Nguyễn Trung Tôn - Kính thưa các quý vị bô lão cùng tất cả quý đồng bào: Đảng cộng sản đang rầm rộ phát động hàng loạt các phong trào “Kỷ niệm Cách mạng tháng tám và Quốc khánh 02/09” thông qua nhiều hình thức. Tôi một người dân đang sống tại Việt Nam xin gửi tới quý vị một vài nhận định của cá nhân mình về cuộc “Cách Mạng” này và hậu quả của nó.
Đảng Cộng Sản Việt Nam ra đời năm 1930, trong tình trạng đất nước đang vô cùng tăm tối dưới ách cai trị của thực dân Pháp. Trước thời điểm này đã có rất nhiều những nhân sĩ trí thức cùng nhiều vị anh hùng dân tộc trong nước đứng lên đấu tranh đòi độc lập giải phóng dân tộc như: Phan Bội Châu, Phan Chu Trinh, Hoàng Hoa Thám, Nguyễn Thái Hoc... Trước tình cảnh dân tộc bị nô lệ, người dân cực khổ thì không riêng gì ông Nguyễn Tất Thành (Hồ Chí Minh) mà còn rất nhiều người Việt Nam muốn đứng lên thay đổi chế độ Phong kiến Thực dân. Nhưng trong hoàn cảnh lúc bấy giờ người dân Việt Nam đa phần dân trí thấp nên sự hiểu biết của đa số đồng bào rất giới hạn. Động lực khiến họ đấu tranh không phải là lý tưởng cao xa nào cả mà chính là cái đói, cái rét, cái dốt và cái nhục. Đó chính là lý do người dân đứng lên chống lại chính quyền lúc bấy giờ. Họ cần có cơm ăn, áo mặc, cần được đối xử bình đẳng.
Ra đời sau nhưng Đảng Cộng sản Việt Nam có lợi thế hơn các đảng phái khác vì thời điểm này các đảng Cộng sản nói chung và Liên Xô nói riêng đang có ưu thế trên thế giới vì họ đã thu hút được hai tầng lớp nhân dân hùng hậu là Công Nhân và Nông Dân, vì những lý thuyết của họ là đấu tranh xóa bỏ giai cấp bóc lột và bảo vệ người lao động… để xây dựng xã hội Xã Hội Chủ Nghĩa. Cùng với những mánh khóe, thủ đoạn chính trị thâm độc, Cộng sản Việt nam lần lượt thâu tóm quyền lực thông qua việc triệt tiêu các đối thủ.
Giai đoạn 1937-1945, cuộc chiến tranh thế giới thứ 2 bùng nổ cũng chính là một yếu tố vô cùng quan trọng trong lịch sử Việt Nam. Cuộc chiến tranh này buộc các quốc gia thực dân, phát xít phải co lại và đối diện với việc phải trao trả thuộc địa... Mặc dù chỉ mới có 15 tuổi nhưng “cô thiếu nữ” Cộng sản có vẻ bề ngoài vô cùng đẹp đẽ và giọng nói hết sức quyến rũ khiến các chàng trai Công Nhân và Nông Dân Việt Nam bị thu hút. Bên cạnh sự ngọt ngào quyến rũ là những lời thề non hẹn biển: Sẽ tuyệt đối trung thành với Nhân dân lao động; sẽ đem tới cho người dân cơm no áo ấm… Nhờ dáng vẻ trẻ trung xinh xắn, giọng nói ngọt ngào và những lời hứa hẹn đầy thu hút này mà Cộng sản đã che được cái bề trong đầy nham hiểm của một mụ Giê-Sa-Bên (Một vị hoàng hậu Do Thái vừa thâm độc tàn nhẫn vừa tham lam và còn dâm đãng. Được đề cập tới trong Kinh Thánh 1,2 Các Vua và sách Khải huyền 2:20). Đảng Cộng Sản Việt Nam khó có thể giành được quyền bính trong giai đoạn đó nếu không có yếu tố rất quan trọng là dân trí người dân Việt Nam chúng ta lúc đó còn quá thấp. Kể cả những Đảng viên Cộng sản lúc đó đi theo Đảng, nhiều người cũng chẳng biết Cộng sản là gì! Họ chỉ có một khao khát đó là đất nước độc lập, dân tộc được tự do, dân cày có ruộng...
