Nguyễn Văn Trần - Trong
Tạp chí cộng sản, số tháng 4/2011, Mai Anh cho phổ biến một bài nhận
định tình hình đảng và Nhà nước cộng sản Hà Nội bị trong và ngoài nước
tấn công kịch liệt trên lãnh vực Nhân quyền và Dân chủ. Tác giả nêu lên
những lực lượng tấn công gồm có ở trong nước và ở bên ngoài, phân tích
chiến thuật tấn công và đề nghị cho cán bộ đảng cách ngăn chận và phản
công.
Nhưng qua bài viết của Mai Anh có giá trị như một chỉ thị của
đảng, chúng ta nhận thấy đảng cộng sản thật sự đang đuối lý trên mặt
trận Nhân quyền và Dân chủ hiện nay. Đó quả thật là những thắng lợi bước
đầu rất phấn khởi của “Phe thù địch của đảng cộng sản Hà Nội”, tức
những lực lượng tranh đấu Nhân quyền và Dân chủ trong nước và hải ngoại
hiện nay.
Đảng cộng sản và Nhà nước
Hà Nội gọi mặt trận “Nhân quyền và Dân chủ” là chiến lược “Diễn biến hoà
bình” của các thế lực thù địch. Chiến lược này là luôn tìm cách tấn
công mạnh vào các mục tiêu nhạy cảm như dân chủ, nhân quyền, tôn giáo,
dân tộc mà chế độ độc tài ở Hà nội đang vi phạm có chủ trương. Bài viết
của Mai Anh chính là sự thú nhận nỗi lo sợ Mặt Trận Nhân quyền và Dân
chủ đang tấn công đảng và chế độ xhcn Hà Nội.
Mặt trận Nhân quyền và Dân chủ là nỗi ám ảnh thật sự
Chiến
lược “diễn biến hòa bình của các thế lực thù địch” là nỗi ám ảnh của
Hà Nội được Mai Anh bộc lộ “Đặc biệt từ sau năm 1991 đến nay, lợi dụng
sự sụp đổ của chế độ XHCN ở Liên Xô và các nước Đông Âu, các thế lực thù
địch ngày càng gia tăng sử dụng các vấn đề nhạy cảm Dân chủ và Nhân
quyền để chống phá, nhằm xoá bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng và chế độ
XHCN, hướng Việt Nam đi theo chế độ tư bản chủ nghĩa.Về cơ bản, hoạt
động của các thế lực thù địch chống ta tập trung vào vấn đề dân chủ,
nhân quyền luôn gắn liền với vấn đề tôn giáo, dân tộc nhằm can thiệp,
gây sức ép, kích động chủ nghĩa ly khai gây mất ổn định chính trị – xã
hội diễn ra ngày càng gay gắt, ráo riết tập trung vào các hoạt động chủ
yếu thông qua các tổ chức quốc tế, các đạo luật, các báo cáo lên án Việt
nam vi phạm Nhân quyền, Dân chủ”.
Hà
Nội biết rất rõ “vấn đề nhân quyền và nghĩa vụ thực hiện nhân quyền là
mối quan tâm chung của nhân loại, là một trong những vấn đề mang tính
toàn cầu”, nên Hà Nội vô cùng lo sợ các nước phương Tây đang gia tăng
bảo vệ và thúc đẩy thực hiện vấn đề này. Họ sẽ can thiệp và có những
biện pháp mạnh xử lý Hà nội mỗi khi vi phạm. Những buổi điều trần, hội
thảo, họp báo, ra tuyên bố, ban hành nghị quyết của các Tổ chức tranh
đấu Nhân quyền và Dân chủ… đều là những hình thức lên án Hà Nội vô cùng
hữu hiệu đã làm cho đảng cộng sản phải lo tìm tìm cách đối phó. Hà nội
rất sợ phản ứng của các cơ quan, tổ chức, như: Bộ Ngoại giao Mỹ, Uỷ ban
tự do tôn giáo quốc tế Mỹ, Nghị viện Châu Âu, Tổ chức Theo dõi nhân
quyền (HRW), Tổ chức Ân xá Quốc tế (AI)… vì trong các báo cáo hàng năm
đều xếp Việt Nam vào danh sách những nước vi phạm Nhân quyền nghiêm
trọng. Thực tế, Việt Nam tiếp tục đàn áp và sát hại hàng loạt người dân
tộc thiểu số như vừa rồi giết gần 60 người Hmong. Đây là tội chống nhân
loại của cộng sản Hà Nội. Đối với đồng bào Kinh, đảng và Nhà nước vẫn
đàn áp và cướp đoạt tài sản tôn giáo, khủng bố các chiến sỹ Nhân quyền
và Dân chủ, cướp đoạt tài sản của nhân dân và nhứt là của nông dân,
xuất khẩu lao động thu tiền trong chiến dịch xóa đói giảm nghèo lại vừa
khéo léo cướp đoạt luôn ruộng đất thế chấp ngân hàng của người đi lao
động. Mà họ đều là nông dân nghèo Miền Bắc và Trung. Hà nội bị thế giới
lên án vi phạm nhân quyền vì vẫn duy trì và áp dụng Nghị định 31/CP nhằm
bỏ tù tại tư gia mọi người một cách tùy tiện.
