Hàng trên, từ trái, theo chiều kim đồng
hồ: Năm 2010, được tạm tha tù; Chân dung người tù bất khuất Trương Văn
Sương (Họa sĩ TTLan); Di ảnh; hình chụp từ gia đình, năm 2011; Ông
Sương, trước bàn thờ vợ hiền, ở Sóc Trăng, năm 2010; Anh Hùng Dân Tộc -
Trần văn Bá, đã bị VC xử tử ngày 8/1/1985.
GS Trần Thủy Tiên - Anh
Hùng Trương Văn Sương (TVS) sinh năm 1944 ở Miền Nam Việt Nam tự do;
nhưng khi chết, thân xác ông đã phải chịu chôn vùi tận Miền Bắc xa xôi
của chế độ Cộng Sản bạo tàn, trong trại tù Nam Hà khắc nghiệt, phía
ngoài Hà Nội, vào ngày 12 Tháng 9, năm 2011, hưởng thọ 68 tuổi; vì trại
tù Việt Cộng (VC) không cho phép mang thi-hài ông về an táng nơi quê nhà
ở Sóc Trăng, thuộc Miền Nam thân yêu.
***
Hãy
nhớ lại, kể từ năm 1975 đến nay là năm 2011, Cộng Sản Miền Bắc đã xâm
lăng Miền Nam 36 năm, thì ông Sương phải chịu cảnh tù đầy tổng cộng 34
năm !!! Trong 34 năm tù gian khổ đó, nhiều lúc ông bị giam riêng, bị cùm
kẹp, bị tra khảo, đánh đập, đói khát, để bắt buộc viết tờ khai, nhận
các tội “phản quốc, gián điệp, và lật đổ chế độ”. Nhưng ông TVS vẫn kiên
quyết xác nhận mình Vô Tội, và đòi hỏi bãi bỏ Điều 4 Hiến Pháp của Việt
Cộng (Điều 4 nói rằng: Nước Việt Nam chỉ có một đảng cầm quyền hợp pháp
là Đảng Cộng Sản (CS), và Đảng CS là đảng duy nhất được độc quyền cai
trị toàn thể dân tộc Việt Nam). Hiến Pháp VC cũng cho đảng CS độc quyền
sở hữu toàn bộ lãnh thổ đất nước, đảng có quyền cướp nhà cướp đất của
dân để thu lợi cá nhân hoặc cho các phe nhóm tham nhũng; vì vậy, hằng
trăm ngàn vụ thưa kiện bọn cầm quyền VC để đòi lại nhà đất của người dân
từ 66 năm nay (1945-2011) chưa hề được cứu xét thỏa đáng.
Từ
khi sống cho đến khi mất, ông TVS đã chiến đấu quyết liệt vì lý tưởng
Công Bằng, Tự Do, và Nhân Quyền, cho đồng bào và chính mình. Ông TVS rõ
ràng là một anh hùng khả kính của dân tộc Việt, từ quốc nội ra đến hải
ngoại, xứng đáng nêu gương cho chúng ta học hỏi và tri ân. Bởi vì ông
không những đã can đảm cất lên tiếng nói Nhân Bản của Lương Tri và Đạo
Đức, mà còn thực sự hành động: Ông đã làm những gì mà đa số người Việt
trong nước không thể nói và làm được, dưới sự theo dõi, đe dọa, và trấn
áp bằng vũ khí của mạng lưới bạo quyền dầy đặc: công an VC, côn đồ “xã
hội đen” do bọn cầm quyền thuê mướn, nơi làm việc, làng xóm, và nhà tù
khắp nơi.
Lần
theo lịch sử, Cộng Sản Bắc Việt (CSBV) từ Miền Bắc vô sản bần cùng,
muốn tìm miếng ăn, đã xâm phạm Hiệp Định Geneva ở Thụy Sĩ (ngày
20.7.1954) ngay sau khi chúng vừa ký kết, bằng cách dùng bộ đội chính
quy BV xâm nhập Miền Nam. (Hiệp Định nầy ấn định là tập đoàn CSBV và dân
Miền Bắc phải ở Miền Bắc, phía ngoài vĩ tuyến 17, nơi sông Bến Hải phân
đôi hai miền, không được đưa người và vũ khí từ Bắc xâm nhập vào Nam;
và người dân Miền Nam ở yên trong Nam). Rồi một lần nữa, 21 năm sau,
chịu làm đầy tớ cho chủ trương bành trướng để thống trị của Cộng Sản
quốc tế, bọn cầm quyền CS Bắc Việt đã vi phạm Hòa Đàm Ngưng Chiến Paris ở
Pháp (ngày 27.1. 1973) ngay sau khi chữ ký của chúng còn chưa ráo mực.
