Lê Nguyên Hồng - Phát biểu trên TV Phố Bolsa sau chuyến thăm Mỹ của Trương Tấn Sang, ngài Nguyễn Thanh Sơn – thứ trưởng Bộ ngoại giao Việt Nam – chủ nhiệm Ủy ban Người Việt Nam ở nước ngoài, đã nói: “… có người chỉ vì một chút thu nhập thêm mà tham gia những hoạt động đó”. Như vậy có nghĩa là đã có những người đi biểu tình vì “thu nhập thêm”.
Mỗi lần đi hội nghị hội thảo như thế này ông Sơn "thu nhập" bao nhiêu?
Tôi nói Nguyễn Thanh Sơn ngu hay dốt, có nghĩa là ông ta không ngu thì cũng thuộc loại dốt. Bản thân làm đến chức thứ trưởng Bộ ngoại giao mà ông Sơn không biết rằng chuyện tài trợ theo hình thức hỗ trợ tiền ăn ở, đi lại cho mỗi thành viên trong đoàn biểu tình là chuyện rất bình thường.
Ở Thái Lan, hầu hết các cuộc biểu tình của các tổ chức, đảng phái đều được tài trợ công khai (không phải bằng lực lượng phản động thù địch như chế độ Cộng Sản ở Việt Nam nghĩ). Trong nhiều năm qua, kể từ năm 2008 tôi đã có dịp chứng kiến và thậm chí cùng đi chung với những đoàn biểu tình của người Thái đủ mọi sắc áo màu cờ (Áo vàng, Áo Đỏ, Áo Đa Màu Sắc…) để tìm hiểu thực tế.
Thông thường mỗi người biểu tình tại Bangkok đều được cấp khoảng 300 Baht đến 500 Baht mỗi ngày. Đối với những người đem theo xe gắn máy hay xe tải phục vụ đoàn biểu tình thì có thể được hỗ trợ thêm tiền xăng xe lên đến hàng ngàn Baht/ ngày. Tính ra 300 Baht tương đương khoảng gần 200 ngàn đồng VN.
Nếu tính trung bình mỗi đoàn biểu tình tại Bangkok khoảng 10 ngàn người thì mỗi ngày nhà tài trợ phải bỏ ra ít nhất 3 triệu Baht cho người biểu tình chi phí ăn uống cá nhân, chưa kể đến chi phí cho khí tài thông tin, truyền hình, xăng xe vận chuyển người và dụng cụ biểu tình.
Đối với những cuộc biểu tình lớn của phe Áo Vàng hay Áo Đỏ thì số lượng người lên đến cả trăm ngàn hoặc hơn, khi ấy các nhà tổ chức và tài trợ biểu tình sẽ tiêu tốn vài triệu USD mỗi ngày, và các cuộc biểu tình đó có thể kéo dài đến hơn nửa năm như đối với phe Áo Vàng năm 2008. Số tiền tài trợ khi đó sẽ là những khoản khổng lồ…
Thưa ngài Nguyễn Thanh Sơn, không biết có việc hỗ trợ tài chính cho việc biểu tình chống Trương Tấn Sang ở Mỹ hay không, nhưng nếu có thì đó cũng không thể là “thu nhập” như ông nói, vì nó chỉ là những khoản nhỏ so với thu nhập bình thường ở Mỹ (lao động chân tay khoảng trên 100 USD/8 giờ/ngày).
Vậy chuyện tài trợ biểu tình là việc đương nhiên và rất bình thường. Nó không giống như các cán bộ đảng viên ĐCSVN từ cấp xã phường đến trung ương, đi họp để nhận phong bì và chỉ cần ngồi gật (hoặc ngủ gật) mà thôi! Ngược lại, những người biểu tình thì phải tuần hành, hô khẩu hiệu, bày tỏ ý chí… Đó thực sự là một công việc vận động nghiêm túc chẳng khác gì là đi lao động đồng thời cả chân tay và trí óc.
Như vậy ông Sơn nói người biểu tình chống Trương Tấn Sang là để thêm “thu nhập” là thể hiện sự ngu dốt của ông. Chẳng ai dại gì lặn lội hàng trăm thậm chí hàng ngàn km để kiếm thu nhập bất thường là 1-2 trăm USD một ngày ở Mỹ. Chỉ có thể lý giải là đồng bào đi biểu tình vì muốn bày tỏ quan điểm chính trị của mình và muốn gây áp lực với nhà cầm quyền CSVN.
Và cho dù có ai đó nhận tiền để chi phí cho việc sinh hoạt ăn uống, tiến hành biểu tình thì đó quyết không phải là loại “thu nhập” theo kiểu ngồi rồi mà nhận phong bì tại các cuộc họp, các cuộc hội thảo, hội nghị như trong chế độ Cộng Sản ở Việt Nam.
Tôi cũng đoán chắc rằng ông Sơn đã “suy bụng ta ra bụng người” vì trong cuộc đời làm cán bộ của ông chắc chắn đã có “n” lần nhận phong bì. Những chiếc phong bì hậu hĩnh đó sẽ biến thành nhà thành xe, bổ xung cho những tài khoản kếch xù phi pháp xuất xứ từ tham nhũng. Đó mới đích thực là “thu nhập” theo cách nói của ông Sơn!
Lê Nguyên Hồng
No comments:
Post a Comment