Sông Kôn - "...nay
cái thằng to xác xấu tính nhà bên nó đòi lấy mất cái ao nuôi cá thì lấy
đâu còn cá để mà sau này bà bắt cho lũ chó ăn nữa, bà đi chửi thằng nhà
bên chứ có phải chửi thằng Sản nhà bà đâu ma lũ chó nhà bà đứng ra làm
khó ngăn cản bà..."
I. Thằng Sản cô đơn
Kể
từ lúc ra đời đến nay, chưa bao giờ thằng Sản con bà Việt nó cô đơn như
lúc này. Ngày xưa nó vui lắm, bạn bè nó ở khắp nới, xa có gần có. Hễ
nhà nó có chuyện gì là bạn bè của nó ùa vô mà giúp. Từ cái ngày mấy
thằng bạn to con tốt tính của nó ở tận bên châu Âu xa xôi qua đời nó cảm
thấy buồn buồn.
Một
hôm mẹ nó thấy con buồn mà an ủi: thôi quên mấy bạn ở xa đó đi con, rồi
mẹ sinh cho con mấy đứa em nữa, nhà có anh có em cuộc sống của con sẽ
vui hơn. Vì có tính tham lam nên Sản không nghe lời mẹ, Sản sợ có em rồi
Sản phải chia phần ăn của mẹ cho em, Sản đâu còn là đứa con một mà độc
hưởng cái gia tài của mẹ này. Nên Sản nhất quyết không chịu, Sản luôn
miệng nói kiên định như để cảnh báo mẹ không được sinh ra em.
Sản
còn lại thằng bạn nhà bên to xác và xấu tính vẫn chơi với Sản thường
ngày. Mặc cho mẹ Sản nhắc nhở về cái tính xấu xa của người bạn ấy Sản
cũng vẫn cứ chơi. Sản không dám bỏ bạn vì sợ bạn đánh. Sản nghĩ rằng cứ
theo nịnh anh bạn to xác đó thì chẳng có việc gì. Nói rồi Sản làm thật,
Sản lấy của quí của mẹ Sản là “bu xịt” đem làm quà cho bạn. Không ngờ
thằng bạn láng giềng của Sản được voi lại đòi tiên, ăn bu xịt rồi mà
chưa thấy đủ còn muốn đòi xin thêm cái ao trong vườn nhà của Sản. Riêng
Sản thì Sản cũng muốn cho luôn bạn cái ao cho rồi, Sản chỉ cần sống vui
vẻ trong cái nhà đầy tiện nghi của mẹ là đủ, Sản ra vườn và xuống ao làm
gì cho lấm cái chân. Mà không cho bạn cái ao thì cũng khó đấy vì thằng
bạn to xác nhà bên chắc gì nó để cho Sản được yên thân, vậy là Sản đồng ý
cho bạn cái ao. Về nhà Sản sợ mẹ mắng nên Sản làm thinh mà không nói ra
chuyện cho bạn cái ao cho mẹ biết.
Rồi
một hôm mẹ Sản chèo thuyền ra ao bắt cá về nấu món canh chua cho đứa
con một yêu dấu của mẹ ăn. Bỗng anh bạn láng giềng của Sản chèo thuyền
ra mà ngăn cản mẹ bắt cá. Mẹ ấm ức lắm nhưng Sản lại nói là mẹ đừng lo,
chuyện này để Sản lo, Sản sẽ nói với bạn Sản đừng làm thế với mẹ Sản
nữa. Mẹ Sản nghe Sản nói tức muốn ói máu mà chẳng làm gì được, hàng ngày
mẹ chứng kiến cảnh thằng Sản con mẹ hư hỏng ăn chơi mà mẹ không làm gì
được Sản, chỉ vì Sản là đứa con một của mẹ nên mẹ không làm gì được mà
thôi.
Uất
mãi cũng đến hồi không chịu được nữa, mẹ Sản đành phải lên tiếng, mẹ
không chửi thằng con hèn mạt của mẹ mà đến chửi cái thằng bạn hàng xóm
của con mẹ kia. Mẹ bước đến bên hiên nhà nó mà chửi, mẹ chửi rất to cho
hàng xóm nghe, mẹ chửi thằng bạn của Sản to con nhưng xấu tính, dám cả
gan sang xâm lấn cái ao của mẹ, mẹ nói là thằng Sản nhà mẹ nó hèn nhát
chứ mẹ thì mẹ chẳng hèn đâu, tài sản của mẹ mẹ quyết tâm gìn giữ. Thấy
chuyện khó xử Sản chạy ra mà kéo mẹ vào, bảo mẹ đừng chửi bạn Sản nữa.
Sau hôm nổi giận của mẹ, thằng bạn láng giềng của Sản đâm ra trách móc Sản, mẹ Sản cũng ngấm ngầm mà giận đứa con mình.
Bạn
xa đã mất, bạn gần thì lại ăn hiếp, giờ đây Sản còn bị mẹ mắng nữa nên
Sản chẳng còn ai chơi với Sản. Suốt ngày Sản đóng cửa ở trong nhà mà ca
hát vui chơi, thỉnh thoảng Sản lục lấy nhật ký những năm tháng của mình
ra đọc, xem lại những tấm hình đã cũ. Sản tự sướng đến ngất ngây cho đến
khi mẹ Sản dọn lên mâm cỗ cho Sản ăn, cái mâm cỗ mà ngày nào mẹ cũng
khổ công làm việc.