Hà nội bị bao vây trong Mặt Trận Nhân quyền và Dân chủ
Đáng
chú ý gần đây, trong báo cáo nhân quyền năm 2009, Bộ Ngoại giao Mỹ vẫn
tiếp tục lên án Việt Nam gia tăng đàn áp những người tranh đấu Dân chủ
và Nhân quyền ôn hòa, các nhà báo nói sự thật, các blogger, tước đoạt
quyền tự do ngôn luận, lập hội, tự do tôn giáo, sử dụng hệ thống tư pháp
đàn áp những người bất đồng chính kiến, ngăn cấm thành lập các công
đoàn độc lập của người lao động, tình trạng tham nhũng gia tăng, ….
Cùng
quan điểm với Mỹ, ngày 17/3/2010, Bộ ngoại giao Anh công bố “Báo cáo
Nhân quyền năm 2009” của các nước trên thế giới . Nội dung nhấn mạnh tầm
quan trọng của “Nhân quyền” trong các mục tiêu chính sách can dự của
Anh ở nước ngoài. Đáng chú ý là Anh cũng đưa Việt Nam vào danh sách 22
nước cần đặc biệt quan tâm về “Nhân quyền” vì trong năm 2009, ở Việt Nam
vẫn còn tồn tại những vi phạm Nhân quyền mang tánh cơ bản như tự do bày
tỏ chính kiến, tự do báo chí, tự do lập hội, … đều không được thừa nhận
tuy những quyền đó có ghi trong Hiến pháp 92 .
Trong
Quốc hội Mỹ, một số Nghị sĩ tiếp tục đẩy mạnh các hoạt động chống Việt
Nam, liên tục đòi Tổng thống Mỹ Obama đưa Việt Nam trở lại danh sách
“Các nước cần đặc biệt quan tâm về tôn giáo” (C.P.C). Ngày 25/3/2010, Uỷ
ban Nhân quyền thuộc Hạ viện Mỹ tổ chức điều trần về tình hình Nhân
quyền Việt Nam đã nhận định hết sức sát thực tế “tình hình Nhân quyền
Việt Nam ngày càng sa sút” và ủng hộ thông qua “Dự luật Nhân quyền Việt
Nam” (HR.3096). Ngoài ra, chính quyền Obama tái khẳng định tiếp tục
thúc đẩy thực hiện “Tự do”, “Dân chủ”, “Nhân quyền” trên toàn thế giới
vì đó là “Đạo lý trách nhiệm của Hoa Kỳ” (Ethique de responsabilité).
Cùng
lập trường với Mỹ về Mặt Trận Dân chủ và Nhân quyền, Liên Hiệp Âu châu
thông qua hoạt động hợp tác văn hoá, giáo dục, đang công khai hoặc ngấm
ngầm khích lệ xu hướng chống đối nhằm tiếp tục thực hiện mục tiêu “dân
chủ hoá” Việt Nam.
