Lê Duy Nhân
- Báo Saigon Tiếp Thị, liên tiếp trong hai ngày 7 và 10 tháng 5 loan
tin có tới 241.nhân khẩu của 21 trên 27 huyện/thị xã thuộc tỉnh
Thanh Hóa đang đói trầm trọng, nhiều gia đình phải ăn độn ngô/ khoai.
Đói thật sự chứ không phải chỉ thiếu ăn nên Phó Chủ Tịch tỉnh phải gửi
công văn lên TT Nguyễn Tấn Dũng xin 2000 tấn gạo cứu trợ khẩn cấp.
Nhưng
tính tới ngày 18 tháng 5, chính phủ mới chỉ xuất ra 17.000 tấn gạo cho 6
vùng thiếu đói, gồm Quảng Bình, Thừa Thiên-Huế, Thanh Hóa, Nghệ An,
Quảng Trị , Gia Lai. Nếu Thanh Hóa được cấp 2000 tấn gạo, chia đều cho
241.000 đầu người thì mỗi nhân khẩu chỉ được khỏang 9 kg gạo, liệu sống
nổi qua mùa giáp hạt không.
Vô
lý thật! Việt Nam đứng hàng thứ hai trên thế giới về xuất khẩu gạo,
riêng quí 1 năm nay , Việt Nam đã xuất khẩu 1,8 triệu tấn, tại sao người
dân trong nước lại không đủ gạo ăn? Riêng đồng bằng sông Cửu Long mỗi
năm thu họach trên 20 triệu tấn lúa, tính ra gạo khỏang 10 triệu tấn,
thừa sức nuôi 87 trịêu dân trong một năm.
Sáu
vùng được cứu đói tuy chưa được trợ cấp đầy đủ nhưng ít nhất cũng được
vài nắm gạo cầm hơi. Trong khi các vùng khó khăn nhất như Đắc Nông, Lai
Châu hay Điện Biên thì lại không nghe được tiếng kêu cứu đói của họ.
Chính quyền giả điếc hay đây nằm trong chính sách diệt chủng của Đảng
nhắm vào các dân tộc thiểu số, đặc biệt là sắc tộc H’mong ở Điện Biên.
Theo
báo cáo của viện VEPR thuộc ĐH Kinh tế, thuộc ĐH Quốc gia Hà Nội, công
bố ngày 17 tháng 5 thì hiện nay cả nước có 3,1 triệu hộ nghèo và 1,65
triệu hộ sát mức nghèo. Nếu trung bình mỗi hộ có 5 nhân khẩu thì hiện có
15,5 triệu người nghèo và gần 9 triệu người cận nghèo, nghĩa là một
phần ba của 87 triệu dân thuộc diện nghèo. Riêng tại các tỉnh Lai Châu,
Hà Giang, Tuyên Quang, Cao Bằng, Bắc Kạn, Sơn La, Hòa Bình, Kontum số
người nghèo chiếm tới 40- 50% dân số.
Với
tình hình lạm phát đang leo lên mức 18% thì đạo quân nghèo ở nước ta sẽ
vượt qua các con số ở trên trong vòng vài tháng. Theo ông John Hendra,
Trưởng phái đoàn LHQ tại Hà Nội thì Việt Nam là một trong 5 nước có tỷ
lệ lạm phát cao nhất thế giới và lạm phát sẽ làm gia tăng tỉ lệ nghèo 1
hay 2 cao hơn.
Trong
khi hàng chục triệu người thiếu đói thì cũng có hàng triệu người sống
xa hoa như các ông Hòang bà Chúa thời Trung Cổ. Cũng theo ông Hendra ,
thu nhập của 20% dân số thuộc nhóm người giàu nhất cao gấp 9 lần thu
nhập của nhóm nghèo chiếm 20% dân số.
Sự
chênh lệch giàu nghèo giữa thành thị với nông thôn, giữa vùng đồng bằng
với vùng cao nguyên đã làm người ta bất bình, khóang cách giàu nghèo
giữa người giai cấp tư bản đỏ và giai cấp bình dân còn kinh khiếp hơn
nữa. Lương trung bình của công nhân ở đô thị khỏang từ 1,5 đến 2 triệu
đồng/tháng trong khi tiền thực phẩm chiếm hết 60%, còn lại 40% để chi
cho nhu cầu di chuyển, tiền nhà trọ, tiền học phí cho con, tiền thuốc
men, … không túng thiếu sao được. Trong khi tiền ăn sáng của người giàu
có bằng nửa tháng lương của người lao động. Một tô phở bò Kobe (gần 800
ngàn , tức khỏang 40 đô), mua được 80 kg gạo (lọai gạo xuất khẩu) nuôi
đủ một hộ một hai tháng! Và ngày nào tiệm phở bò Kobe ở Hà Nội cũng đầy
khách. Đấy mới chỉ là trò ăn sáng của giới giàu có, nếu kể ra các mực ăn
chơi khác thì các nhà tư bản Mỹ cũng phải ngả nón, như xế xịn vài trăm
ngàn dollars, cell phôn nạm hàng trăm hột xòan, bóp cầm tay ….cái nào
cũng vài ngàn dollars trở lên.