Chỉ cần nhớ 2 điều khoản trong Hiệp Định Hòa Bình Paris như:
1) Một cuộc ngừng bắn từ cả 2 bên Nam Bắc sẽ được thực hiện trên khắp Miền Nam Việt Nam, kể từ ngày 27 Tháng Giêng năm 1973.
2)
Các lực lượng chính quy thuộc mọi quân chủng và binh chủng, và các lực
lượng không chính quy của các bên đang ở miền Nam Việt Nam phải ngừng
mọi hành động tấn công nhau.
Nhưng
CSBV đã tấn công vào Saigon, thủ đô của Miền Nam trù phú, tự do, ngày
30.4.1975, và tức thời dẫn đến các Địa Ngục Tù Tội khổng lồ, đối với cả
trăm ngàn Quân, Dân, Cán, Chính ở Miền Nam, của chế độ Việt Nam Cộng Hòa
(VNCH). Là một Trung Úy Địa Phương Quân lúc đó, ông Sương liền bị Tù
Tập Trung Khổ Sai của VC lần thứ nhất, trong 6 năm (1975-1981) ở Quảng
Bình, Miền Trung.
[Chú
ý: Xin đừng theo thói quen mà gọi “tù cải tạo”, một xảo ngữ của VC, vì
đây là trại tù gian ác bất công, là địa ngục trần gian của CSBV, dùng để
chà đạp danh dự và đọa đầy thể xác lẫn tinh thần của những người tù
Miền Nam, chẳng có chút gì gọi là “cải tạo” cho cuộc sống con người tốt
đẹp hơn.]
Ra
khỏi tù, ông Sương đã vượt biên thành công. Thay vì vui hưởng cuộc đời ở
đất mới, lòng trung thành với quê hương đã mất Tự Do, thúc giục ông
xuống tàu trở lại Việt Nam, tìm đường phục quốc. Ông theo anh hùng Trần
văn Bá, một người Pháp gốc Việt, còn trẻ nhưng nhiệt huyết với non sông,
muốn giành lại hạnh phúc và ấm no cho dân tộc, đã cùng tổ chức đưa
người và vũ khí vào Việt Nam. Không may, bị bắt, anh Bá bị án tử hình
vào ngày 8/1/1985, ông Sương bị kết án tù chung thân, kể từ năm 1983.
Sau 28 năm tù (1983-2010) của lần thứ hai, vì áp lực nhân-quyền của quốc
tế, đến Tháng 7 năm 2010, VC cho phép ông tạm ra khỏi tù 1 năm để chữa
trị bệnh tim quá nặng. Ngày 19/8/2011, VC áp giải ông từ nhà ở Sóc Trăng
trở lại trại tù Nam Hà, thị trấn Ba Sao, huyện Kim Bảng, thành phố Phủ
Lý, Miền Bắc, hiện do đại tá VC - Dương Đức Thắng, cai quản. Sau 24 ngày
tù cay nghiệt cuối cùng của cuộc đời, ông Sương đã vĩnh viễn ra đi vào
lúc 10: 20 sáng, ngày 12/9/2011, kết thúc 34 năm tù tổng cộng của 2 lần
vào tù, lưu lại lòng thương tiếc và cảm phục sâu xa của toàn thể cộng
đồng người Việt Tỵ Nạn.
