Sunday, October 6, 2013

Nói láo có là đối tác đáng tin cậy?



Lê Nguyên - Hệ thống truyền thông lề đảng đồng loạt ra quân “nâng bi” chuyến công du Pháp - Mỹ và tụng ca bài diễn văn của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng “đọc” đúng với nghĩa “đọc” khá ồn ào, đậm đà bản sắc cộng sản trong phiên thảo luận cấp cao của đại hội đồng Liên Hiệp Quốc ở New York. Phải công nhận chuyến đi của ông Dũng khá rầm rộ và nội dung bài phát biểu của ông cũng có tiến bộ so với các bài phát biểu mà ông từng được đăng đàn “đọc” trên các diễn đàn quốc tế trước đây. Bài phát biểu lần này của ông Dũng nếu đem so với các bài nói chuyện mê sảng “...chủ nghĩa xã hội... chủ nghĩa Mác - Lê...” của ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng hay bài đáp từ sặc mùi tuyên giáo “...đánh đuổi thực dân, đế quốc giành lấy nhân quyền...” của ông chủ tịch Trương Tấn Sang trên chính trường ngoại giao quốc tế gần đây thì ê-kíp soạn diễn văn cho ông thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng “đọc” tương đối khá nhất.

Mặc dù vậy, khá nhất không có nghĩa là “hưng phấn” kiểu như các văn nô bồi bút, các ngu cộng tướng quân lên đồng tập thể, lên mây tự sướng trên các trang báo lề đảng “...Từ Paris đến New York: Vươn xa Việt Nam của Bạch Dương... Trung tướng Đồng Sĩ Nguyên: Thủ tướng phát biểu đầy tính nhân văn và khí phách của Nguyentandung blog... Lời phát biểu thức tỉnh lương tri của báo Giáo Dục và Thời Đại... Bài phát biểu của thủ tướng thu hút truyền thông quốc tế của báo Đại Đoàn Kết... Thủ tướng phát đi một thông điệp mang tính trách nhiệm cao và nhân văn của VietnamNet...”(*)
Thật ra bài phát biểu của ông Nguyễn Tấn Dũng thu hút được sự quan tâm, tò mò của một “bộ phận không nhỏ” nước trong lẫn nước ngoài bởi nội dung không đi theo lối mòn câu cú “...xã hội chủ nghĩa là sự lựa chọn của nhân dân, là khát vọng của loài người tiến bộ...”, không có những điểm nhấn văn ngôn quen thuộc được nhà văn nữ Phạm Thị Hoài phân biệt gọi là “diễn văn dàn giáo, diễn văn xuất khẩu” với hàng hàng lớp lớp, trùng điệp vị ngữ được viện dẫn trong bài viết “Lời Thề” khá hào nhoáng như sau:
“...Thực hiện nghị định A, nâng cao quyết tâm B, phát huy thế mạnh C, kiên quyết khắc phục yếu kém D, chủ động nắm thời cơ Đ, tăng cường quản lý E, đề cao tinh thần F, thắt chặt G, củng cố H... để rồi cuối cùng chốt lại với chủ ngữ... toàn đảng, toàn quân, toàn dân ta... khai thác lợi thế I, xây dựng vững chắc K, chỉnh đốn toàn diện L, phát triển sự nghiệp M, phát huy mặt tích cực N, hạn chế những tiêu cực O, hoàn thiện và mở rộng Q, tích cực triển khai R, quyết liệt thực hiện S...”(**)
Ngoài ra nhà văn Phạm Thị Hoài cũng đánh giá thực chất bài diễn văn của ông Dũng đọc ở đại hội đồng Liên Hiệp Quốc tuy hơi dí dỏm, lạnh lùng có chút phủ phàng thiếu hưng phấn như báo lề đảng nhưng khá chính xác và rất trung thực: “...còn lâu mới biến người đứng đầu chính phủ Việt Nam thành một nhà hùng biện. Ông vẫn liên tục vấp trên những dòng chữ mà người ta thấy rõ là không tuôn ra từ chính ông... ông và ngôn từ đang phát ra chẳng có gì thuộc về nhau, mỗi bên đi một ngả như người dưng nước lã...”(**)
Tiếp theo nhận xét của Phạm Thị Hoài, tôi sẽ làm công việc trích dẫn một số cụm chữ trong đống chữ nồng nặc mùi phát biểu của ông thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, kèm với lời bình theo chủ kiến, không hẳn là duy nhất đúng, có thể là sai để rộng đường dư luận về bài nói chuyện của ông Dũng ở diễn đàn Liên Hiệp Quốc:
“...Nhìn lại 100 năm qua, thế giới đổi thay sâu sắc; như phẳng ra, như nhỏ lại nhờ những thành tựu kỳ diệu của Khoa học Công nghệ. Cuộc sống của con người được cải thiện rất nhiều. Nhưng cùng với bao điều tốt đẹp, vẫn luôn còn đó những hiểm họa tiềm tàng. Ước mơ của nhân loại về một cuộc sống an toàn, hòa bình và phồn vinh vẫn còn xa ở phía trước.