Mới đây , Bộ Tài Chính còn dự thảo tự cho phép bộ mình được cấp thêm
cho mỗi công xa từ 200 triệu đến 300 triệu đồng để sắm xe “xịn”. Lấy
con số nhỏ là 200 triệu thì mỗi công xa sẽ ngốn ngân sách THÊM mười ngàn
dollars hay 20 ngàn ký gạo ,tương đương với số gạo tỉnh Thanh Hóa xin
trợ cấp cứu đói cho 241.000 dân.
Nếu
20 Bộ khác và các quan đầu tỉnh của 65 tỉnh/thành phố cũng noi gương
sáng của Bộ Tài Chính thì ngân sách nhà nước sẽ thâm thủng THÊM 850 ngàn
dollars hay 1.700 triệu kg gạo cứu đói.
Bộ
Tài Chính chưa tàn nhẫn, vô đạo bằng Tỉnh Ủy Thanh Hóa nơi dân đang
thiếu đói. Trong khi 241.000 dân tỉnh mình kêu cứu đói, thì một Tỉnh Ủy
Đảng, một tay ngửa rá xin gạo cứu đói, tay kia lại lấy tiền thuế của dân
để “đầu tư xây dựng Ban Bảo Vệ - Chăm Sóc Sức Khỏe Cán Bộ”. Mặc cho dân đói, cán bộ đảng viên lo bảo vệ sức khỏe của mình, vậy mà cứ vỗ ngực tuyên bố cán bộ, đảng viên là đầy tớ nhân dân.
Tỉnh ủy Thanh Hóa quên sạch lời Các Mác: “Chỉ có súc vật mới quay lưng
lại nỗi đau khổ của đồng lọai để săn sóc bộ lông mượt mà của nó”
Giới
lãnh đạo Đảng vẫn thản nhiên trước tình trạng thiếu đói của đại bộ phân
nhân dân mà chỉ chú tâm vào tranh giành quyền lực, thu vén tài sản đất
nước để tư túi. Chả vậy mà ông Trương Tấn Sang phải tuyên bố là “rất xấu hổ vì nay ở nước ta nhiều sâu quá, khiến chết đất nước này rồi”.
Thay
vì cứu đói , Đảng điều động công an, bộ đôi, xe tăng, pháo nặng, pháo
nhẹ ra Thanh Hóa diễu võ giương oai, tập chống biểu tình, để đe nẹt dân.
Chưa có chính quyền nào cứu đói bằng xe tăng và AK như nhà cầm quyền
ngày nay.
Vậy
mà báo Lao Động , trong số ra ngày 19 tháng 5 còn trâng tráo trích báo
cò mồi ở Trung Quốc và Nhât Bản, ca ngợi TT Dũng, nào là “….bội chi,
kiểm sóat được lạm phát, cải thiện được đời sống nhân dân, được các
nước trong khu vực đánh giá cao khi tỏ rõ bản lĩnh của mình… xứng đáng
được đánh gía là nhà lãnh đạo xuất sắc của khu vực Châu Á Thái Bình
Dương….TT Nguyễn Tấn Dũng đã thể hiện được tư chất lãnh đạo tuyệt vời ,
một chính trị gia khôn ngoan , sắc sảo, khéo léo và linh họat…”.
Chả
lẽ tác giả của mấy bài báo này không biết Việt Nam đang bị lạm phát tới
17,5%, và hàng chục triệu ngưới thiếu đói hay sao. Hay là họ nói xỏ
đấy, giống như một tờ báo lá cải của Đức mấy tháng trước phong cho TT
Dũng là nhân vật trong năm, khiến TT đỏ mặt phải ra lệnh cho các báo gỡ
xuống.
Sau
ngày bầu cử Quốc Hội, toàn thể 14 ông vua trong Bộ Chính Trị và 26 ngài
Bộ Trưởng, thứ trưởng đều ém binh trong Quốc Hội thì nền độc tài toàn
trị ở xứ ta thành thiên la địa võng, chụp xuống 87 triệu nhân dân, con
kiến cũng không thóat.
Lê Duy Nhân
No comments:
Post a Comment