Thanh Trúc RFA - Một người được thả
“Chị Ba, chị gọi lại em cái, em đang ngồi phòng chờ chuẩn bị lên máy bay nè, gọi lại em nghen.”
Đó là tiếng của Huỳnh Thị Bé Hương, người mà bà chủ chứa Thúy An coi là chủ mưu dẫn dắt Lê Thị Thu Linh, Lê Thị Ngân Giang và Nguyễn Phạm Thái Hà cùng với cô trốn khỏi nhà chứa của bà ta ở Moscow.
Từ Gò Quao, Kiên Giang, mẹ của Bé Hương, bà Lệ Thủy, cho biết:
“Nó về rồi, lên máy bay hôm qua, mới tới hồi đâu 11 giờ sáng này nè, sáng thứ Bảy.”
Trong khi đó, từ Houston Texas, chị Bé Hương là cô Danh Hui, người đã báo cho CAMSA Liên Minh Bài Trừ Nô Lệ Mới Châu Á ở Mỹ biết tin em mình bị bán làm gái mãi dâm và đang bị bà Thúy An không chế, cũng xác nhận Bé Hương đã về được tới Việt Nam:
“Nhưng mà Bé Hương rất là sợ, tại vì bà có hăm dọa về đến Việt Nam là sống không yên với bả, cho nên hiện tại Bé Hương vẫn ở Sài Gòn. Cả mẹ ẳm cháu lên ở với Bé Hương luôn, và lẫn trốn ở Sài Gòn chứ không dám về nhà vì bả cũng có cho người tìm đến ở tận quê đó, cho nên rất là sợ trong thời gian này.”
Bà thả Bé Hương là do bên đây chú Thắng đã nhờ báo chí truyền thông làm rùm beng lên với lại những cuộc phỏng vấn trên đài. Bả gọi điện thoại cho em năn nỉ.Cô Danh Hui
Không chỉ bốn cô vừa nói mà mười một cô khác cũng trong hoàn cảnh tương tự nhưng không thể trốn đi để rồi bị bắt lại, sau khi quyết định gọi điện cầu cứu với đại sứ quán Việt Nam ở Moscow trước đó vài tiếng.
Trước khi bị bắt lại thì các cô đã gọi điện về gia đình, kể hết sự thật về chuyện bị buộc làm gái mãi dâm trong động của bà Thúy An, bảo người nhà làm đơn lên công an thưa vợ chồng bà Nữ ông Sơn đã lừa gạt họ, bảo là sang Moscow làm trong nhà hàng nhưng lại bán họ cho bà Thúy An tức An Ột, một người mà các cô mô tả là quen lớn và rất có thế lực ở Moscow.
Ngay sau khi bị bắt lại, cả bốn cô bị bà Thúy An đã liên tục hăm dọa, bắt các cô gọi về Việt Nam bảo thân nhân lên đồn công an rút đơn thưa lại.
Theo cô Danh Hui, chị cô Bé Hương, lý do em cô được bà An Ột thả cho về là:
“Bà thả Bé Hương là do bên đây chú Thắng đã nhờ báo chí truyền thông làm rùm beng lên với lại những cuộc phỏng vấn trên đài. Bả gọi điện thoại cho em năn nỉ.”
Phần ghi âm lời bà An Ột: " Em là An Ột đây ...”
Bị đánh đập, hăm dọa
Cô Hà Thị Mỹ Duyên. Hình do gia đình cung cấp.
Nhưng vẫn theo lời cô Danh Hui, Bé Hương em cô đã kể là ngoài Bé Hương, Thu Linh, Ngân Giang và Thái Hà là cô nhỏ nhất trong bốn, thì vẫn còn mười mấy cô khác trong đó một cô tên Hà Thị Mỹ Duyên, qua Nga trước các cô kia, bị bà Thúy An đánh đập nặng nhất:
“Nghe nói bé Duyên bị đánh gãy cái sống mủi luôn mà bà ta không cho đi khám bác sĩ. Em nó đau nhức, nó gọi về khóc lóc nói gia đình gởi tiền, gởi tám trăm đô mua vé máy bay về. Bé Hương cũng vậy, bên gia đình em cũng nhờ vả mượn tiền chạy chọt được tám trăm đô gởi qua cho nó mua vé về chứ bả đâu có lo vé máy bay về cho nó, mà bên phía Lãnh Sự Quán Việt Nam cũng không hỗ trợ một đồng nào để đưa bé Hương về cả.”
Trên đường dây viễn liên về Việt Nam, mẹ của Duyên trình bày đầu đuôi sự việc Duyên sang Nga trước rồi đến Thu Linh sau này: “Em là mẹ của bé Duyên, Linh, cháu em với Duyên là cô cậu ruột. Chị chồng em thấy cháu Duyên đi như vậy rồi mới cho cháu Linh đi. Cháu Linh qua bển rồi trốn, gọi về, thì em mới biết là qua bển làm gái mãi dâm. Rồi từ ngày cháu Hà đi qua bển, cháu Hà là còn nhỏ, mười tám tuổi, ba nghèo lắm, em mới giới thiệu cho đi.
Từ ngày cháu Hà qua bển thì cháu Duyên nói chị An bắt cháu Duyên phải săn sóc cháu Hà . Săn sóc cháu Hà không đàng hoàng thì cháu Duyên bị đánh như vậy đó. Cháu Duyên nói chị An đánh con, mủi con nhức lắm, trời lạnh là con chịu không có nỗi. Mà cháu Duyên không nói ra hết sự thật, trong lúc em nghĩ cháu Hà không chịu làm gái mãi dâm bởi vậy cháu Duyên bị đánh.”
