
Cách đây một tuần báo chí các nước rộ lên
chuyện tàu hải quân Ấn Độ tới thăm Việt Nam, khi đang cách bờ biển Việt
Nam 45 hải lý (83 km) thì bị phía Trung Quốc cảnh báo qua điện đàm “Các
vị đang ở trong lãnh hải Trung Quốc.” Lúc ấy, tàu Ấn Độ không nhìn thấy
một chiếc tàu hay máy bay nào của Trung Quốc, do vậy họ tiếp tục hành
trình của mình cập cảng Hải Phòng.
Các báo Anh cho rằng “Trung Quốc thách
thức tàu hải quân Ấn Độ ngoài khơi ViệtNamlà hành động tái khẳng định
chủ quyền của họ tại Biển Đông”; và “Đây là bước mới trong chiến dịch
của Trung Quốc nhằm tuyên bố khẳng định chủ quyền biển trong khu vực”.
Báo Tài chính của Anh có bình luận đáng
chú ý là: “Cho dù đã có nhiều cuộc cãi cọ với các nước nhỏ trong vùng
như Philippines, Việt Nam và Malaysia, nhưng Trung Quốc chưa bao giờ
thách thức một cường quốc khác trên biển”.Và báo này cho rằng: “Việc tìm
kiếm phương cách giải quyết bất đồng càng trở nên quan trọng. Lý tưởng
nhất là một dàn xếp đa phương các tranh chấp chủ quyền của các bên tham
gia”.
Ngày 1-9-2011, tại Washington, người phát
ngôn Bộ ngoại giao Mỹ nói: “Chúng tôi ủng hộ tiến trình hợp tác ngoại
giao của tất cả các bên tuyên bố chủ quyền giải quyết bất đồng” và “
Trung-Ấn nên thông qua con đường ngoại giao giải quyết tranh chấp việc
Trung Quốc nhắc nhở tàu Ấn Độ đang vào hải phận Trung Quốc trong khi tàu
này ở ngay khu vực gần bờ biển Việt Nam”.
Nội dung các ý kiến nói trên đều có ngụ ý
liên quan đến chủ quyền lãnh hải của Việt Nam. Nhưng phía chúng ta coi
như đó là chuyện của Ấn Độ, không có liên quan gì đến mình!
Chỉ mấy ngày sau, ngày 2-9-2011, Tân Hoa
Xã đưa tin Trung Quốc điều động tàu ngư chính tới vùng biển Hoàng Sa
nhằm tăng cường các nổ lực thực thi pháp luật tại các vùng đánh bắt cá ở
khu vực quần đào Hoàng Sa và nhận định “Điều này cho thấy Trung Quốc đã
thực sự thực thực thi pháp luật tại các khu vực đánh bắt cá ở trong và
cả xung quanh vùng biển Hoàng Sa”.
Các hãng tin nước ngoài đưa tin và bình
luận rằng động thái này của Trung Quốc trong bối cảnh một quan chức cao
cấp của Trung Quốc, ông Đới Bỉnh Quốc sắp công du Việt Nam từ 5-9 đến
9-9-2011, đồng chủ trì cuộc họp lần thứ 5 Ủy ban chỉ đạo hợp tác song
phương Việt-Trung. Hãng tin Reuters cho rằng “Động thái này có thể làm
cho quan hệ song phương căng thẳng thêm”.
Đến đây đã có thể nhận định rằng: Vụ cảnh
báo tàu hải quân Ấn Độ khi tàu này ở sát bờ biển Việt Nam, thực ra là
một phép thử “tầm xa” đối với Việt Nam. Khi ta lờ đi như đó không phải
là chuyện của mình, hoặc không có liên quan đến mình thì kẻ kia hiểu
“thần kinh” của ta có vấn đề! Chúng lập tức cho phép thử nặng “đô” hơn,
điều tàu ngư chính vào Hoàng Sa sát ngày trước ngày Đới Bỉnh Quốc lên
đường!
