Kính thưa Đức Cha,Trong lời đầu tiên của bức thư này, con kính gửi đến Cha lời chúc sức khỏe và bình an, thánh thiện trong hồng ân Thiên Chúa.
Con
là một người tân tòng chưa đầy 1 năm tuổi, nhưng con đã rất tự hào vì
mình được trở thành người Công giáo. Chúa đã cho mời gọi con và ban
thần khí để con dám sống với sự thật và đối diện với chính mình.
Con
cũng mới biết đến Cha từ lúc hay tin những anh em công giáo ở Vinh bị
bắt. Con thật sự rất ngạc nhiên và thậm chí là hơi buồn khi thấy
rằng: với vị trí Chủ tịch của Ủy ban Công lý & Hòa bình như hiện
nay tại sao Cha lại im lặng? Có thể bằng nhiều hình
thức thông tin và nguồn tin đến với Cha, có nhiều người cho rằng
những người bị bắt giam đã "vi phạm pháp luật" (pháp luật của nhà nước
ta hiện nay phục vụ lợi ích cho ai, cho nhóm người nào thì con nghĩ,
ai cũng thấy cũng hiểu). Nhưng trong tinh thần hiệp thông của người
Công giáo con nghĩ rằng: cho dù những người anh em này đã sai theo cách
phán xét của chế độ này nhưng đã rất đúng tinh thần Kitô hữu là sống công chính là dấn thân cho sự thật!
Kính thưa Cha,
Có
đêm nào trước khi ngủ ngài nghĩ đến những con chiên của ngài đang chịu
đựng gian khổ nơi chốn lao tù? Thưa Cha, nếu giáo hội sơ khai cũng bỏ
rơi những người anh em của chúng con khi bị giam cầm, tù tội bằng thái
độ im lặng và dửng dưng của nhiều vị chủ chăn như hiện nay. Thì hôm
nay, làm gì có một hệ thống giáo hội giàu có, sang trọng, quyền thế...
để các Ngài rao giảng tình huynh đệ của Chúa Jesus chân đất?
Con
đã từng hy vọng rằng biết đâu đó Cha đang âm thầm giải quyết việc
bách hại những người công chính này thông qua con đường đối thoại trong
những lần gặp gỡ thường xuyên với an ninh. Kết quả của việc này đi
đến đâu con chưa được biết, nhưng trước mắt là việc lên tiếng hội thảo
về biển đông vừa rồi của câu lạc bộ Phaolô Nguyễn Văn Bình phải bị
hủy bỏ. Tại sao chúng ta phải im lặng trước những bất công của xã hội, trước những vấn nạn của quốc gia thưa Cha?
Kính thưa Cha,
Có
rất nhiều băn khoăn quanh sự im lặng của Cha trước sự bách hại những
người công chính hiện nay. Có người đã đặt ra câu hỏi rằng: sự hiệp
thông trong giáo hội Việt Nam chưa có, bởi có nhiều người đang đặt
lợi ích và cái tôi của cá nhân mình hơn là mục tiêu vì công lý, hòa bình
và sự thật.
Trọng kính Cha,
Giáo
hội Việt Nam đã được soi sáng bởi tình yêu và lòng công chính, mà tồn
tại đến hôm nay. Lẽ nào chúng ta lại bỏ rơi những tín hữu Công giáo rơi
vào vòng lao lý vì niềm tin vào công lý nhiệt thành??
Con kính chúc Cha luôn bình an và nhiệt huyết trong hồng ân Chúa Jesus và Chúa Thánh Thần.
Phaolo Nguyễn Hồ Nhật Thành
28.9.2011
No comments:
Post a Comment