Trần Kinh Nghị - Sự kiện cán bộ huyện Đức Phổ và tỉnh Quảng Ngãi trừng trị những người dân hành hương về Đền Hùng (được thuật lạitại đây và Lá đơn của ông Đinh Hùng Chung và Nguyễn Đức Thông tại đây) mới nghe thấy có vẽ lạ lẫm…(!?) Nhưng tìm hiểu kỹ hơn tôi tin chuyện đó là có thật, chỉ có những chi tiết cụ thể cần xác minh thêm.
Chuyện này xét cho cùng, không có gì đáng nghi ngờ trong bối cảnh công tác đào tạo, tuyển dụng cán bộ tràn lan và tệ nạn mua quan bán tước quá dẽ dàngsuốt mấy chục năm nay rồi. Cũng không còn lạ lẫm gì tình trạng đã được xã hội thừa nhận: quan lại lộng hành, ức hiếp nhân dân, chỉ khác nhau tùy theo địa phương và cấp độ . Với một địa bàn xa trung ương và “nỗi tiếng” khắt khe với dân chúng như Quảng Ngãi thì vụ việc nêu trên lại càng dễ xảy ra.
Xét riêng về khía cạnh giáo dục lịch sử, thì vụ việc nói trên gióng thêm một tiếng chuông cảnh báo về nguy cơ mất gốc nguồn cội dân tộc do nếp tư duy sai lệnh và cách “làm sử” lạc hậu kéo dài của các cơ quan chức năng. Thật không thể chấp nhận khi một dân tộc luôn tự hào với 5.000 năm lịch sử nhưng 90 triệu thành viên mỗi người hiểu về nguồn cội một cách khác nhau , thậm chí trái ngược nhau: Người cho rằng “Việt Nam từ Trung Quốc mà ra”, người khác quả quyết rằng người Việt là tiền bối của người Trung Quốc; giờ có kẻ định nhận nguồn cội Chiêm Thành! v.v…Phải chăng vì sách sử của ta cứ lặp lại những kiến thức rập khuôn mơ hồ nặng về ý nghĩa chính trị mà không tôn trọng sự thật lịch sử khách quan, né tránh nghiên cứu bàn thảo vể những chủ đề được cho là “nhậy cảm”…? Nếu sợ hãi là lý do thì quả là nực cười! Vì điều đáng sợ hơn là khi chính những người đại diện chính quyền không hiểu đúng về quá trình biến thiên của chủ quyền lãnh thổ quốc gia như thế nảo… Nếu hiểu rõ điều đó, chắc mấy ông quan Đức Phổ kia dù lộng quyền cũng đã không hành động quá lố như vậy!
Nhìn rộng sang các lĩnh vực khác, các địa phương khác, từ trung ương xuống địa phương cũng đều thấy những vụ việc sai phạm trương tự bắt nguồn từ sự yếu kém về trình độ và đạo đức của một “bộ phận không nhỏ” trong đội ngũ cán bộ, chứ không ai khác. Hãy xem cái cách mà các bộ/ngành, các tĩnh /thành, quận/huyện, phường/xã thực thi hành công vụ trong các lĩnh vực như quản lý đất đai, xây dựng, giao thông, ý tế, giáo dục v.v…ta sẽ thấy ngay rằng, tuy khác nhau về mức độ, họ hoàn toàn giống nhau ở tình trạng thiểu kiến thức cơ bản, thiếu đạo đức, nhưng quá thừa quyền hành và thủ đoạn. Hậu quả là đương nhiên khi “bộ phận không nhỏ” này trực tiếp điều hành các cơ quan công quyền, các công ty, dự án …? Đã xảy ra rồi đó những vụ thất thoát bạc nghìn tỷ mà công luận đèu biết, và đang diễn ra đầy rẫy những vụ đồng lỏa, câu kết nhằm chiếm dụng đất đai, tài sản công… Và để đạt điều đó bọn họ không nề hà mọi thủ đoạn kể cả ám hại những người dám lên tiếng tố giác. Đó chính là mối đe dọa trực tiếp đối với người dân và là hiểm họa đối với dân tộc.
No comments:
Post a Comment