Có lẽ hãng Reuters đánh giá quá cao sự
nhạy cảm của sức phản kháng ViệtNam! Thời gian người dân sốt ruột chờ
đợi người đại diện của mình lên tiếng cứ mòn mỏi dần!
Để làm gì?
Nếu từ nay đến lúc Đới Bỉnh Quốc sang Hà
Nội mà phía Việt Nam vẫn im tiếng lặng nhìn tàu ngư chính Trung Quốc
tung hoành trên vùng biển Hoàng Sa của mình, thì có nghĩa là chúng ta đã
khuất phục trước điều mà báo Hoa Nam Buổi sáng ngày 24-8-2011 loan tin
“Trung Quốc bác bỏ yêu cầu của Việt Nam đàm phán về Hoàng Sa”. Và như
vậy thì kết quả thảm hại của cuộc họp lần thứ 5 Ủy ban chỉ đạo hợp tác
song phương Việt-Trung đã được báo trước!
Đới Bỉnh Quốc là cố vấn an ninh quốc gia
của Hồ Cẩm Đào, là người chỉ đạo thành công việc tạo ra cái Thông báo mà
ông Hồ Xuân Sơn mang về, và cũng là người chỉ đạo thành công cuộc trao
đổi giữa hai vị tướng Mã Hiểu Thiên và Nguyễn Chí Vịnh mới đây. Đáng nể
chưa? Trước khi sang nước ta chuyến này, nghe đâu là có mục đích dọn
đường thật quang quẻ trước chuyến đi đầu tiên của Tổng bí thư Nguyễn Phú
Trọng sang Bắc Kinh.
Trước đây mấy tuần, báo Trung Quốc còn
tìm cách vuốt ve khen Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng là người thân Trung
Quốc! Trước khi sang Việt Nam, ông Đới xuất liền hai “chiêu”, tưởng như
là rắc chông trên con đường mình sắp bước tới (như nhận định của Reuters
ở trên). Nhưng có thể Reuters đã nhầm, ông ta rất tự tin!
Trước đây, trong bài “Bắc Kinh chơi cờ
vây”, tôi có nhắc Binh pháp Tôn Tử và trích câu “Đối đầu trực tiếp là hạ
sách”, còn nay có lẽ trích thêm những câu này trong Binh pháp Tôn Tử
rất hợp với ngữ cảnh: “Thượng sách là phá mưu lược, rồi triệt ngoại
giao, sau đó đến diệt quân, hạ sách mới là công thành”; “Không đánh mà
khuất phục được người, mới thật giỏi”; “Khiến địch, không để cho địch
khiến mình”; “Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng”. Chắc chắn Đới
Bỉnh Quốc đã thuộc làu và vận dụng mưu lược của ông cha họ hòng nuốt
sống ta.
Dân gian Việt Nam có những câu mộc mạc,
nhưng trí tuệ không hề thua kém để phó với kẻ địch “Làm trò rung cây
nhác khỉ”; “Được đằng chân lân đằng đầu”. Loại quân tử Tàu du côn nhưng
rất hèn nhát ”Khi chưa đánh người mày xanh mặt tía, vừa đánh người hồn
vía lên mây”. Đại trí ViệtNamlà “Lấy đại nghĩa thắng hung tàn”, “lấy ít
thắng nhiều”! Chẳng lẽ cháu con ngày nay không giữ được trí tuệ và khí
phách của cha ông?
Chúng ta phải dõng dạc lên tiếng phản đối
hành động ngang ngược của Trung Quốc, dù ngày đi của Đới Bỉnh Quốc sát
nút hoặc ông ta đã bước vào! Chính ông ta phải chịu trách nhiệm về hành
động hỗn xược và khiêu khích nước chủ nhà. Chủ quyền quốc gia, danh dự
dân tộc không cho phép chúng ta nhân nhượng một cách yếu hèn, tạo thế
cho bọn chúng “được đằng chân lân đằng đầu”.
Ngày 3-9-2011
T.V.C.
Tác giả gửi trực tiếp cho BVN.
No comments:
Post a Comment