Như vậy, sau khi Bé Hương, Thu Linh, Ngân Giang và Thái Hà bỏ trốn, mẹ cô Duyên trình bày tiếp, bà Thúy An đỗ trách nhiệm lên đầu Duyên, mặt khác gọi về gây áp lực và hăm dọa gia đình các cô ở Việt Nam:
“Cháu Duyên điện về cho em nói mẹ ơi chị Linh trốn đi, trong vòng hai ngày mẹ phải đem chị Linh về. Mẹ không đem chị Linh về là mẹ không còn thấy mặt con đâu; mẹ cứ bám sát cô Năm, cô Năm là chị chồng em tức mẹ ruột Lê Thị Thu Linh đó. Cháu An cũng có điện, biểu em khi cháu Linh gọi điện cho chị chồng em thì em phải báo cho nó biết đặng nó tìm cách bắt cháu Linh lại.
Nghe vậy em chạy vô báo cho chị chồng em biết. Em không hợp tác với cháu Duyên cũng không cho nó biết là cháu Linh đã điện cho mẹ nó, cũng không cho cháu An biết luôn. Bà An nói nếu mà cháu Linh không về thì cháu Duyên bên đây tui sẽ đưa nó ra ngoài tuyết lạnh, tui sẽ cho công an bắt nó. Bà An nói kêu mẹ Thu Linh và mẹ Hương lên công an rút đơn lại. Duyên đang nằm trong tay bà An thì em không rút đơn.”
Bà dùng những vật cứng hay điện thoại đập vào ngực Bé Hương, bả nắm đầu, nắm tóc là cứ vốc thẳng vào tường, đập liên tục vào tường. Nói chung gần đó có vật cứng gì là bả cứ vớ hết bả đập, rồi bả dùng tay bả tát, dùng chân đạp lên đầu, lên cổ, lên người, rồi nắm đầu kéo lê la ở dưới nền nhà.Cô Danh Hui
Văn phòng CAMSA Liên Minh Bài Trừ Nô Lệ Mới Châu Á ở Hoa Kỳ, nơi cô Danh Hui liên lạc nhờ giúp đỡ Bé Hương và Thu Linh cũng như hai cô kia, đã tiếp xúc với người nhà của Thu Linh và Mỹ Duyên ở Canada. Từ Vancouver, bà Trương Mỹ Huệ, chị ruột bà Mỹ Linh, tức mẹ cô Duyên, cho hay:
“Cháu ruột của tôi là Mỹ Duyên, còn Thu Linh là cháu họ. Tại vì hồi trước gia đình quá nghèo, ba cháu đang bịnh, cháu xin đi làm nói là qua bển đi tiếp nhà hàng. Nhưng khi nghe Mỹ Linh là mẹ của bé Duyên khóc nói chị ơi cháu Thu Linh nó trốn rồi. Hỏi tại sao trốn thì nói, từ bấy lâu qua bển nó điện về toàn nói tốt nhưng giờ chịu không nỗi tụi nó trốn đi bốn đứa, giờ bị bắt lại rồi mà bị đánh đập dữ lắm.
Bên đây không biết đường nào, nhờ cô Danh Hui điện qua nói em cổ cũng trong tình trạng đó, rồi cho điện thoại của hội BPSOS. Thành ra tôi mới liên lạc được chú Thắng, điện qua chỉ tôi làm đơn kêu cứu dân biểu.
Cháu Thu Linh trước điện về chỉ nói làm công chuyện tốt. Gia đình bên nay cứ tưởng là tốt nhưng không ngờ Thu Linh với Bé Hương trốn ra, giờ mới vỡ lẻ là con cháu tôi bển bị đánh dữ lắm. Tại vì lúc trước nói là đi làm nhà hàng nhưng thực tế là không phải, nó đưa qua bển để bán người để bắt con cháu tôi làm mãi dâm, tôi nghe tôi đau quá....”
Để hiểu rõ thêm cách cư xử của bà chủ chứa Thúy An, tức An Ột, nhằm khống chế tinh thần các cô gái trẻ mà bà bỏ tiền ra mua vào động mãi dâm của mình, mời nghe cô Danh Hui thuật lại sau khi nghe em là Bé Hương kể:
“Nghe Bé Hương nói bà ta rất ác. Bà dùng những vật cứng hay điện thoại đập vào ngực Bé Hương, bả nắm đầu, nắm tóc là cứ vốc thẳng vào tường, đập liên tục vào tường. Nói chung gần đó có vật cứng gì là bả cứ vớ hết bả đập, rồi bả dùng tay bả tát, dùng chân đạp lên đầu, lên cổ, lên người, rồi nắm đầu kéo lê la ở dưới nền nhà. Bé Hương chịu đựng những đòn roi như vậy một năm mấy nay chứ không phải chỉ mới đây.
Kể cả cô quản lý của bả mà không xong việc thì bả cũng đánh kiểu đó. Vừa tra tấn tâm lý mà vừa tra tấn bằng vũ lực cho nên các em rất khủng hoảng tinh thần. Về Việt Nam rồi nhưng Bé Hương vẫn chưa hết bàng hoàng, vẫn còn lo sợ lắm.”
Hiện CAMSA trực thuộc BPSOS ở Mỹ đang vận động dư luận từ nhiều phía trong mục đích cứu mười bốn cô gái còn lại thoát khỏi tay bà Thúy An cùng những người trong đường dây mãi dâm của bà ta ở Moscow.
No comments:
Post a Comment