Friday, September 30, 2011

Thời kỳ "Công An Trị" đã CHÍNH THỨC bắt đầu


Vũ Đông Hà Kể từ ngày thành lập nước "Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam" - ngồi trên đầu - "Độc lập - Tự do - Hạnh phúc", guồng máy công an là phương tiện cai trị của đảng.
Quan hệ hữu cơ gắn bó giữa sự tồn tại của đảng và bộ phận công an đã lên tới đỉnh điểm với khẩu hiệu "còn đảng còn mình". Tuy nhiên, đến cuối tháng 9 năm 2011, khi ông thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng giao cho Bộ công an soạn thảo luật biểu tình thì có thể kết luận rằng: thời kỳ công an trị mới CHÍNH THỨC bắt đầu tại Việt Nam.

Hiến pháp hiện hành do chính đảng CSVN làm ra và áp đặt lên 90 triệu người dân Việt Nam quy định: Quốc hội là cơ quan duy nhất có quyền lập hiến và lập pháp (điều 83), là bộ phận làm Hiến pháp và sửa đổi Hiến pháp; làm luật và sửa đổi luật; quyết định chương trình xây dựng luật, pháp lệnh (điều 84). 

Việc ông Nguyễn Tấn Dũng, người đứng đầu của lực lượng Hành pháp, giao cho Bộ công an soạn luật biểu tình chỉ ra sự đúng đắn trong câu nói được truyền miệng bất hủ: "luật là ta, ta là luật" đã chính thức trở thành hiện thực. 

Công an đã trở thành kẻ vừa viết luật vừa thi hành luật

Không cần phải viết lại tình trạng công an đàn áp những người biểu tình yêu nước trong thời gian vừa qua. Cũng không cần phải phân tích khi công an soạn luật thì luật biểu tình sẽ là luật cản trở / giới hạn / cấm biểu tình và dùng nghị định pháp luật để ngồi lên đầu hiến pháp, đánh đổ hoặc trói buộc những lý luận về quyền biểu tình đã được dư luận quần chúng đưa ra trong thời gian qua. 

Điều cần phải bàn, phải đặt câu hỏi là tại sao ông Nguyễn Tấn Dũng lại giao cho Công an vai trò soạn luật biểu tình? 

Chắc hẳn ông Dũng, một người leo được tới chức thủ tướng không thể không biết đây là một hành động mở đường cho những chỉ trích. Tuy nhiên ông không đề nghị Quốc hội soạn luật biểu tình mà giao cho Bộ Công an. 

Ông Nguyễn Tấn Dũng không tin tưởng Quốc hội sẽ soạn thảo luật biểu tình theo đúng ý của ông. Bởi bài học Đường sắt cao tốc và giai đoạn đầu tứ bề thọ địch khi Vinashin vỡ nợ vẫn chưa quên. Ông Dũng biết rõ sự sụp đổ của mọi thể chế và những gì xảy ra ở Tunisia, Ai Cập, Lybia mới đây đều là kết quả của những cuộc biểu tình quần chúng mà chính phủ không còn kiểm soát được. Sự tồn vong của một thể chế nằm ở khả năng kiểm soát và ngăn chận biểu tình. 

Luật biểu tình do đó là bộ luật quan trọng nhất, ảnh hưởng đến sự sống còn của guồng máy cai trị do ông Dũng khuynh loát ngày hôm nay. 12 cuộc biểu tình xuống đường chống Trung Quốc cho thấy mặc dù công an có ngăn chận và kiểm soát được nhưng vẫn còn nhiều mầm mống đe dọa và vẫn có xác xuất bùng nổ vì vẫn còn một số "khoảng trống" về "luật" nhằm giải thích những hành động ngăn cấm biểu tình. Vì vậy ông Dũng đề nghị phải có luật biểu tình và luật đó đương nhiên phải "đứng" về phía ông ta. Muốn "đứng" về phía ông ta, không gì tốt hơn là giao cho bộ phận đã và đang đàn áp những cuộc biểu tình yêu nước. 

Ông Dũng cũng có thể đề nghị cho một số thành viên quốc hội trung thành với ông để soạn luật biểu tình và tránh tai tiếng nhưng ông đã không làm chuyện đó. Giao cho công an vừa thể hiện tính ngạo mạn, thánh đố dư luận và tự tin rằng ông đã thu tóm được quyền lực tuyệt đối; nhưng quan trọng hơn, giao cho công an là một món quà, một thông điệp gửi đến bộ phận này: công an sẽ là bộ phận được ưu ái và từ đó sẽ là bộ phận trung thành nhất với chính phủ của Nguyễn Tấn Dũng. 

Vậy là: Thời kỳ công an trị đã chính thức bắt đầu. Với tập đoàn tư bản đỏ đứng đằng sau Nguyễn Tấn Dũng vì tất cả dự án to lớn nằm trong tay và quyền hạn của người đứng đầu chính phủ, với sự gắn bó chặt chẽ mang tính sống còn với Trung Quốc khi tới 80% dự án lớn do Trung Quốc chủ thầu, và với phe cánh đàn em là những người nắm vị trí quan trọng trong Bộ Công an như Lê Hồng Anh, Trần Đại Quang đã được nâng cấp trong vai trò cai trị mới, ông Nguyễn Tấn Dũng đã trở thành một nhà độc tài nguy hiểm và tồi tệ nhất trong lịch sử của đảng Cộng sản Việt Nam.


No comments:

Post a Comment