĐẶT GIẢ THUYẾT CHIẾN TRANH BÙNG NỔ GIỮA HOA KỲ VÀ TRUNG CỘNG TẠI BIỂN ĐÔNG: 

Chúng ta thử tiên đoán xem điều gì sẽ xảy ra?
• Chắc chắn Trung Cộng sẽ không thể kéo dài cuộc chiến tranh vì lúc đó nguồn dầu hỏa của Trung Cộng phát xuất từ Trung Đông, Châu Phi, Châu Mỹ La Tin…sẽ bị Hoa Kỳ và đồng minh phong tỏa chặt chẽ. Lúc đó, các tàu dầu của Trung Cộng làm sao vượt qua khỏi Ấn Độ, eo biển Mã Lai, eo biển Đài Loan, biển Nhật Bản, nhất là khi có sự hiện diện Đệ Thất Hạm Đội Hoa Kỳ và Đồng Minh. Mặt khác, các ống dẫn dầu của Trung Cộng hợp đồng với Iran hiện nay hay dùng phương tiện vận chuyển đường bộ như tàu hỏa, xe bồn…đều phải qua lãnh thổ các quốc gia Trung Á, Afghanistan, Pakistan… đầy dãy các căn cứ quân sự Hoa Kỳ và Đồng Minh. Thiếu dầu hỏa bộ máy chiến tranh của Trung Cộng sẽ tê liệt. Trong khi đó, Hoa Kỳ còn biết bao nhiêu mỏ dầu ở dưới lòng biển và Alaska chưa khai thác. Chỉ có một dàn khoan dầu ở ngoài khơi Louisiana bị nổ và bốc cháy làm dầu phún ra hàng triệu gallon mỗi ngày thì đủ biết: Hoa Kỳ còn có bao nhiêu mỏ dầu như vậy?

• Bất cứ hành động nào của Bắc Kinh muốn Hoa Kỳ thanh lý khoản tài sản họ nắm giữ trong Ngân Khố Hoa Kỳ cũng có thể bị Hoa Kỳ vô hiệu hóa bất cứ lúc nào bằng cách đóng cửa các thị trường. Hoa Kỳ tự trang bị cho mình đầy đủ chủ quyền tối cao quản lý vốn tư bản, để làm bất cứ điều gì cần thiết khi bị khiêu khích với lý do tái cấu trúc lại nền kinh tế công nghiệp của mình bằng những thuế biểu xuất nhập cảng. Chiêu nầy đã được nước Anh sử dụng trong thập niên 1930 dưới Chế độ Thuế Ưu Tiên Đặc biệt của Liên Hiệp Anh. Lúc đó, bọn lãnh tụ Trung Nam Hải chỉ còn có nước: Bắt thang lên hỏi ông trời / Tiền cho Mỹ nợ có đòi được không?

• Về vấn đề nầy, ông Trương Vũ Xương – GS trường Đại Học Tài Chánh Bắc Kinh – tiết lộ rằng Mỹ điều khiển 21 trong số 28 ngành công nghiệp tại Trung Hoa Lục Địa. Đây là tuyệt chiêu của Hoa Kỳ, tái đầu tư vào Trung Cộng bằng tiền nhận được Trung Cộng làm trống rỗng nền kinh tế Trung Cộng, dùng “TIỀN TÀU ĐỐT TÀU”. Ngược lại, Hoa Kỳ không cho phép Trung Cộng mua các công ty của Mỹ, điển hình là vụ chánh phủ Mỹ cấm công ty xăng dầu UNOCOL bán cho Trung Cộng. Tất cả mọi thứ mà Hoa Kỳ muốn là Trung Cộng đầu tư mạnh vào TRÁI PHIẾU kho bạc Hoa Kỳ, để “xù” nó cho dễ, nếu chiến tranh xãy ra ở Biển Đông với Trung Cộng? Vỏ quít dầy có móng tay nhọn!

• Trong tình huống như vậy, Hoa Kỳ sẽ quyết định đóng băng các tài sản, trương mục của Trung Cộng và những chư hầu như VNCS, Bắc Hàn… tại Hoa Kỳ và chắc chắn chế độ cộng sản tại Trung Hoa Lục Địa sẽ sụp đổ, các chế độ CS tại Việt Nam và Bắc Hàn sẽ sụp đổ theo…

HOA KỲ TÁI PHỐI TRÍ LỰC LƯỢNG Ở CHÂU Á ĐỂ ĐỐI PHÓ VỚI THAM VỌNG BÀNH TRƯỚNG CỦA TRUNG CỘNG:

