Saturday, September 14, 2013

Góc nhìn giới trẻ: Báo mạng - hình thức giết người không gươm giáo



Changeurmind
Một ví dụ điển hình:

Có một gia đình hạnh phúc, với một cô con gái xinh đẹp nhưng vì yêu quá sớm nên mới chỉ 14 tuổi, T đã có thai với một thanh niên 20 tuổi. Khi chuyện vỡ lở, cha mẹ T tức giận tố cáo bạn trai con gái với công an. Những tưởng mọi chuyện sẽ nguôi ngoai theo thời gian, ai ngờ đến ngày hôm sau, cô gái 14 tuổi đòi tử tự bằng được.

“Hỏi ra mới biết, trong cuộc xét xử cậu bạn trai, gia đình tôi đã yêu cầu tòa xử kín rồi mà không hiểu sao vẫn có một phóng viên của một tờ báo mạng lớn tới chụp hình và để rõ mặt cậu bạn trai trên báo. Khi đến lớp, bạn bè cháu ai cũng truyền thông tin này với tốc độ chóng mặt. Thế là cả lớp biết, cả trường biết chuyện cháu nó có thai và bạn trai phải đi tù. Người nói ra, người nói vào, không chịu được áp lực, nó đã uống thuốc ngủ tự tử. May mà tôi phát hiện kịp thời nhưng nó cứ đòi nghỉ học và giờ thì nghỉ thật”, mẹ T than thở.
Mới đây nhất là câu chuyện về Chàng trai thạc sĩ đã phát biểu câu "Trong những giờ phút quyết định, tôi ít niềm tin vào phụ nữ". Nhưng để gây sự chú ý, tựa đề được viết theo kiểu "Gặp mặt chàng tai KHÔNG tin vào phụ nữ". Nó đi lệch hẳn với nội dung, sẽ dễ dàng ảnh hưởng tác động đến người đọc.
Tôi chắc rằng không ít lần bạn gặp phải những bài báo kiểu như ngoài tựa đề là "Cháy nhà rồi" nhưng khi đọc hết bài báo thì chỉ biết được chuyện "vài đứa trẻ đốt đèn lồng đêm Trung Thu". Đó là những người viết báo mạng quá tầm thường, tầm thường đến mức chỉ vì câu view rẻ tiền, chỉ vì và đồng tiền bạc có thể phóng đại cậu chuyện, bẻ cong sự thật. Hay thậm chí viết bài theo dạng cho có mà chẳng quan tâm những tác động do bài viết tạo ra.
Và sau đó là những kẻ săn tin:
Những kẻ tác nghiệp với cái máy ảnh và theo dõi chuyện đời tư của người khác. Nếu ngày xưa nghề báo là nghề phanh khui những sự thật dối trá để đem ra ánh sáng, những người viết báo phải lặn lội thậm chí là mạo hiểm tính mạng để đưa đến công lý. Thì bây giờ chỉ toàn là những kẻ theo dõi, soi mói những cái không đâu. Có những người nổi tiếng ăn mặc rất bình thường. Nhưng những tên này thì bám theo sát, canh những lúc chuẩn nhất kiểu như "ngồi xuống, ăn uống" rồi lén chụp một tấm. Chụp xong thấy rất bình thường, nhưng cũng ráng zoom vào những chỗ kín, soi mói. Hành động thế thì có khác gì một tên theo bám biến thái. Kế đến nếu vẫn thấy quá bình thường thì bắt đầu dùng tới photoshop và hiệu ứng làm mờ để tạo sự tò mò. Và cuối cùng chỉ việc đăng lên mạng với tiêu đề kiểu như "Sốc vì..., a b c hớ hênh,... xu hướng suy đồi của xã hội... etc".
Kiểu như :
Trường hợp của M, 13 tuổi có thai. Sự kiện này nhanh chóng được báo chí đưa tin và lan truyền trên mạng. Từ bài báo này, ai cũng biết được M mấy tuổi, học ở đâu, con ai, có thai ra sao, mặt mũi như thế nào… khiến đời sống của em bị xáo trộn, bà con làng xóm dị nghị. Kết quả cả M và bạn trai đều tự tử nhưng được cứu sống. Báo chí vẫn chưa dừng lại mà “truy sát” đến cùng ngay sau khi M sinh con. Cuối cùng, cả hai đứa trẻ đành dắt díu nhau rời bỏ quê hương.
Nhiều lúc tôi cảm thấy nghi ngờ về trình độ học vấn lẫn viết báo của những người này.
Họ làm thế sẽ có được rất nhiều view, và thù lao đương nhiên sẽ rất cao nhưng ngược lại họ đã có thể phá hủy cả một cuộc đời, một sự nghiệp của một con người. Áp đặt lên người đọc những hình ảnh xấu về khổ chủ.
Người nổi tiếng hay người bình thường gì thì cũng đều là con người, ai cũng như ai cả. Nếu bây giờ có một tên đeo bám mình, chụp những tấm hình những lúc bản thân vô tình không để ý. Thì chuyện hớ hênh là chuyện không thể tránh khỏi dù bạn có mặc kín đến mức nào đi nữa.
Viết báo bỏ qua cả cái lương tâm.
Họ chỉ biết tìm được đối tương, săn tin và bắt đầu tạo nên những tựa đề gây chú ý, mặc kệ hậu quả mà đối tượng sẽ phải gánh chịu. Cho dù chuyện không có gì to tác cũng bị họ thổi phồng và bịa đặt thêm, thông tin bị sai sự thật thì họ cũng chẳng thèm đưa ra đôi lôi đính chính. Một trang báo viết sai, trang khác lại nhắm mắt copy pasta về trang của mình. Chẳng khác gì một đám ếch mù ngồi đáy giếng. Họ làm tất mọi thứ chỉ mong nhận được thù lao cao.
Và điển hình nhất là cái "mương 14"... Một thiết bị tẩy não đa năng mà hằng ngày vẫn có hàng ngàn con thiêu thân lao đầu vào.

No comments:

Post a Comment