Monday, February 13, 2012

Việt Khang - Việt Nam Tôi Đâu?



Trần Duy Huỳnh (DLB)- Việt Khang không phải là tiến sĩ, anh không có được giải thưởng quốc tế nào để cho nhà nước VN vinh danh hay lợi dụng và anh cũng không có mảnh đất riêng nào cần phải bảo vệ khỏi cặp mắt thèm khát của bọn cường hào mới.

Tất cả anh có chỉ là tấm lòng. Tấm lòng đó thể hiện qua hai bài hát “Anh là Ai?” và “Việt Nam Tôi Đâu?” Lời hát của anh trực diện, không chống Tàu vu vơ:
“...Xin hỏi anh ở đâu?
ngăn bước tôi, chống giặc tàu ngoại xâm?
Xin hỏi anh ở đâu?
sao mắng tôi, bằng giọng nói dân tôi?
Dân tộc anh ở đâu?
sao đang tâm, làm tay sai cho Tàu?
để ngàn sau ghi dấu
bàn tay nào, nhuộm đầy máu đồng bào...”
........
“Tôi không thể ngồi yên
Để đời sau cháu con tôi làm người
Cội nguồn ở đâu?
Khi thế giới nay đã không còn Việt Nam.”
.......
Tấm lòng đó rầm rì, bền bĩ, bốn ngàn năm dựng nước, giữ nước. Tiếng lòng đó phát ra từ trái tim phẫn uất của Trần Quốc Toản bóp nát quả cam tại hội nghị Bình Than khi quân Nguyên-Mông sang xâm lăng nước ta. Tiếng lòng đó truyền sang cả André Menras, Hồ Cương Quyết, một người Pháp có quốc tịch Việt Nam, khi ông khóc với “Hoàng Sa Việt Nam: Nỗi đau mất mát”.
Tiếng lòng đó phát ra từ tim, vang xa và mạnh hơn tiếng đại bác nên Việt Khang bị nhà cầm quyền VN bắt.
Phải chi Việt Khang “khôn lanh”, thêm “bác Hồ” hay “đảng CS” vào đâu đó trong bài hát của anh giống như các lãnh đạo CSVN, những trí thức XHCN vẫn thường hay trích “bác Hồ nói thế này...”, “bác Hồ nói thế kia...” trong các phát biểu của họ, thì có lẽ nhà cầm quyền VN sẽ không làm gì anh?
Nhưng cả một đời Bác và đảng đều dựa vào Tàu, sống nhờ Tàu. Đảng CS Việt Nam dựa vào Tàu để đánh Mỹ tới người Việt Nam cuối cùng, nhờ Tàu để “giải phóng” được miền Nam rồi đưa Cả-Nước-Xuống-Hố và bây giờ đang dựa vào Tàu để bảo vệ sự sống còn của đảng, của chế độ, thì làm sao Việt Khang có thể đưa Bác và đảng vào đâu đó trong các ca khúc chống Tàu của mình được?
Vì mối tình anh em “vĩ đại”, Việt Nam có bị mất đi một nữa thác Bản Giốc, mất Ải Nam Quan, mất cứ điểm quan trọng ở Lão Sơn, Hà Tuyên, mất hàng ngàn cây số bờ biển, hay nhiều hơn nữa thì một số lãnh đạo cao cấp của đảng CS vẫn thản nhiên ca tụng tình hửu nghị Việt-Trung thắm thiết này.
Chính vì thế mà Việt Khang bị bắt, chính vì thế mà blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, chị Bùi Thị Minh Hằng bị bắt và nhiều, nhiều người có cùng tấm lòng như họ bị bắt hay bị đàn áp.
Nếu câu thần chú “16 chữ vàng”, “4 tốt” làm Việt Nam bị mất ĐỘC LẬP, vòng kim cô chủ nghĩa cộng sản làm cho người dân Việt Nam bị mất TỰ DO, đất nước Việt Nam bị kìm hãm không phát triển được, thì HẠNH PHÚC chỉ có thể có được nếu ai đó chịu đeo vòng kim cô XHCN của bác Hồ và của đảng CSVN.