Trong khi ông bị tù, vợ con ông lâm cảnh nghèo túng, khổ sở ở Sóc Trăng, với lý lịch chống chế độ CS của ông. Buồn khổ, người vợ chung thủy đã từ biệt cõi đời xiềng xích của Cộng Nô trước cả ông, vào năm 2007. Con gái ông cũng qua đời vì bệnh tật. Ba năm sau, năm 2010, khi tạm trở về từ tù Nam Hà, ông chỉ nhìn thấy hiền thê trên bàn thờ. Khoảng hơn một năm sau thì đến phiên ông. Khi ông thực sự qua đời ở nhà tù, dù trưởng nam của ông là Trương Văn Dũng và thứ nam là Trương Tấn Tài, đã lập tức đi ngay từ Nam ra Bắc, để xin được hỏa thiêu thi thể ông và mang hài cốt về quê ở Sóc Trăng, nhưng các cai tù VC không cho phép. Chúng tự động mổ tử thi ông và bắt các tù nhân khác chôn ông vội vàng trong 24 giờ đồng hồ ở trại tù, và nói, phải đợi 3 năm sau, các con trai của ông phải làm đơn “Xin Phép”, và “nếu được chấp thuận”, thì mới được quật mồ lên, mang về quê chôn ở Miền Nam. Đúng là một chế độ thống trị của CS bất nhân: Van Xin và Cho Phép, từ khi sống đến khi chết...
Nhân
Quyền ở đâu? Chúng yêu cầu anh trưởng nam ký tên cho phép mổ xác ông.
Anh nói: “Nếu các ông nói luật của trại tù muốn mổ, tôi không được nói
gì, thì các ông mổ, chứ tôi không ký.”
Anh
xin mặc cho cha một bộ đồ sạch sẽ mang từ nhà, cũng không được: phải
mặc nguyên bộ đồ tù nô lệ ra đi... Anh xin được nhìn thấy toàn vẹn thi
hài cha trước khi chôn, cũng không được: chỉ được thấy mặt cha qua một
khoảng kính nhỏ như bàn tay. Anh trưởng nam cũng cứ lén thò tay vào, hy
vọng lần chót, chạm được thi thể cha nhiều hơn, nhưng khó quá, anh đành
nhét vội bộ đồ sạch cho cha vào quan tài, qua cái lỗ nhỏ đó... kịp thời
trước khi chôn.
Nhưng thôi, kẻ ác thường là người ngu dốt. Dù kẻ ác có giam giữ thể xác ông Sương ở trại tù biệt xứ, linh hồn ông chắc chắn đã hiên ngang ra đi và vượt thoát lên cao... Lòng trung thành sắt son với lý tưởng Nhân Bản, việc xả thân tranh đấu nhiều năm trong tù cho các bạn tù bớt bị hành hạ, sự xác tín là mình vô tội trong suốt 34 năm tù cho đến phút cuối cùng, và tinh thần chiến đấu kiên quyết cho đến chết vì đại nghĩa dân tộc, của anh hùng Trương văn Sương, xứng đáng cho các thế hệ hôm nay và mai sau, phải suy nghĩ. Nhất là những kẻ phản bội, thay đổi, xoay chiều trái ngược với Lương Tâm...
-
Hãy cùng nhau ghi nhận và phát huy các cuộc biểu tình và chiến đấu vì
độc lập cho quê hương và tự do, no ấm cho đồng bào - của tất cả những
người dân Việt bình thường và của những anh hùng vô danh và hữu danh,
trong và ngoài nước.
-
Hãy cùng nhau chuyển tiếp các bài viết từ quốc nội ra hải ngọai, và
ngược lại, của các bloggers chân chính, để giữ vững Niềm Tin chung: Lẽ
Phải sẽ được sáng tỏ...
-
Hãy cùng nhau liên lạc, kêu gọi, và đáp ứng khi hữu sự, khi cần can đảm
lên tiếng và hành động bênh vực nhau, nhất là khi một chiến hữu (cùng
chiến tuyến) bị thưa kiện, bị lâm nguy, và bị phản bội, dù là trước mặt
hoặc sau lưng, công khai thô lỗ hoặc khéo léo che dấu.
-
Hãy cùng nhau dựa vào thước đo thời gian lâu dài từ quá khứ đến hiện
tại đối với: những công lao đóng góp cho tập thể, tinh thần trách nhiệm,
lòng tự trọng, sự tôn kính chiến hữu, biết giữ lời hứa, và các hành
động cá nhân hoặc của hội đoàn có thường xuyên ăn khớp với lời nói, bản
văn... để xác định Bạn Thù càng sớm càng tốt, vì chúng ta không đủ tài
nguyên, sức lực, và thời giờ để chiến đấu chống giặc ngoài lẫn thù
trong.
