Lời người dịch: Dưới
đây TS Âu Dương Thệ lược dịch hai bài trên báo Süddeutsche Zeitung của
Đức ngày 14.9.2011 về ý đồ của Bắc kinh, một trọc phú mới nổi, đang muốn
dùng sức mạnh của đồng tiền để thực hiện những tham vọng bành trướng
thế lực tới cả Hoa kì và Âu châu. Süddeutsche Zeitung là một nhật báo
lớn và rất có uy tín ở Đức. Các phần […] là ghi chú của người dịch.
———————————————-
Markus Zydra/Marcel Grzanna
Sự
trỗi dậy của Trung quốc từ một thành trì chủ nghiã CS trở thành người
cứu vớt chủ nghĩa tư bản đang bước nhanh đến chóng mặt.Từ lâu Trung quốc
đã trở thành chủ nợ lớn nhất củaMĩ. Nay Trung quốc còn muốn cứu lục địa
cũ [Âu châu] và đồng tiền của nó [Euro].
Chính
phủ Berlusconi đang trong cơn nguy cấp đã chính thức yêu cầu Trung quốc
mua một phần quan trọng trái phiếu của Ý. Trung quốc cũng đã cho nhiều
nước đang gặp khủng hoảng vay tiền bằng cách mua trái phiếu và đầu tư
trực tiếp. Nước này đang lợi dụng sự khủng hoảng nợ nần của phương Tây
để cải thiện uy tín của mình. Nay không thấy ai còn nói tới những vi
phạm nhân quyền của Trung quốc.
Trung quốc tự trình diễn là người cứu đồng Euro nhằm mục tiêu là nhẩy vào thị trường châu Âu.
Cuộc
tiếp đón theo nghi thức thượng khách ở Ý hẳn làm cho Thủ TướngTrung
quốc Ôn Gia Bảo rất hài lòng. Những cột cờ ở Rom treo đầy cờ của Trung
quốc và Ôn Gia Bảo đọc những hàng chữ Trung quốc: Tình thân hữu hai nước
muôn năm! Vào mùa thu 2010 Thủ tướng Ý Silvio Berlusconi đã không tiếc
khiđón tiếp linh đình ông bác giầu có từ Bắc kinh. Berlusconi đã dự đoán
trong tương lai không xa sẽ cần tới ông bác này! Nay thì thời điểm đã
tới.
Báo
chí cho biết từ nhiều tuần nay, Ý –một nước đang bị nợ lớn- đang thảo
luận gấp với đại diện của Ngân hàng đầu tư của Trung quốc về việc mua
trái phiếu và đầu tư vào các xí nghiệp hàng đầu của Ý. Như tờ Financial
Times tường thuật từ các nguồn tin của chính phủ Ý, Bộ trưởng Tài chánh
Ý Giulio Tremonti đã gặp Lou Jiwei, Chủ tịch Ngân hàng Hợp tác của
Trung quốc, một trong những ngân hàng đầu tư lớn nhất thế giới.
Ý
đang gặp nạn nợ công lớn lên tới 1900 tỉ Euro. Lãi suất phải trả cho
tín dụng của nước thuộc khu vực Euro [Ý] đã tăng nhanh trong các tuần
qua.Nó đe doạ nguy cơ không trả nợ nổi.Vì thế Ngân hàng Trung ương Euro
đã phải mua trái phiếu của Ý. Giải pháp này đang trở thành những tranh
cãi lớn giữa các giới chức Ngân hàng Trung ương Euro.
Bây
giờ đến lúc Trung quốc nên nhẩy vào. Nước này đang có dự trữ ngoại tệ
lên tới 3.200 tỉ USD. Vì thế Ôn Gia Bảo trở thành khách được trọng đãi
trong các nước khu vực đồng Euro đang gặp khủng hoảng tài chánh.„ Nếu Âu
châu gặp khó khăn, chúng tôi sẽ đưa tay ra đón!“, Ôn Gia Bảo đã hứa như
thế vào tháng 6 vừa qua khi tái thăm Âu châu. Nếu cần [Trung quốc] sẽ
mua một phần quan trọng trái phiếu của các nước trong khu vực Euro.
