Vũ Quốc Ngữ - Thứ
7 ngày 20 tháng 8 tôi được nghỉ làm và đi chơi loanh quanh Hà Nội. Gần
trưa thấy một cuộc gọi nhỡ của Đội trưởng an ninh công an huyện Thanh
Trì, mình nhắn tin hỏi "Anh ơi có việc gì thế" và anh ta trả lời "Có chút việc muốn gặp em, khi nào em về nhà?" Tôi trả lời "Em đi chơi"
rồi tắt máy (anh này đã đến nhà tôi vận động tôi không đi biểu tình nên
có trao đổi số đt). Đi mãi đến 17h về nhà thì người nhà cho biết có một
đoàn đến tìm mình, bao gồm cả công an và cán bộ xã, thôn. Mình phụ giúp
vợ nấu cơm ăn rồi vợ bảo đưa vợ đi chơi. Mình không muốn lắm nhưng đành
chiều vợ. Đang ở nhà người quen lại được cô em báo "Đoàn công tác" đến
nhà tìm mình. Kệ cha chúng nó, tìm làm gì mà nhiệt tình thế!
Hơn 22h hai vợ chồng về nhà thấy có
mấy thanh niên lạ mặt đang lảng vảng gần nhà. Khi lên nhà rồi, mình mở
cửa tầng trên thấy mấy thằng ấy cứ nhìn lên tầng của mình. Kiểu này sáng
mai không ra được khỏi nhà đây. Lần trước đã bị mấy thằng canh cả đêm,
nhưng lần ấy mình vẫn ung dung đi biểu tình mà chúng nó không làm gì
được.
Sáng chưa đến 6h đã thấy Đội
trưởng an ninh huyện gọi điện nói anh đang đứng trước cửa nhà, muốn vào
nhà trao đổi vài chuyện. Mình đánh răng rửa mặt xong xuống đã thấy lố
nhố một đám năm sáu tên đang luyên thuyên ở tầng 1 nhà mình. Chúng vào
được nhà là do cậu em đi làm sáng, chưa kịp khoá cổng đã bị "đoàn cán
bộ" đẩy cửa vào. Thấy thành phần có anh an ninh huyện, chủ tịch xã, chủ
tịch mặt trận xã Tả Thanh Oai, trưởng xóm, công an khu vực...
Xuống mình nói luôn "Các anh
vào quấy rầy nhà tôi. Bố mẹ tôi già, có bệnh tim mạch và một lần xuất
huyết não, nếu có mệnh hệ gì, các anh hoàn toàn chịu trách nhiệm".
Rồi "đoàn công tác" giải thích
lý do đến gặp, đại ý khuyên mình không nên đi biểu tình ở Hồ Gươm nữa.
Mình chờ họ nói xong rồi bắt đầu giảng giải cho họ tình hình Biển Đông,
và mục đích của biểu tình... Mấy tên cán bộ xóm có vẻ khó chịu khi nghe
mình giảng giải, thậm chí có tên không nghe mà bỏ về giữa chừng. Rồi
chúng nó giải thích này nọ, và vừa khuyên vừa đe doạ mình. Mình bóng gió
đuổi khéo chúng ra khỏi nhà rồi bảo đi có việc nhưng lão đội trưởng an
ninh huyện nói "tất cả bạn em đều được khách địa phương thăm viếng như em và đều không đi biểu tình", và khuyên mình nên ở nhà. Mình thấy ngoài cổng có vài tên công an nữa. Thôi đành ngồi với chúng nó vậy, biết làm sao giờ.
Rồi thời gian cũng trôi đến
10h30, viên an ninh huyện liên lạc với nơi khác, chắc được báo là lực
lượng an ninh đã túm cổ hết đám biểu tình nên nói cả đám ra về, không
quên bảo vợ chồng mình đi ra ngoài ăn sáng.
Sau khi chúng nó về, mình liên
lạc với Ngô Duy Quyền và được biết Quyền cùng gần 50 người khác đã bị
tóm lên xe bus và đưa về Mỹ Đình. Mình bảo thế tớ sẽ đến đó, mang nước
và bánh mỳ cho đồng đội, vì trưa rồi, mà hai lần trước mình bị bắt chả
được công an cung cấp cho mấy thứ đó.
Mình nói với vợ anh đi Mỹ đình đây, thế là vợ bảo anh cho em đi cùng. Tốt quá, nhanh lên kẻo anh em đang đợi.
Hai vợ chống đi đến gần đồn công
an Mỹ Đình lúc gần 12 h, mua 36 cái bánh mỳ ruốc và 10 chai Aqua, vì
trước đó anh Diện có cho biết số lượng người bị bắt khoảng 20.
Tới nơi thấy anh Diện, anh Lê
Dũng và một số người khác đang tập trung ở ngã tư gần đồn công an. Lối
vào đồn có gần chục công an đứng gác, ngăn không cho ai tiến gần đồn nơi
đang giữ người biểu tình.
Mình nhào ra đám cảnh sát hỏi
liệu có thể tiếp tế bánh và nước cho người bị bắt bên trong không. Một
số người khác cũng đi theo mình, trong đó có cả luật sư Lê Quốc Quân.