Tại Hội Nghị Diễn Đàn An Ninh Khu Vực ASEAN, Bà Ngoại Trưởng Hoa Kỳ Hallary Clinton đã khẳng định ngay trước mặt Dương Khiết Trì – Ngoại Trưởng Trung Cộng – ràng: “HOA KỲ KHÔNG ĐỨNG NGOÀI LỀ TRANH CHẤP BIỂN ĐÔNG”. Điều nầy đã chứng tỏ Hoa Kỳ dứt khoát can dự vào Biển Đông. Sau những cuộc tập trận vĩ đại “Rimpac 2010” và cuộc tập trận đại qui mô giữa Hoa Kỳ – Nam Hàn tại vùng biển Nhật Bản mang tên “Tinh Thần Bất Khuất”. Hoa Kỳ đã tái phối trí lực lượng cùng với Đồng Minh trong chiến lược bao vây Trung Cộng ở Châu Á Thái Bình Dương:
• BẮC Á: Hoa Kỳ + Nhật Bản + Nam Hàn.
• ĐÔNG NAM Á: Hoa Kỳ + Phi Luật Tân + Nam Dương + Singapore + Thái Lan + Úc Đại Lợi.
• NAM Á: Hoa Kỳ + Ấn Độ.
Ngoài ra, qua việc mở rộng Hội Nghị Thượng Đỉnh Đông Á (East Asian Summit), các thành viên của ASEAN muốn tăng cường quan hệ với Hoa Kỳ và Nga để tìm thế đối trọng nhằm cân bằng thế lực của Trung Cộng. Đây cũng là quan điểm của Tổng Thống Dmitry Medvedev nhân dịp ông thăm tuần dương hạm mang tên lửa Varyyag thuộc Hạm đội Thái Bình Dương của Nga đang thăm Sigapore vào ngày 16/11/ 2009. Ông nêu rõ vấn đề nầy với Thủ tướng Singapore Lý Hiển Long. Ông nói: “Để có mặt trên các Đại Dương trên thế giới, Hải quân Nga phải được xây dựng chu đáo, trang bị hiện hiện đại và có khả năng chiến đấu cao để bảo vệ vững chắc lợi ích quốc gia của mình.” Sự kiện nầy khiến Đại tá Không Quân tên ĐỚI TỪ – một chiến lược gia có hạng của Trung Cộng – la hoảng lên rằng: “Hoa Kỳ và Đồng Minh đang thực hiện chiến dịch bao vây Trung Cộng hình lưỡi liềm.”

Tôn Võ Tử viết rằng:
• Ta gấp 10 lần địch, ta bao vây.
• Ta gấp 5 lần địch, ta tấn công.
• Ta gấp 2 lần địch, ta chia quân đánh 2 mặt.
• Ta ngang với địch , ta phải quyết đánh.
• Ta kém hơn địch về quân số, ta phải hết sức tránh né giao phong.
Rõ ràng, Trung Cộng đang bị Hoa Kỳ và đồng minh bao vây trên Biển Đông và đang lâm vào thế TỨ BỀ THỌ ĐỊCH chớ không phải Hoa Kỳ và đây cũng là chủ đề của bài viết kế tiếp.
KẾT LUẬN:
Nhà sử học Hy Lạp sống vào thế kỷ V trước Tây Lịch là HERODOTUS đã nói: “Vận mệnh của một chế độ chia ra làm 3 thời kỳ: Thời kỳ thứ nhất là THÀNH CÔNG. Thời kỳ thứ hai là KIÊU CĂNG. Thời kỳ thứ ba là SỤP ĐỔ.”
Vì vậy, DIỆP HẢI LÂM – chuyên gia quan hệ Quốc Tế tại Viện Hàn Lâm Khoa Học Xã Hội Trung Quốc – đã cảnh báo “TRUNG QUỐC XIN ĐỪNG VỘI KIÊU”. Ông nói: “Trung Quốc đang hiểu sai thế giới và quan trọng hơn nữa là hiểu sai chính mình. Việc hiểu sai nầy có lý do từ thái độ HẾT SỨC KIÊU NGẠO của Trung Quốc ngày nay. Thói kiêu ngạo này có gốc rễ trong nhận thức của chúng ta về mình, rằng chúng ta “có một không hai” sau 30 năm khai phóng, phát triễn mạnh mẽ. Một cách vô thức, người Trung Quốc chúng ta đã biến sự tự tin vào tăng trưởng kinh tế thành sự tự lừa dối mù quáng…Kinh tế Trung Quốc lớn nhưng không mạnh, giới tinh anh Trung Quốc thiếu trách nhiệm xã hội, thiếu đạo đức và ý thức pháp luật…” (trích nguồn tin BBC ngày 8/12/ 2010).
Còn Trung Tướng Không Quân LIU YAZHOU – vừa thăng chức Chính Ủy Đại Học Quốc Phòng Trung Quốc – đã mạnh dạn lên tiếng: “QUẢN TRỊ THEO MÔ HÌNH CỦA MỸ HAY LÀ CHẾT.” Xin trích những điểm chính:
• Bí quyết thành công của Hoa Kỳ không nằm ở Wall Street hay ở thung lũng Silicon mà nằm ở hệ thống LUẬT PHÁP tồn tại lâu đời và hệ thống chánh trị gắn liền với nó.
• DÂN CHỦ là điều cấp thiết nhất; không có dân chủ không thể có sự trỗi dậy bền vững.
• Về con đường phát triển của Trung Cộng, ông khẳng định: “Một quốc gia chỉ chăm chú nhìn vào sức mạnh của đồng tiền của mình, đó chỉ là một quốc gia chậm tiến và ngu dốt.
Tướng Liu Yazhou kết luận:
• Trong 10 năm tới ở Trung Quốc, một sự chuyển đổi từ CHÍNH TRỊ CỦA VŨ LỰC, chính trị của cường quyền sang DÂN CHỦ là điều không thể tránh khỏi.
• Liên Xô sụp đổ là vì cải cách chính trị tiến hành quá muộn, chứ không phải vì cải cách chính trị quá mức.”
Trước đây, ông FRANCIS FUKUYAMA cũng đã tiên đoán: CHẾ ĐỘ CHUYÊN QUYỀN KIỂU TRUNG QUỐC SẼ KHÔNG THỂ TỒN TẠI LÂU.
Và đây cũng là kết luận chung cho Đảng CSVN trên tiến trình thời kỳ thứ ba: “SỤP ĐỔ” là điều không thể tránh khỏi.

Nguyễn Vĩnh Long Hồ
Người lính thủ QUỐC KỲ VNCH
KBC 3402

http://baotoquoc.com/2011/05/03/vi%E1%BB%87t-nam-c%E1%BA%A7n-lien-minh-v%E1%BB%9Bi-hoa-k%E1%BB%B3-d%E1%BB%83-ch%E1%BB%91ng-trung-c%E1%BB%99ng/#more-28016

No comments:

Post a Comment