Thằng Sản sướng thật nhưng có ai biết nó đang cô đơn!
II. Thằng Sản chơi chó, chơi chim
Thằng
Sản cô đơn con bà Việt giờ đây không còn bạn chơi nữa, ngày ngày Sản
hết tự sướng rồi lại ra chơi với một lũ chó và một con chim.
Lũ
chó của Sản thì nhiều, chó lớn rồi chó nhỏ. Sản tấn phong cho chó có
cấp, có bậc để Sản dễ dàng ra lịnh mà điều khiển chúng nó. Nói là chó
Sản cho oai vậy chứ Sản có làm ra hạt gạo hay chút cá nào đâu mà nuôi lũ
chó . Nói đúng ra là lũ chó của bà Việt, vì bà Việt vất vả ngày đêm làm
ra cơm cá mà nuôi sống cái lũ chó đó. Công lao bà Việt là vậy mà lũ chó
nào đâu có chịu nghe lời bà, cũng tại bà hiền quá chẳng bao giờ dám
đụng đến một con chó dù rằng chỉ là con chó nhỏ. Bà không như thằng Sản
con bà lúc nào cũng có những chiêu quỷ quái trị lũ cho kia.
Thằng
Sản tuy hèn với anh bạn to xác hàng xóm nhưng với lũ chó nhà thì nó rất
dữ, nó sẵn sàng bắt nhốt vào cũi cho đến chết những con chó nào không
chịu nghe lời nó. Với bà Việt, lũ chó ấy là nỗi ám ảnh, thỉnh thoảng bà
cũng bị nó cắn vào chân chỉ vì bà không chịu nghe lời căn dặn của thằng
Sản con bà. Thằng Sản nó dặn bà suốt cuộc đời chỉ làm mỗi cái việc là
xuống ao bắt cá, ra vườn làm cơm cho nó và lũ chó ăn thôi, ngoài ra bà
không được làm cái việc nào khác nữa . Bà mà làm sai thì bị lũ chó nhà
nó cắn.
Hôm
nọ quá tức cái thằng láng giềng bạn thằng sản cướp cái ao nhà bà, bà
quyết tâm không làm theo lời Sản một lần và bà không còn thấy sợ lũ chó
nhà bà nữa. Hôm đó lũ chó cũng chặn bà lại như mọi khi nhưng bà đã mở
lời mà thuyết phục được lũ chó, bà nói: cơm chó ăn chính là cơm bà nấu,
cá cho chó ăn cũng chính là cá bà bắt, nay cái thằng to xác xấu tính nhà
bên nó đòi lấy mất cái ao nuôi cá thì lấy đâu còn cá để mà sau này bà
bắt cho lũ chó ăn nữa, bà đi chửi thằng nhà bên chứ có phải chửi thằng
Sản nhà bà đâu ma lũ chó nhà bà đứng ra làm khó ngăn cản bà. Lần đó là
lần đầu tiên bà được lũ chó làm ngơ để cho bà được làm chính bà, cái
việc mà thằng Sản nó chẳng muốn bà làm lấy bao giờ.
Lại
nói về lũ chó nhà bà, không biết thằng Sản nó dạy chó thế nào mà tính
tình lũ chó giống y chang tính thằng Sản: hễ mềm thì nắn, mà rắn thì
buông. Lũ chó chỉ có giỏi hà hiếp bà Việt và những ai nhỏ con yếu đuối
chứ còn thằng bạn to xác xấu tính của thằng Sản kia thì lũ chó chắc gì
dám hiếp. Thật vậy đó, vì rằng ngày nào cái thằng to xác xấu tính đó nó
cũng sang tít vườn sau nhà bà để đào cái bu xịt mà thằng Sản đã cho nó,
nó quậy phá tan tành cả khu vườn và còn bắt cá trộm ao cá, mới hôm qua
nó còn chỉ đạo đàn em nó cắt cả cái lưới đánh cá của bà. Bà Việt mà
chẳng la lên thì lũ chó cũng im thin thít chứ chẳng có tiếng sủa nào để
đuổi khách lạ ra khỏi cái ao, vườn nhà bà đâu.
Bà
Việt cứ lam lũ làm việc kiếm cá, kiếm cơm để nuôi một thằng con cưng và
một bầy chó, chúng nó suốt ngày vui chơi với bao trò tiêu khiển. Rồi
thằng Sản con bà bỗng thấy sợ, nó sợ rồi đây những người gần xa biết
chuyện nó sống trên sự còm cõi và ức hiếp người mẹ của nó, và mọi người
sẽ khinh ghét nó. Nó sợ chính tiếng nói của mẹ nó làm cho mọi người biết
chuyện. Vì thế Sản nuôi lấy một con vẹt cái và ngày đêm tập luyện cho
vẹt biết nói tiếng người. Hễ nhà có việc gì hay có khách đến thăm, Sản
đứng ra mà tiếp khách. Còn tiếng mẹ Sản trong buồn vọng ra với giọng
điệu cũ rích không đổi, lặp đi lặp lại nhiều lần là tiếng của con vẹt
cái mà Sản nuôi và biết nói tiếng người chứ nào có phải tiếng bà Việt mẹ
Sản đâu.
Sông Kôn
No comments:
Post a Comment