Thursday, February 2, 2012

Tiên Lãng sẽ đi vào quên lãng



Blog Nguoibuongio - Hàng ngày mình đọc tin tức trên báo về vụ anh Vươn, lòng đôi khi thoáng chút hy vọng nào đó anh Vươn sẽ được xem xét một cách thấu tình, đạt lý. Nếu trong luật có tội vượt quá phòng vệ chính đáng hay phạm tội trong trạng thái thần kinh bị kích động do nạn nhân gây ra...như thế anh Vươn có khả năng được xét xử nhẹ nhàng nhất.

Thật ra anh Vươn có giết ai đâu, đến nay chưa thấy ai đưa hình ảnh 6 công an bị thương nặng nhẹ thế nào. Súng hoa cải bạn nào dùng hay chưa dùng thì nên hỏi để biết, súng bắn ở tầm xa đạn tung tóe ra chỉ gây sát thương nhẹ. Đạn hoa cải chỉ gây tử thương trong tầm rất hạn chế mươi mét đổ lại. Chứ ở tầm vài chục mét đổ ra thì chả cần áo, giáp, khiên chắn, mũ bảo vệ, đứng không cho mà bắn cũng chả chết. Nếu ai nói là ở tầm bắn vài chục mét người sử dụng súng hoa cải có ý giết người thì người viết bài này sẵn sàng cởi trần đứng làm bia cho bắn xem có chết không.?
Còn chuyện nổ mình, mìn nổ sức công phá thế nào, nổ cách đoàn cưỡng chế bao xa...chả thấy nói đến. Ông Đỗ Hữu Ca chăm chăm nhấn mạnh là anh Vươn tội giết người. Làm sao mà ông khẳng định tội danh cho anh Vươn chắc nịch thế, trong khi vụ cướp tài sản, đập phá nhà anh thì ông bảo đang điều tra làm rõ.
Nếu anh Vươn chủ định giết nhóm cưỡng chế thì đã khác rồi, anh Vươn, anh Quý chỉ muốn qua tiếng súng để gióng lên tiếng cảnh báo oan ức của mình mà thôi. Ông Đỗ Hữu Ca nói rằng vào ngôi nhà phát hiện cả đống vũ khí như pháo đài. Một cách nói vẫn không rõ ràng, ai cũng biết là vào đó chỉ có dăm con dao, mác tức là những vũ khí thô sơ. Có phải trung liên RPD hay AK47 đâu mà đòi giết người với đoàn cưỡng chế hùng hậu súng ống lăm lăm, khiên giáp, lựu đạn, hỏa mù
Hầu hết những vụ nào mà quan chức nói rằng đang xem xét, làm rõ, sai phạm đến đâu xử đến đấy ...thế nào cũng đi vào quên lãng hay đối tượng bị tội nào đó nhẹ nhàng nhất. Ông chủ tịch Hải Phòng còn dặn các ông huyện Tiên Lãng cẩn thận lần sau nên rút kinh nghiệm hơn.
Trao đổi với báo giới về vụ ai cướp tài sản, phá nhà anh Vươn. Nội dung chính là thế nhưng ông Đỗ Hữu Ca chỉ nói chung chung đã giao và nếu có, xin nhắc lại là ông nói là nếu có. Có nghĩa có thể không có sai phạm trong việc cướp phá. Sau đó ông quay ra hành vi của anh Vươn, Quý một cách rõ nét không lờ mờ là vụ án '' giết người'' '' chống người thi hành công vụ'' đang khẩn trương hoàn thành.
Thế nào rồi kịch bản sẽ lại thế này
- Một số người bức xúc hành động của đối tượng Vươn, Quý đã phá căn nhà mà đối tượng đã ẩn nấp bắn súng vào đoàn cưỡng chế. Đến nay chưa xác định được số người này, hoặc số người này thân nhân tốt, phạm tội lần đầu, đã có thiện chí bồi thường, một phần cũng do hành vi của Vươn , Quý gây nên bức xúc...quyết định nhắc nhở, cảnh cáo và giáo dục rút kinh nghiệm.
- Đoàn Văn Vương, Đoàn Văn Quý phạm tội nghiêm trọng, cố ý giết người, chống người thi hành công vụ. Cần xét xử nghiêm minh làm gương cho kẻ khác.
Bởi anh Vươn đại diện cho nông dân, đối tượng thu hồi đất còn rất nhiều trong đất nước này, anh Đoàn Văn Vươn là một giáo dân Công Giáo nữa. Cho nên anh phải là '' địch'' để ông Đỗ Hữu Ca bày trận đánh rất hay, có thể viết thành sách, mưu trí và dũng cảm trong cách đánh của ''ta''. Và kết cục thì thế nào thì ''ta'' qua bao khó khăn cũng chiến thắng vẻ vang, còn '' địch'' thì dù ngoan cố, hung hãn cũng bị thua thảm hại. Phải nêu bật được như thế thì những kẻ bị thu hồi đất,những thành phần tôn giáo mới thấy được kết cục thảm hại của việc chống lại chính quyền nhân dân ( nực cười cứ khi bị ai phản đối là thành chính quyền nhân dân, còn bình thường chả mấy khi từ chính quyền nhân dân được nhắc tới).
Hôm nọ đọc thấy mẩu truyện trên báo về đổ vỡ tín dụng. Thấy có kẻ kinh nghiệm nói với nhau rằng
- Nợ trăm triệu hay vài chục triệu thì lo, động tí đầu gấu, côn đồ đến đe dọa. Chứ nợ vài chục tỉ thì hắt hơi một cái chủ nợ mang thuốc đến tận nơi hỏi han, chăm sóc.
Ngẫm ra cũng thấy là kế hay, như ngày xưa có người hỏi quan rằng
- Nếu quan lại gây nợ máu nhiều với nhân dân thì triều đình xử sao?
Quan bảo.
- Nợ ít thì xử nghiêm minh, răn các quan lại, binh lính khác giữ cho đất nước thanh bình. Nợ máu với nhân dân nhiều quá rồi thì càng phải cho binh lính, quan lại gây tội ác nhiều hơn. Để chính sự ổn định.
Người kia hỏi
- Sao kỳ quặc, ngược đời thế.?
Quan nói
- Thế là thuận đấy chứ, vì khi nợ máu với nhân dân nhiều quá rồi, dân thù ghét. Phải cho binh lính, quan lại phạm tôi thêm để họ chỉ còn cách duy nhất là trấn áp, đối nghịch với nhân dân. Thì triều đình mới vững được, vì đối nghịch với nhân dân thì phải gia sức trung với triều đình.Thế chính sự mới ổn định được.

No comments:

Post a Comment