Tác giả Mai Anh
cho rằng nhiều nước, nhất là các nước trong Liên Hiệp Âu châu, luôn tìm
cách gắn liền vấn đề hợp tác phát triển viện trợ, đầu tư với những điều
kiện đòi hỏi về cải thiện dân chủ, nhơn quyền như mở rộng tự do báo chí,
tự do ngôn luận, tự do bày tỏ chính kiến, đòi cho các cá nhân, tổ chức
nước ngoài được tham dự các phiên toà xét xử những người bị bắt vì lý do
chánh trị và nhân quyền, đòi thả những “tù nhân lương tâm”, “tù nhân
tôn giáo”.
Mai Anh không phản bác các
nước Hoa Kỳ và Tây phương cho rằng Nhân quyền mang tính phổ cập toàn
cầu vì Nhân quyền cao hơn chủ quyền quốc gia. Khi phủ nhận điều đó, Mai
Anh đã quên con người có trước quốc gia, chánh trị là sản phẩm của con
người để phục vụ con người, chớ không phải để khủng bố con người. Nên
hiểu Nhân quyền không phụ thuộc vào tính đặc thù văn hoá, xã hội của
từng quốc gia, từng khu vực. Không thể nói theo Mác “thứ gọi là nhân
quyền… là thứ nhân quyền của bọn tư sản. Nhân quyền của ta phải là quyền
để bảo vệ giai cấp lao động vô sản”.Vả lại, Việt Nam đã tham gia 2 Công
ước Quốc tế về Quyền Chánh trị và Kinh tế xã hội thì luật pháp Việt Nam
phải phù hợp với tinh thần của hai văn kiện đó. Không tôn trọng điều đã
ký là lật lọng. Phải chăng lật lọng vốn là bản chất cố hữu mang tính
phổ quát của cộng sản?
Tác giả Mai
Anh cảnh cáo cho đảng là các thế lực thù địch vận dụng Dân chủ, Nhân
quyền để phá hoại tư tưởng, tác động “tự diễn biến hòa bình” vào nội bộ
đảng.
Cũng Mai Anh cho rằng “các thế
lực thù địch luôn tìm cách lợi dụng sự suy thoái về phẩm chất đạo đức,
lối sống, tệ tham nhũng và vi phạm pháp luật của một bộ phận cán bộ,
đảng viên để tuyên truyền, xuyên tạc đả kích vai trò lãnh đạo của Đảng;
đưa ra các quan điểm sai trái cho rằng chủ nghĩa Mác-Lênin đã lỗi thời,
không còn phù hợp với trình độ phát triển của khoa học, công nghệ nhanh
chóng như hiện nay ; chế độ XHCN không còn thích hợp để làm suy giảm
niềm tin của quần chúng đối với chế độ”.
Những
lời phản bác của Mai Anh trên đây không thể bênh vực cho đảng cộng sản
không suy thoái đạo đức được vì làm sao Mai Anh trả lời về tài sản của
cán bộ lãnh đạo các cấp? Cụ thể lương của Nông Đức Mạnh, Nguyễn Tấn Dũng
bao nhiêu tháng và tài sản của họ hiện có là bao nhiêu? Còn chủ nghĩa
Mác-Lê, chế độ xhcn nếu có giá trị thì tại sao toàn khối Liên-Xô, nơi
sản sanh ra nó, lại sụp đổ trọn vẹn chỉ trong một thời gian ngắn? Phải
chăng vì tự nó không còn cần thiết tồn tại nữa? Tới nay, có chế độ xhcn
nào giúp phát triển xã hội và đem lại phúc lợi cho nhân dân ? Nếu chế
độ xhcn đã khá thì Việt Nam đã không “đổi mới”, tức đi theo chế độ kinh
tế của Miền Nam trước 75, mà chỉ nửa vời nên Việt Nam ngày nay hãy còn
đi khặp khiễng .Và Mai Anh nên nhớ chỉ có cộng sản mới có khả năng giết
cả trăm triệu dân của chế độ? Vậy cái thứ này có nên tồn tại không?
Sau
cùng Mai Anh lo sợ cách tranh đấu của Người Việt Hải ngoại là vận động
Hạ viện Mỹ, Nghị viện châu Âu… ban hành các “Dự luật”, “Nghị quyết”,
“Báo cáo”… tạo cơ sở pháp lý cho các hoạt động của Người Việt Hải ngoại
chống phá chế độ. Đồng thời Mai Anh cũng thừa nhận những cuộc biểu tình,
hội thảo, các diễn đàn trên mạng, liên hệ những tổ chức tranh đấu hải
ngoại với trong nước đều nguy hiểm cho chế độ. Đây chính người cộng sản
công khai thừa nhận thêm những thắng lợi của phe Dân chủ .