Nhân loại khát khao hòa bình, nhưng vì sao vẫn còn xung đột, chiến tranh. Kinh tế phát triển, nhưng vì sao hàng tỷ người vẫn còn nghèo khổ. Khoa học công nghệ tiến bộ vượt bậc, nhưng vì sao vẫn chưa có phương cách ứng phó thật hữu hiệu với thiên tai, dịch bệnh.
Các câu hỏi đó đặt ra cho cộng đồng quốc tế chúng ta trách nhiệm cao cả và hết sức nặng nề...
...Chắc các vị đều chia sẻ với tôi rằng, cho dù hòa bình, hợp tác, phát triển là xu thế chủ đạo, nhưng nguy cơ chiến tranh vẫn chưa được loại bỏ. Vẫn còn đó bạo lực ở Trung Đông, Bắc Phi, gần đây nhất là ở Syria – nơi chúng ta cần mạnh mẽ lên án việc sử dụng vũ khí hóa học, đồng thời dành cho hòa bình mọi cơ hội, tìm mọi giải pháp hòa bình để loại bỏ vũ khí hóa học trên cơ sở luật pháp quốc tế và các Nghị quyết của LHQ. Vẫn còn đó mối quan ngại sâu sắc về những diễn biến khó lường trên bán đảo Triều Tiên.
Biển Hoa Đông, Biển Đông vẫn chưa lặng sóng vì những tranh chấp chủ quyền lãnh thổ… Chỉ cần một hành vi thiếu trách nhiệm sẽ có thể dẫn tới xung đột, thậm chí dẫn tới chiến tranh...”(***)
Mở đầu bài phát biểu ông thủ tướng Dũng có đề cập đến các thành tựu của thế giới văn minh về phát minh công nghệ thông tin, tiến bộ khoa học kỹ thuật vượt bậc giúp cho thế giới như nhỏ lại, như phẳng ra và cuộc sống của loài người có tốt hơn nhưng vẫn tồn tại thiên tai dịch bệnh, môi sinh môi trường, bạo lực khủng bố, hiểm họa chiến tranh, nguy cơ vũ khí hóa học, vũ khí hạt nhân tiềm ẩn…Đó là những đề tài nóng mà cả thế giới loài người tiến bộ, yêu chuộng hòa bình cùng quan tâm, cùng quan ngại không có lý do để phê phán hay bàn cãi và có bàn cãi hay chăng là khi ông Nguyễn Tấn Dũng bạo mồm bạo miệng nói đến:
“...Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc”. Sinh mạng con người dù màu da nào cũng quý như nhau. Mạng sống của một người bị cướp đi thì đối với một gia đình dù ở ngay khu Manhattan này hay ở nơi hẻo lánh nào đó trên trái đất cũng đều là mất mát thương đau.
Bất kỳ hành động hiếu chiến nào đều phải bị lên án, ngăn chặn. Bất cứ nỗ lực ngăn ngừa xung đột nào đều phải được trân trọng, ủng hộ. Còn một biểu hiện dù mong manh của sự sống, người thầy thuốc cũng phải tận tâm cứu người. Còn một tín hiệu dù nhỏ nhoi của hòa bình chúng ta cũng phải tận sức để tránh chiến tranh. Bởi chiến tranh sẽ cướp đi sinh mạng không chỉ của một mà của rất nhiều người – trong đó chắc chắn sẽ có nhiều phụ nữ và trẻ em...”(***)
Đoạn trích dẫn lời mở đầu tuyên ngôn độc lập của Hoa Kỳ, một lý thuyết mang tính nhân bản xác định về quyền tự do, về quyền con người được ê-kíp soạn diễn văn của ông Dũng nâng cấp, triển khai khá nhuần nhuyễn qua các câu chữ bóng bẫy giàu âm sắc “...Sinh mạng con người dù màu da nào cũng quý như nhau…dù ở ngay khu Manhattan này hay ở nơi hẻo lánh nào trên trái đất…dù còn một biểu hiện mỏng manh của sự sống cũng phải tận tâm cứu người...” nghe rất cao cả, làm ra vẽ như họ “cực kỳ” quý trọng mạng sống con người, không khó để cộng sản Việt Nam đánh lừa một số không nhỏ truyền thông quốc tế và không ít quan chức các nước ở diễn đàn Liên Hiệp Quốc, chưa tiếp cận, cọ sát với đầu óc đặc thù cộng sản!