Những câu như vậy được rất lắng nghe ở Athen, Rom, Madrid và Lissabon [Thủ đô của Hi lạp, Ý, Tây bannha và Bồ đào nha- những nước trong khu vực Euro đang gặp khủng hoảng tài chánh]. Cường quốc kinh tế thứ hai trên thế giới đang đóng vai trò người cứu vớt đồng Euro.Nhiều nước Âu châu đang nợ như chúa chổm nên chóng quên việc Trung quốc là một nước độc tài.„ Những người bạn tốt đang sẵn sàng cứu giúp, khi một người cần tới“,Ôn Gia Bảo đã nói như thế với Thủ tướng Hi lạp Giorgos Papandreou. Những tiếng sáo ngoại giao này đã làm Athen ứa lệ. [Việc này làm nhớ tới tiếng sáo ngọt êm tai"4 tốt“ và "16 chữ vàng“ Bắc kinh đã mớm cho Hà Nội!].
Ở
Đức và nhiều nước hưng thịnh trong khu vực đồng Euro đang rất nghi ngờ.
Uỷ viên của Uỷ ban EU Günther Oettinger vừa lưu ý là, khi Trung quốc
mua trái phiếu ở Âu châu thì không phải là hành động nhân đạo: “Trung quốc nắm lấy EU và chúng ta –người Âu châu- đang bán linh hồn của mình!“
Không
ai biết rõ Trung quốc đã bỏ bao nhiêu tiền để mua trái phiếu Euro.Riêng
ở Ý số này có thể lên tới 4% tổng số nợ công, nghĩa là khoảng 76 tỉ
Euro. Ở Tây ban ha, Bồ đào nha và Hi lạp con số này ở mỗi nước lên tới 1
con số tỉ Euro.Với mức này thì Trung quốc chưa tạo ảnh hưởng quan trọng
tới thị trường tài chánh, như việc gia tăng khủng hoảng đồng Euro đã
cho thấy.
Nhưng
việc này có thể giúp cho Trung quốccó khả năng thành người cứu vớt
trong cơn hoạn nạn. Sự rộng lượng bề ngoài của siêu cường kinh tế mới sẽ
gây ấn tượng trong đầu người Âu châu và sẽ đánh bóng hình ảnh [Trung
quốc]. Trung quốc cần sự tín nhiệm của các đối tác thương mại ở Âu châu,
vì nó đang cần được sớm thừa nhận là một nền kinh tế thị trường.Chỉ khi
đó các trở ngại trong giao thương với EU mới bị dẹp bỏ.
Bắc
kinh viện cớ rằng, do những chủ nghĩa bảo hộ của châu Âu nên Trung quốc
không thể tăng tỉgiá đồng Nhân dân tệ theo thị trường được. Theo mô
hình tăng trưởng kinh tế của Trung quốc thì việc xuất cảng sang Âu châu
là một phần rất quan trọng. EU là thị trường hàng đầu của Trung quốc,
hơn cả Hoa kì.
Trung
quốc cũng muốn đầu tư trong các xí nghệp ở Âu châu. Nước này muốn giảm
mức trữ kim bằng đồng USD và chuyển tư bản sang Âu châu nhiều hơn. Mới
đây Ngân hàng Nhân dân Trung quốc đã mua một phần lớn hơn cổ phần của
công ti tái bảo hiểm Rückversicherers Munich Re. Đầu tháng 8 hãng sản
xuất máy điện tử Lenovo của Trung quốc đã mua đa số cổ phần của công ti
Medion, một công ti điện tử cung cấp hàng cho Aldi [một trong các công
ti lớn nhất của Đức].
Thực
ra Đức là bạn hàng quan trọng nhất của Trung quốc ở Âu châu. Nhưng
Trung quốc vẫn thận trọng chưa đầu tư lớn vào Đức. Bắc kinh vẫn sợ phản
ứng chính trị bất lợi. Điều này đã xẩy ra vào năm 2008 khi ngân hàng
Dresdner Bank muốn bán và khi có tin Trung quốc muốn mua, nên đã gây ra
lo ngại chính trị lớn.
