Friday, January 27, 2012

THƠ XUÂN TẶNG ĐOÀN VĂN VƯƠN



anh không phải là thú hoang
nhưng họ đã dồn anh vào bước đường cùng
buộc anh phải gầm lên
như con thú hoang tội lỗi

+
khi công lý nơi đây đã biến màu 
như kỳ nhông giả dối
tia hy vọng cuối cùng
đốm lửa cuối cùng về niềm tin đã bị bóng tối bủa vây
khi những nhân danh đã trở thành son phấn
thánh thần lộ tim đen sau lớp mặt nạ dày
khi sự nghiệp cả đời đã trở thành mây khói
thì tù đày nghĩa lý gì đâu
cả thân xác cũng chỉ là cát bụi
anh thà hy sinh hơn sống phải cúi đầu
và mìn nổ
và tất nhiên 
máu đổ
và tù đày
tan nát cả mùa xuân
tan nát cả gia đình tổ ấm
nhưng tiếng súng của anh 
đã trở thành tiếng sấm
xé toạc bóng đen
xé toạc những mặt dày
xé toạc những liên minh ăn cướp ban ngày
lột trần những nhân danh ma quái
sẽ còn mãi cái ngày Tiên Lãng ấy
cái ngày đất đai cũng nổi sóng bất bình
cái ngày đất đai bị cầm tù oan trái
cái ngày đất đai bị phỉnh phờ lừa dối
cái ngày đất đai bị đầu độc bởi quan tham
sẽ còn mãi cái tên Đoàn Văn Vươn
vụ án Đoàn Văn Vươn
sự kiện Đoàn Văn Vươn trong lịch sử
dẫu hôm nay anh bị tù đày
anh bị tù đày nhưng anh không đơn độc
anh không có xuân này
những sẽ có những xuân sau…
Đêm mùng 2 Tết Nhâm Thìn
ĐẶNG BÁ TIẾN
TẶNG ANH VƯƠN
Lạc Dân
Ai khéo đặt tên quê, miền Tiên Lãng
Nơi đầu tiên hứng ngọn sóng thủy triều
Và tên anh Vươn dài ra hướng biển
Giữ phù sa cho đầm ngập mặn hồi sinh
Người Kỹ sư chân dép
Anh nông dân đầu trần
Ngồi vững chãi trên tường thành tự tạo
Bằng mồ hôi nước mắt, bằng những nốt chai sần
Bằng tri thức của một người trí thức
Chặn phong ba, gieo mầm sống tặng đời.
Rồi một ngày…có một cơn bão lạ
Đến từ lòng tham, từ bản ngã con người
Đầm Cống Rộc của anh vốn cây cỏ tốt tươi
Giờ cháy rụi, trở thành nơi giao chiến
Biết nói làm sao giữa cuộc đời phiến diện
Anh hùng là anh, giặc cỏ cũng là anh
Đồng cảm với anh
Là những người chân đất vô danh
Đành gửi đến anh
Nghìn lời chúc tốt lành
Qua cơn bão, anh về xây dựng lại
Mái nhà xưa, trên vùng đất Quang Vinh…
Rút từ comments
THƠ TẶNG ĐOÀN VĂN VƯƠN
Nguyễn Minh Hằng
Vươn ra lấn biển mộng làm giàu,
Nước mắt, mồ hôi đổ bấy lâu!
Những tưởng sánh vai hàng tỷ phú,
Nào ngờ gặp phải lũ “đầu trâu”!
Đường cùng cầm súng, Trời soi xét?
Lối rẽ vào tù, Dân chịu đau!
“Giọt nước tràn ly” mà đổ máu,
Con thuyền Non nước biết về đâu?
Tác giả gửi cho Quê choa

No comments:

Post a Comment