Ít ai ở diễn đàn Liên Hiệp Quốc biết rằng đằng sau bài “diễn văn xuất khẩu” lung linh nhân đạo của Nguyễn Tấn Dũng là sinh mạng con người Việt Nam rẽ hơn mạng của con chó và đã có không biết bao nhiêu người dân Việt Nam chết thảm dưới tay thuộc cấp của ông Dũng mà không hề nghe thấy chính ông, đảng của ông, chính phủ của ông có hành động nào cụ thể nào để ngăn chận bạo lực khủng bố, chấm dứt bàn tay tội ác nhuộm đầy máu của những người anh em cùng giòng máu đỏ da vàng Việt Nam. Thế mà ông lại trơ trẽn mở mồm dối lem lẻm “...sinh mạng con người dù màu da nào cũng quý như nhau...”
Nực cười hơn nữa là bạo lực, bạo động, khủng bố của lực lượng côn an côn đồ... lực lượng được gọi là thi hành công vụ không những hiếu chiến mà còn ra tay tàn độc hàng ngày, hàng giờ chực chờ cướp bóc phương tiện mưu cầu hạnh phúc, cướp đi mạng sống của biết bao người dân vô tội. Với quyền hành, thế lực bao trùm hiện có, ông thủ tướng Dũng có khả năng ngăn chặn bàn tay tội ác đó lại nhưng ông lại dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra và không cảm thấy xấu hổ khi mở mồm nói chuyện trên trời dưới biển, chuyện thế giới bao la, chuyện ngoài khả năng can thiệp của ông và đảng của ông.
“...Cộng đồng quốc tế chúng ta trông đợi các cường quốc hãy là những tấm gương trong kiến tạo hòa bình. Hội đồng bảo an LHQ hãy là điểm tựa, là động lực để các quốc gia, các dân tộc cùng chung tay gìn giữ hòa bình... Bàn tay chết chóc của chiến tranh, của khủng bố, của bạo lực đang rình rập ở nhiều nơi hòng cướp đi mạng sống của hàng ngàn, hàng vạn, hàng triệu người vô tội. Hãy đừng tiếp tay. Đừng làm ngơ. Hãy ngăn chặn bàn tay đó lại...”(***)
Không dừng lại ở đó, nội dung bài phát biểu của ông Nguyễn Tấn Dũng còn lên lớp, “dạy” thế giới văn minh về thoát đói nghèo, về tránh thiên tai, về chặn dịch bệnh, về bảo vệ môi trường, về công bằng xã hội, về trách nhiệm của quyền lực, về nhiều chuyện tào lao khác nữa…làm như thế giới văn minh vô tình, vô cảm quay lưng với tội ác, với cuộc sống an bình của nhân loại, chỉ có ông, đảng của ông quan tâm đến và nhất là ông không quên nổ như pháo tết, không quên thể hiện bản chất đặc thù bịp bợm, dối trá mang nhãn mác cộng sản rằng:
“...Để thoát khỏi đói nghèo; để phòng tránh thiên tai; để ngăn chặn bệnh dịch; để bảo vệ môi trường… để một thế giới xanh hơn, công bằng hơn cần sự chung tay của tất cả chúng ta. Người nghèo, nước nghèo cần nỗ lực tự vươn lên với sự hỗ trợ của người giàu hơn, nước phát triển hơn. Sự hỗ trợ đó không phải chỉ bằng tấm lòng nhân ái “lá lành đùm lá rách“ mà trước hết cần bằng trách nhiệm bởi trong sự giàu có của nhiều người, sự phát triển của nhiều nước không phải không có phần đáng ra thuộc về những người nghèo, nước nghèo…”(***)
Thật không hiểu ông Dũng và ê-kíp soạn diễn văn cho ông có vấn đề tâm thần hay bệnh lý gì khác, có bại não không? Khi y tế tan nát với phong bao phong bì, giáo dục phá sản với trí thức có bắng cấp dỏm chạy đầy đường, thông tin tràn ngập với tin chó cán xe, xe cán chó và mạng sống con người Việt Nam rẻ mạt, bị chà đạp tàn tệ, rất ít người dân trong, ngoài nước không biết. Vậy mà ông thủ tướng của một nước cứ vô tư nói láo, cả gan nói láo không biết ngượng mồm trước đại hội đồng Liên Hiệp Quốc:
“...Việt Nam đã đưa các Mục tiêu phát triển Thiên niên kỷ vào chiến lược phát triển của mình, kết hợp chặt chẽ tăng trưởng kinh tế với tiến bộ, công bằng xã hội và đã được Tổ chức Nông nghiệp và Lương thực Liên Hợp Quốc trao giải thưởng thành tích xuất sắc trong xóa đói giảm nghèo. Với phương châm con người là mục tiêu, là trung tâm của sự phát triển, Việt Nam đã đặc biệt quan tâm đầu tư cho y tế, giáo dục, thông tin... cho mọi người dân, nhất là ở các vùng khó khăn, vùng đồng bào dân tộc thiểu số…”(***)
Đoàn trí lùn chân ngắn của CSVN ở phiên thảo luận cấp cao của khóa 68, Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc.