Theo
ước đoán của tổ chức Mĩ Heritage Foundation trong 5 năm vừa qua Trung
quốc đã đầu tư trên thế giới khoảng 218 tỉ USD. Trong đó có 34,8 tỉ Euro
ở Âu châu, ở Mĩ 28 tỉ USD, sang Gia nã đại và Nam Mĩ 61 tỉ USD.
Trung
quốc đầu tư nhiều vào các công trình hạ tầng cơ sở. Ở Hi Lạp công ti
Cosco của Trung quốc kiểm soát phần chínhcác hoạt động tại hải cảng
Piräus trong suốt 35 năm. Tại Island, một nước cũng gặp khủng hoảng tài
chánh, Trung quốc cũng mua một nửa số cổ phần của công ti cá Stormur
Seafood.Cùng lúc ấy Trung quốc cũng tham gia vào việc xây một hải cảng
sâu và mở rộng phi trường Keflavik trở thành một trung tâm vận tải. Các
công trình này đã tạo một ấn tượng tốt trong nhân dân địa phương. Nhờ
thế trong các chuyến thăm Âu châu Ôn Gia Bảo có thể biện hộ là không
theo chủ trương trục lợi.
Mới đây trong chuyến thăm ở Budapest Ôn Gia Bảo đã nói “Chống những người đầu cơ kinh tế“, và mỉm cười nói thêm: “Chúng tôi đại diện cho một nền kinh tế dựa trên lao động.“
__________________________
Khi tiền trở thành vũ khí
Tác giả: Nikolaus Piper
Đó
là hành động xâm lược phiêu lưu cuối cùng của Anh quốc.Tháng 10. 1956
quân đội Anh đã đánh chiếm kênh đào Suez, với sự hỗ trợ của Pháp và Do
thái, để quật ngã lãnh tụ đảo chánh Gamal Abdel Nasser và đòi rút lại
việc quốc hữu hoá kênh đào này. Cuộc hành quân này đã thắng lớn về mặt
quân sự, nhưng người Anh đã quên một yếu tố rất quan trọng: Hoa kì. Tổng
Thống Dwight Eisenhower đã chống lại cuộc tấn công này ngay từ lúc đầu
và đã áp lực lên các đồng minh của Mĩ.
Khó
khăn của London lúc đó nằm ở chỗ đồng bảng Anh đang bị khủng hoảng lớn
và Anh quốc đang cần sự giúp đỡ của Quĩ tiền tệ Quốc tế. Eisenhower đã
đe doạ là sẽ ngăn cản sự giúp đỡ này nếu London không chấm dứt hành động
quân sự. Anh quốc đã phải làm theo, nên đã nhận được số tiền giúp đỡ
cần thiết và còn được thêm 500 triệu USDcủa một nhà băng Xuất-nhập khẩu
của Mĩ. Khi ấy Bộ trưởng Tài chánh Anh Harold Macmillan đã nói, “đây là
hơi thở cuối cùng của một cường quốc đang xuống dốc“. “Có lẽ 200 năm nữa Hoa kì sẽ hiểu được tâm trạng của chúng tôi lúc này như thế nào!“
Arvind
Subramanian, Kinh tế gia tại Viện Peterson ở Washington, tin rằng, lời
tiên đoán của Macmillan sẽ diễn ra nhanh hơn. Trong một bài đăng trên
tạp chí Foreign Affairs ông viết, tới năm 2030 Trung quốcsẽ thay thế Hoa
kì trong vai trò cường quốc kinh tế. Lí do chính là Mĩ đang cần ngân
khoản rất lớn, trong khi đó Trung quốc có thể thoả mãn việc này. Bắc
kinh dùng sự thặng dư của ngoại tệ để làm bàn đạp –như Hoa kì đã từng
làm trong vụ khủng hoảng kênh đào Suez.Trung quốc hiện đang có trữ lượng
ngoại tệ lên tới 3.000 tỉ USD, tương đượng với tổng sản lượng của Pháp
hiện nay. Hoa kì đang cần tới khoảng 50% tiền tiết kiệm của thế giới để
phục hồi kinh tế Mĩ. Một nửa số trái phiếu của Mĩ nằm trong tay ngoại
quốc, phần lớn trong tay Trung quốc.