Đám lính gác nói không được đưa thức ăn và nước uống vào, mọi người ồ
lên phản đối. Mình và mấy người bảo kinh nghiệm mấy lần trước bị bắt
toàn nhịn ăn nhịn uống thôi, đề nghị các anh cho chúng tôi cử một người
mang đồ tiếp tế vào. Công an nhất định không chịu.
Một lúc sau có hai chú xách một
thùng nước lavie và bánh mỳ đến, bảo với đám công an đang gác là có
người quen bị bắt trong đồn, mà anh ta lại bị bệnh huyết áp thấp. Tuy
nhiên đám công an nhất định không cho vào. Tranh cãi một lúc thì thôi,
đành chịu. Mình bảo đám lính, đến như ở Libya, hai bên đánh nhau, Liên
hợp quốc còn được phép đưa thuốc men và lương thực cung cấp cho người
dân thường kia mà, sao chúng ta cùng là đồng bào với nhau mà nỡ cạn tình
vậy.
Ồn ào một lúc rồi có một viên sỹ
quan ra, nói trong kia có đầy đủ thức ăn và nước uống cho người biểu
tình bị bắt. Anh em ở ngoài này không tin, yêu cầu được kiểm chứng, và
công an đành cho một người vào xem thì đúng thật, hôm nay công an có
chuẩn bị nước uống và bánh mỳ cho người bị bắt trong đó. Thế là anh em ở
ngoài không phản đối nữa, và bảo nhau ai đói ai khát thì cứ ăn tự
nhiên, lấy sức để chờ đợi.
Rồi một số người tản ra, rồi
chụp hình. Có người thì về vì có việc riêng. Mình vào quán ngồi với vợ.
Khoảng 13h30, một tên mặc áo thường phục ra quát lính dẹp quán nước. Mọi
người ở quán lục tục đứng lên. Mình và vợ đi đến gần xe máy thì thấy
tên mặc thường phục xô vào bắt cô gái tên Hội, là người luôn cầm biểu
ngữ từ lúc mình đến tới giờ. Sau khi giao cô gái cho lính, tên này đi
đến gần chỗ mình, rồi cứ lao lao vào mình. Không nhớ mình nói câu gì mà
tên này xô tới túm áo ngực mình và lắc, buông một câu chửi thề gì đó.
Ngay lập tức, hai tên cảnh sát ập đến, túm tay mình và lôi vào đồn.
Chúng nó lôi mình và Hội vào
phòng thường trực một vài phút thì đưa hai anh em ra xe con, mình hỏi đi
đâu, chúng nó bảo đưa lên công an huyện. Mình chỉ kịp nhìn thấy Quyền
đang đứng ở sân nên vẫy tay rồi bị ấn lên xe. Một tên trên xe bảo hay là
cho hai anh em lên xe hòm, mình bảo việc gì phải đi xe hòm, đi xe này
lịch sự hơn. Một tên trong đám 4 tên áp giải cũng đồng ý như vậy. Một
tên quát "Ngồi cạnh thằng kia". Mình hỏi sao lại mày tao ở đây, tên ấy chống chế "Tôi không nói ông" mình bảo "Thế các anh xưng hô với nhau mày tao ah?” Tên đó im lặng không nói gì nữa.
Về đến công an huyện Từ Liêm,
chúng đưa hai anh em lên phòng Điều tra. Một tay trẻ tầm 25 ra lấy thông
tin cá nhân. Tên này văng tục liên hồi, cứ mày tao với mình. Mình thấy
vẻ mặt đằng đằng sát khí của nó thì không phản ứng nữa, nó hỏi thì trả
lời. Rồi nó liên lạc với nơi thường trú và nơi tạm trú, hỏi thông tin về
"thằng Vũ Quốc Ngữ". Mấy người trong phòng đều có thái độ như vậy. Chắc
công an của ta hay tiếp xúc với đám ăn cắp ăn trộm, quát nạt nó quen
rồi.
Một tên đoán chừng là trưởng ca
trực, yêu cầu mình viết bản tường trình, mình bảo các anh vừa bắt tôi,
các anh biết rồi cần gì phải viết, nhưng tên này nói bắt buộc. Ừ thì
viết. Mình kể lại sự việc, đại thể mình hoàn toàn vô tội và yêu cầu Công
an Từ Liêm thả mình ra vô điều kiện.
Một lúc sau một viên công an dẫn
mình sang phòng khác lấy lời khai. Mình cũng kể lại sự việc. Anh này
tên Hà Mạnh Cường, thái độ hoà nhã.
Xong lại quay về phòng Điều tra,
ngồi chờ ở ghế. Một lúc sau thấy chúng dẫn về chú Khang, mà một trong
hai người đã mang nước và bánh đến cho bạn khi nãy. Thấy chú ấy bị còng
tay. Sau khi làm thủ tục như mình, chú Khang ra ngồi cạnh mình và Hội.
Chú Khang kể chú đang ngồi trong xe thì bị một tên cảnh sát đập cửa, chú
thấy tên này không đeo biển hiệu nên chú đã túm quân hàm của tên này,
và do vậy đám cảnh sát hô lên là chú chống người thi hành công vụ.
Ba chú cháu ngồi chờ mãi cả buổi
tối mà không thấy chúng nó làm gì. Qua câu chuyện của bọn cảnh sát,
chúng nó chờ chỉ thị của cấp trên về hướng xử lý.
(còn tiếp)
*
Bài viết đã đăng của Vũ Quốc Ngữ:
No comments:
Post a Comment