Nói thật với kỹ thuật thông tin hiện đại, ông Dũng và đồng đảng của ông tưởng lời dối trá, lời sáo rỗng “...con người là mục tiêu, là trung tâm phát triển thiên niên kỷ của Viêt Nam...” là người ta không phát hiện ra, là có thể lừa gạt được thiên hạ à! Đừng ấu trỉ như thế, đừng nghĩ thiên hạ ngây thơ không biết gì, tốt hơn hết là nên quên lừa đảo đi cho nó lành, ngoan cố chỉ làm mất thể diện quốc gia, làm trò cười cho truyền thông nước ngoài mà thôi. Lừa đảo, nói láo không phải là nền tảng để phát triển đất nước, lừa đảo, nói láo không phải điều kiện để xây dựng niềm tin chiến lược với bè bạn năm châu và lừa đảo, nói láo càng không phải là đối tác đáng tin cậy của thế giới văn minh thời hiện đại.
Nhìn chung, bài phát biểu của ông thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng có đạt yêu cầu tuyên truyền của bộ phận tuyên giáo trung ương đảng cộng sản Việt nam hay nói cách khác là bài “diễn văn xuất khẩu” với các con chữ hô khẩu hiệu của ông Dũng tuy đáp ứng được mối quan tâm, bận tâm hàng đầu hiện nay của thế giới tự do, của loài người văn minh tiến bộ với nhiều nguy cơ tiềm ẩn là đói nghèo, thiên tai dịch hoạ, môi trường môi sinh, vũ khí hóa học hạt nhân, bạo lực cường quyền, độc tài độc ác, khủng bố chiến tranh... đe dọa đến hoà bình, đến hạnh phúc của đời sống nhân loại nghe rất hay, rất văn vẽ có khả năng làm mềm lòng người chưa thấu hiểu chiêu trò cộng sản.
Điểm quan trọng là những người từng trải nghiệm cộng sản ai cũng biết nội dung bài phát biểu của ông thủ tướng Dũng thiếu thật tâm, không có thực chất chỉ mang tính đối phó, chỉ chứa đựng sứ mệnh xuất khẩu “diễn văn”tuyên truyền phục vụ láo lừa cho đảng, nhà nước cộng sản Việt Nam. Hơn ai hết những lời phát biểu “láo, hỗn” lên lớp thế giới nên làm thế này, phải làm thế kia trên diễn đàn Liên Hiệp Quốc thì ông Dũng, chính đảng của ông Dũng, lẽ ra phải biết làm thế nào cho dân cho nước Việt Nam. Trước mắt là ngăn chận bàn tay tội ác của côn an côn đồ... loại trừ quan tham ngu dốt phá hoại môi sinh, tàn phá môi trường, tàn dân hại nước... chớ nên ở đó lo bò trắng răng, nói chuyện trên trời dưới biển với các nước văn minh tiến bộ giàu nguồn lực đóng góp không nhỏ cho hòa bình, cho đời sống nhân loại và chính các nước dân chủ văn minh cũng đã thực hiện hiệu quả, tương đối tốt trong mục tiêu dân giàu nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ văn minh cho dân cho nước của họ, còn các ông bà đảng cộng sản Việt Nam thì sao, chỉ rình rập xài bạc giả, chỉ giỏi tuyên truyền dối trá có đúng không?
________________________________________
Chú thích:
(*) Tựa đề của các bài viết trên báo lề đảng.

No comments:

Post a Comment