Thuận lợi mới
Đầu
thập niên 70, cả thế giới, cả bạn đồng minh của Việt Nam, đều tỏ ý muốn
Miền Nam Việt Nam hãy mất đi cho mọi người được nhẹ nhõm. Ngày 30/04/75
xảy ra, Miền Nam mất vào tay cộng sản Hà Nội, quả thật chẳng thấy ai tỏ
lòng thương hại. Tiếp theo thảm cảnh thuyền nhân Việt nam là hiện tượng
di dân đầu tiên vĩ đại của loài người, gồm đủ hạng người, đủ lớp tuổi,
đã làm cho thê giới kinh ngạc đã phải nghoảnh mặt lại nhìn những người
Việt Nam với lòng thương hại. Phản ứng của thế giới chỉ vì lòng nhân đạo
phải có, không nghĩ tới số phận của Miền Nam Việt Nam bị chính họ ra
tay khai tử.
Hai Hiệp định chấm dứt
chiến tranh cho Việt Nam trong đó có ghi đậm nét “Quyền Tự Quyết Dân
tộc” đều bị những nước ký kết bảo đảm việc thi hành Hiệp định làm ngơ
khi cộng sản Hà Nội xé bỏ .
Nhưng
ngày nay, sau khi khối cộng sản Liên Xô và Đông Âu sụp đổ, thế giới như
bừng tỉnh với lẽ phải nhân loại. Trước hơn hết, Hoa Kỳ vì “đạo lý của
niềm tin” ở lẽ phải, không chờ đợi sự chấp thuận của LHQ, một mình tiến
đánh dẹp Irak, một nhà cầm quyền độc tài ác ôn và mối nguy cho thế giới.
Trong cuộc cách mạng dân chủ ở các nước hồi giáo, LHQ đồng thanh chấp
thuận cho các quốc gia Hoa Kỳ và Tây phương can thiệp bảo vệ dân chúng
các nước Á-Rập nổi lên lật đổ chế độ độc tài ác ôn cai trị lâu đời xứ
họ. Hoa Kỳ đã hành xử theo “đạo lý trách nhiệm” vì trước đây Hoa kỳ và
cả Tây phương đã từng suốt thời gian dài ủng hộ các chế độ đôc tài đó.
Phản
ứng đồng loạt của thế giới ngày nay về thiên tai ở Thái-Lan năm 2004, ở
Nhựt vừa qua và cuộc cách mạng dân chủ ở các nước Á-Rập cho thấy cùng
với sự toàn cầu hoá vừa nảy sanh tình cảm về lòng vị tha, tính bao dung.
Lòng ích kỷ, hẹp hòi của cuối thế kỷ XX đã cáo chung. Khi thấy xe tăng
của Kadhafi cán dân chúng, bom dội xuống để dẹp cuộc biểu tình đòi Nhân
quyền và Dân chủ, thế giới không thể chịu nổi. Họ bảo nhau không thể để
như vậy được. Tình cảm vị tha này đã lập tức tiến thẳng vào trụ sở LHQ .
Ngày
nay, lần đầu tiên trong lịch sử nhân loại, con người thật sự đang phải
đối diện với sự tự hủy thể bởi con người có xu hướng tiến tới một nền
văn minh toàn cầu, được cai trị chung, liên hệ với nhau thường xuyên,
phải vượt qua những thử thách, những nguy hiểm chung .
Hơn
bao giờ hết, nay thật sự là lúc thuận lợi về cả hai mặt: quan điểm của
thế giới và sự suy thoái của chế độ cộng sản Hà Nội để chúng ta, người
việt yêu chuộng Dân chủ Tự do, cùng nhau nỗ lực, kết hợp trong ngoài,
nắm tay nhau tranh đấu cho Việt Nam sớm có đưoc chế đô dân chủ tự do để
mọi người được sống đúng nhân phẩm của mình .
© Nguyễn Văn Trần
© Đàn Chim Việt
No comments:
Post a Comment