Chính vì thế mà Trần Huỳnh Duy Thức, Cù Huy Hà Vũ, Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Tạ Phong Tần, Nguyễn Bá Đăng, Phan Thanh Hải, LM Nguyễn Văn Lý, Vi Đức Hồi, Nguyễn Tấn Hoành, và nhiều, nhiều người khác nữa bị nhà cầm quyền Việt Nam bắt.
Tình thế bây giờ đã khác xưa, họ không lẻ loi nữa. Mà thật ra, những người yêu nước chưa bao giờ lẻ loi. Dù họ đang ở trong tù , nhưng tiếng nói của họ vẫn được vang lên nơi này nơi kia trên thế giới bởi những nguời yêu tự do khác. Và nhà cầm quyền VN không có cách nào để làm im những tiếng nói đó.
Cuối tháng 12 năm 2011, nhà cầm quyền VN bắt Việt Khang tại Mỹ Tho, quê anh, vì hai bài hát anh phổ biến trên mạng.
Tháng 1 năm 2012, đài SBTN qua nhạc sĩ Trúc Hồ và Ủy ban PBSOS qua tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng, cùng các hội đoàn, đoàn thể người Việt tại Mỹ mở một chiến dịch rộng rãi để lấy ít nhất 25 ngàn chử ký của người Việt tại Mỹ gởi cho Tổng thống Obama, yêu cầu ông lên tiếng về việc nhà cầm quyền VN bắt giữ nhạc sĩ Việt Khang và những người đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền tại Việt Nam.
Cuộc vận động mở rộng khắp nơi có người Việt, từ Atlanta (GA), Camden (NJ), Falls Church (VA), Houston (TX), Louisville (KY), Orange County (CA), Philadelphia (PA), Silver Spring (MD), Bayou La Batre (AL), đến Biloxi (MS) v.v...
Chiến dịch bắt đầu từ thứ Tư 08/02/2012 cho đến hết ngày 08/03/2012. Theo bản tin ngày 11/02/2012 của BPSOS, “ Lúc 12 giờ khuya (9/2/2012), giờ Hoa Thinh Đốn, số người ký tên ủng hộ đã lên tới 21,300. Trong khi ấy nhiều người, nhất là ở những tiểu bang miền Tây vẫn tiếp tục ký tên. Ở mức hiện nay, chúng ta có thẻ đạt mốc điểm 25 ngàn nội sáng thứ Bảy”.
Tính đến 3 giờ chiều giờ VN, ngày 13/02/2012, số người ký tên đã lên tới 32.590 và con số còn nhích lên từng phút (xin bấm vào link để biết kết quả cập nhật).
Cùng hẹn nhau ở cột mốc 43.000 chử ký. Đây sẽ là con số kỷ lục, cao nhất trong tất cả các thỉnh nguyện thư đã gởi cho Tổng thống Obama từ trước đến nay (Thỉnh nguyện thư “End ACTA and Protect our right to privacy on the internet” đạt được mức cao nhất hiện nay với 42.481 chử ký).
Cuộc vận động này không chỉ xảy ở Mỹ mà còn xảy ra dưới nhiều hình thức khác nhau tại Úc, Canada, Âu Châu, qua các cuộc vận động của nguời Việt với chính giới tại các nước sở tại.
Cũng theo bản tin trên của PBSOS, “...Thành quả này thể hiện tấm lòng của cộng đồng người Việt đối với đồng bào và quê hương, và biểu dương khả năng huy động và phối hợp ở quy mô sâu rộng, cả trong và ngoài cộng đồng. Chúng tôi đã thông báo cho tòa Bạch Ốc biết diễn tiến của cuộc vận động ồ ạt này và toà Bạch Ốc đang lưu tâm quan sát”.
Chúc cho cuộc vận động thành công tốt đẹp. Chúng ta sẽ không thờ ơ với tội ác, với những kẻ bán nước, vì thờ ơ chính là vô tình đồng lõa với nó.
14/02/2012

No comments:

Post a Comment