-
Hãy cùng nhau dứt khoát dẹp bỏ Thói Xấu Ganh Tỵ lâu đời (như một thứ
Bệnh Phiền Não kinh niên làm tâm hồn chúng ta luôn luôn khổ sở, bất an)
để công-bằng Ghi Ơn những người con yêu-quý đã hy sinh thân mình hoặc
trải cuộc đời đấu tranh gian khổ của họ cho lịch sử dân tộc, và để Nêu
Tên những cá nhân và tổ chức, từ quốc nội ra hải ngoại, từ quá khứ đến
hiện tại, vẫn đang tranh đấu không ngừng cho Tự Do và Nhân Quyền của dân
Việt trong tương lai.
-
Hãy cùng nhau tìm cách giúp đỡ những tù nhân bất khuất khác ở Việt Nam,
để họ sớm được trở về đoàn tụ với gia đình họ, thoát khỏi những khổ đau
mà ông TVS và gia đình ông đã phải chịu đựng 34 năm qua. Nếu có thể,
xin an ủi và giúp thêm nghị lực để sống còn, cho hai con ông, qua điện
thoại.
Trưởng Nam Trương văn Dũng: 011 84 939 460 657
Thứ Nam Trương Tấn Tài: 011 84 165 974 280
Thứ Nam Trương Tấn Tài: 011 84 165 974 280
Địa chỉ: 124/9 Đường 30 Tháng Tư, Khóm 2, Phường 3, Thành Phố Sóc Trăng, Miền Nam Việt Nam.
***
Ông
TVS đã anh dũng nhận sứ mệnh: chết cho người khác sống, chịu tù giam
đau đớn và dài hạn cho dân oan và các tù nhân lương tâm khác, được nhớ
đến và được cứu vớt, sau ông. Chắc chắn, tinh thần chiến đấu can trường
và tấm lòng hy sinh vô bờ bến của những anh hùng như Trần văn Bá và
Trương văn Sương đã đi vào lịch sử dân tộc Việt. Nhiệm vụ của chúng ta
là cần tưởng niệm cuộc đời họ và truyền đạt cho con cháu biết để cùng
tri ân...
Xin
đốt những ngọn lửa cho Anh Hùng Bất Khuất Trương văn Sương, những ngọn
lửa tiếp nối Tinh Thần và Cá Tính Trương Văn Sương cần được thắp sáng
khắp nơi: Vì đại-nghĩa, gan dạ, anh dũng, chấp nhận gian khổ, hy sinh
cho dân tộc lẫn bạn tù, khiêm tốn, không mù mờ - biết rõ phải trái và
trực diện đúng đắn với bạn thù...
Xin được kết thúc bằng Những Lời Thông Thái về Sinh Tử của Đức Phật Thích Ca để cùng suy ngẫm:
“Số
lượng chúng sinh được ban cho làm người thì nhỏ như chút đất để vừa đặt
đầu ngón tay. Cuộc sống làm người thật khó chống đỡ - khó như hạt sương
mong manh cố đọng trên ngọn cỏ. Nhưng tốt hơn là sống chỉ một ngày với
danh dự tôn kính hơn là sống lâu trăm tuổi và chết trong ô nhục."
"The
number of those endowed with human life is as small as the amount of
earth one can place on a fingernail. Life as a human being is hard to
sustain -- as hard as it is for the dew to remain on the grass. But it
is better to live a single day with honor than to live to 120 and die in
disgrace."
Buddha Sakya Muni
Buddha Sakya Muni
Ngày 12/9 -12/10/2011 - Kỷ Niệm Một Tháng, sau ngày Ngọn Lửa Trương văn Sương vừa tắt...
GS TRẦN THỦY TIÊN – M. S., M. A.
http://www.vietbao.com/D_1-2_2-349_4-181395_15-2/
http://www.vietbao.com/D_1-2_2-349_4-181395_15-2/
No comments:
Post a Comment