Liên
hệ giữa chủ nợ và con nợ ở mức độ này không nhất thiết dựa trên sức
mạnh của chủ nợ, đúng ra là sự phụ thuộc lẫn nhau. Trung quốc rất mong
muốn đồng Dollar ổn định, vì nếu không như vậy thì ngân sách quốc gia
[Trung quốc] sẽ thua thiệt nhiều tỉ USD.
Nhưng
nếu khi quyền lợi chiến lược bị va chạm thì sẽ dẫn tới thay đổi. Hoa kì
rất dễ bị thương tổn. Sự lo ngại về những mất mát này đang làm dư luận
Mĩ rất chú tâm.
Trong
cuộc tranh cử Tổng thống gần đây nhất, khi ấy một người dân New York đã
hỏi đương kim Ngoại trưởng Mĩ Hillary Clinton [khi đó là một ứng cử
viên Tổng thống của đảng Dân chủ]: “Chúng ta đã mất nhiều chỗ làm cho đối thủ Trung quốc. Tại sao chúng ta không cứng rắn hơn với Trung quốc?“ Bà Clinton đã trả lời: “Ông muốn cứng rắn với ngân hàng của Ông như thế nào?“ [ý nói, nếu ông nợ ngân hàng thì ông có thể cứng rắn với ngân hàng cùa ông không?]
Theo
thông tin của Wikileaks đã được truyền tải trên báo chí ở Mĩ thì Ngân
hàng Xây dựng của Nhà nước Trung quốc đã muốn đầu tư rất nhiều vào các
ngân hàng ở Mĩ trong cuộc khủng hoảng tài chính năm 2008, nhưng cuối
cùng đã phải từ bỏ ý định này vì sợ phản ứng của chính giới và dư luận
[Mĩ]. Mặc dầu vậy Trung quốc vẫn quan tâm tới lãnh vực tài chánh của Mĩ.
Tháng 12.2007Ngân hàng Nhà nước về hợp tác đầu tư của Trung quốc (CIC)
đã bỏ ra 5 tỉ USD để mua 9,9% cổ phần của ngân hàng đầu tư Morgan
Stanley. CIC cũng tham dự tài chánh ở mức quan trọng vào ngân hàng đầu
tư Blackstone và một phần nhỏ hơn vào công ti tài chánh Visa.
Không
nên coi thường vai trò chính trị của việc Trung quốc tham gia mua cổ
phần của các ngân hàng địa ốc đã bị quốc hữu hoá Fannie Mae và Freddie
Mac. Tới nay mức độ tham gia như thế nào thì chưa được rõ. Nhưng qua
hành động này Trung quốc đã ảnh hưởng tới cách giải quyết cuộc khủng
hoảng địa ốc ở Mĩ. Tính toán của các nhà đầu tư Trung quốc vào Mĩ quan
trọng ở mức nào có thể thấy qua trong bảng tường trình của CIC: 41,9 %
tiền đầu tư vào Bắc Mĩ và chỉ 21,7% vào Âu châu.
Kinh
tế gia Subramanian đưa ra giả thuyết: Nếu tài chánh Hoa kì tiếp tục
xấu, đồng Dollar bị phá giá và các nhà đầu tư rút khỏi trái phiếu của
Mĩ, khi đó siêu cường Mĩ sẽ phải nhờ Quĩ Tiền tệ Quốc tế giúp. Trung
quốc sẽ chỉ thuận giúp trong điều kiện nếu Hải quân Hoa kì rút khỏi phía
Tây Thái bình dương. [Tức từ VN và Đông nam Á trở đi]. Trong lúc này
thì giả thuyết trên chỉ là một sự tưởng tượng, vì hiện nay Mĩ vẫn là
siêu cường lớn nhất trên thế giới. Nhưng việc này đang được các giới ở
Mĩ tranh luận lớn. Nó chứng tỏ rằng, tư bản của Trung quốc đã làm thay
đổi dư luận ở Mĩ như thế nào.
© Âu Dương Thệ
© Đàn Chim Việt
No comments:
Post a Comment