Thông qua những tuyên truyền, dụ dỗ lẫn cả uy hiếp, toàn dân miền bắc dần dần không theo cũng không được, nên ngoan ngoãn vâng lời. Và sau đó Đảng Cộng sản tiếp tục cưỡng hiếp Miền Nam thông qua mỹ từ giải phóng! Suốt từ năm 1945 tới 1975, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản đã không biết bao nhiêu máu xương oan uổng phải đổ xuống. Năm nay cụ bà Giê-Sa-Bên Cộng sản đã hơn 80 tuổi. Cụ không còn xinh xắn như xưa. Sức lực cũng không còn khỏe mạnh nữa. Những lời hứa hão trước đây của cô thiếu nữ với Công Nhân và Nông dân không hề thực hiện được. Công nhân và Nông dân lao động vẫn tiếp tục bị bóc lột trong các công ty xí nghiệp nước nhà, trong các doanh nghiệp nước ngoài, tại những nơi bị xuất khẩu ra nước ngoài làm nô dịch, và nhiều dân cày vẫn không có nổi ruộng hoặc bị cướp ruộng ngay giữa ban ngày ban mặt... Vậy cụ bà tuổi ngoài 80 này làm sao mà vẫn còn nắm được quyền bính cho tới tận bây giờ???
Nếu trước đây thiếu nữ Cộng sản đánh lừa được chàng trai Việt vì chàng thiếu hiểu biết thì ngày nay lại khác. Ngày nay sau khi bị Giê-Sa-Bên lừa dối cưỡng đoạt quyền bính thì anh chàng Dân Việt lại rơi vào thế thụ động không còn dám xông xáo hiên ngang nữa. Mặc dù dân trí đã cáo hơn nhưng cái ích kỷ, cái sợ hãi lại đeo theo khiến bước chân tranh đấu không nhấc lên được như trước nữa. Nỗi uất hận, nếu có, chỉ cứ dồn nén trong lòng. Nhờ đó Đảng Cộng sản vẫn cứ tiếp tục uy hiếp, đe dọa, dụ dỗ, và trả thù để nắm quyền sinh sát trên toàn dân tộc.
Nhưng nói như vậy không có nghĩa người dân Việt Nam đã hết hy vọng! Vì bây giờ đa số người dân Việt Nam, kể cả các đảng viên, đã không còn tin vào những hứa hẹn, những giá trị Cộng sản nữa. Mặc dù cái hèn, cái ích kỷ, cái sợ vẫn hàng ngày ám ảnh, nhưng vẫn có những người đã dám đứng thẳng dậy, đòi lại những quyền căn bản của mình, đòi Đảng Cộng sản phải thực thi những luật pháp do chính họ viết ra. Bất kể sự trả thù tàn độc của Đảng, số người đứng lên tiếp tục gia tăng, tuy còn chậm so với những nước mà ta vẫn xem là "kém văn minh hơn Việt Nam" như Campuchia, Miến Điện. Lòng tin rằng chính nghĩa không thể bị cường quyền dập tắt, cùng với cơn đói khát nhân quyền, tự do và bình đẳng của hàng thế kỷ đang phồng lên, đặc biệt trong giới trí thức, thanh niên, sinh viên thành một thách thức lớn cho Đảng Cộng sản. Chắc chắn Đảng Cộng sản hiểu rất rõ sức mạnh vô biên của những kẻ bần cùng. Chính họ dậy nhau điều đó trong quá khứ và cảnh báo nhau về điều đó hiện nay. Nên nếu cứ tiếp tục cái đà bị sỉ nhục, bị bần cùng hóa, và bị phản bội thế này, thì dù hèn, dù ích kỷ thế nào đi chăng nữa ngày các uất ức nổ tung sẽ phải đến và lúc đó không có lực lượng bạo hành nào có thể cản nổi... như đã thấy ở Bắc Phi và những nước độc tài trên khắp thế giới.
Nếu Đảng Cộng sản muốn tiếp tục tồn tại và song hành cùng dân tộc thì ngay bây giờ hãy thực hiện những lời hứa đối với nhân dân. Để chuộc lại lỗi lầm trước đây và hiện nay đối với nhân dân, Đảng nên chủ động ngay bây giờ tuyên bố lìa bỏ chủ nghĩa Mác Lê Nin bằng việc xóa bỏ điều 4 Hiến pháp trên văn bản và trong hành động; trả lại quyền quyết định Độc Lập Tự Do Hạnh Phúc của đất nước cho nhân dân.
Hỡi những người dân lao động, chúng ta không thể cứ mãi chịu cắm mặt xuống đất, không thể chịu mãi bất công, không thể để chủ quyền biển đảo bị đe dọa, đất đai của Tổ Quốc tiếp tục bị xâm lấn. Kính mong tất cả chúng ta hãy dẹp bỏ những ích kỷ cá nhân, dẹp bỏ nỗi sợ Cộng sản mà đứng thẳng người lên đòi lại cho chính chúng ta những gì thuộc về chúng ta, những gì cha ông chúng ta đã phải trả giá xương máu nhưng bị Đảng Cộng sản tráo trở cướp đoạt của chúng ta bấy lâu nay.
Thượng Đế, đấng đã ban quyền tự do cho nhân loại, sẽ bênh vực chúng ta khi chúng ta đứng về phía lẽ phải và chân lý.
Thanh hóa 29/8/2013, ĐT 01628387716
No comments:
Post a Comment