
Ngô Quốc Phương - “… ông Trọng có thể tỏ ra là nhà đổi mới nhiều nhất để trung kiên nhất, nhưng chắc hản không phải là nhà cách tân theo nghĩa Gorbachov. Do đó, lần sửa HP này sẽ không có gì mới, chỉ có điều những ai quá công khai và thiếu thận trọng, có thể sẽ bị VẠ MIỆNG lần này…”
Nhiều bạn cho rằng ông Tổng trọng "sai" và "lú", nhất là sau khi theo dõi phát biểu của ông trên truyền thông trong chuyến thăm và làm việc với tỉnh Phú Thọ.
Nếu bạn nào theo dõi truyền hình của ông Trần Bình Minh, các chương trình bình luận về Hiến pháp, điểm báo góp ý kiến, phỏng vấn, đối thoại với Tổng thư ký Hội đồng Lý luận Trung ương, và tuần trước về các hội thảo góp ý về sửa HP (có cả GS Thuyết, TS Nguyễn Đình Lộc tham gia, nhưng không được dẫn ý kiến mà chỉ quay điểm hình ảnh nhanh...), thì thấy rõ có sự chuyển biến rõ ràng so với những gì được thông báo về "không có vùng cấm" trong góp ý mà cụ thể hơn là có sự "rụt lại", "khép lại" của chính quyền.
Trên VTV, dịp cuối tuần vừa rồi, ông Phan Trung Lý cũng nói rõ về việc "Quốc hội (của chính quyền do đảng lãnh đạo hiện nay - chú thích) là cơ quan quyền lực duy nhất có quyền lập Hiến, và cũng khẳng định mọi góp ý phải trong khuôn khổ "Bản Hiến pháp" mà Chính quyền và Quốc hội đã đưa ra và đang đạo diễn việc lấy ý kiến... Dù ông Lý không nói mạnh tới việc "cấm động tới điều 4" hay "cấm phi đảng phái hóa lực lượng vũ trang", thì hai phát biểu trên của ông cũng trả lời thẳng một lần nữa việc bác bỏ kiến nghị của nhóm 72 và một số nỗ lực của một số nhóm, hay cá nhân khác.
Tôi cho rằng đang có một cuộc siết lại để trung thành với chuyên chính vô sản như đã xảy ra. Do đó mà trong một comment ngắn gọn trên FB tới một bạn viết trên trang này, tôi chỉ bày tỏ ngắn một ý là "Quả táo tư tưởng không lăn xa lắm khỏi gốc chuyên chính vô sản gần một trăm năm qua" như dân vốn thấy.
Người ta bung ra một chút để theo dõi phản ứng, nhưng bạn nhớ là nếu thả con cá ra, nó bơi mất hút, lọt đi cả đàn thì sao, vậy cho nên, tốt nhất là đóng miệng hom lại cho chắc vẫn hơn. Đóng ngay lúc này, và có thể đóng quyết liệt hơn bao lần trước.
Phép thử chỉ có hạn, đã tới lúc thít miệng bình lại.
Chính vì vậy, tôi nghĩ mọi người sẽ không ngạc nhiên nếu mọi sự sẽ vẫn như cũ, vài hay một số điểm, vấn đề kỹ thuật sẽ được sửa (thoải mái), còn điểm then chốt như điều 4, các điều khoản liên quan tới duy trì chuyên chính vô sản (như các trí thức và chuyên gia có tầm nhìn, trách nhiệm và tâm huyết đã chỉ ra), duy trì vị thế độc tôn, nghiêm cấm cạnh tranh, về quyền lực lãnh đạo toàn trị, các quyền hành trải rộng, không được kiểm soát và có vẻ không có giới hạn từ lập hiến, lập pháp, hành pháp, tư pháp, trải rộng từ cá lĩnh vực chính trị, cho tới kinh tài... sẽ không được thay đổi về bản chất.
Ông Tổng Bí thư có "lú" có "sai" như ai đó nói không?
Tôi nghĩ là không. Ông chỉ thực hiện đúng phận sự của mình.
Làm thế nào mà ông Tổng Bí thư có thể tự loại bỏ chính chiếc ghế quyền lực mà ông đang ngồi, nếu loại bỏ nó, ông và các đồng chí sẽ ngồi ở đâu.
Làm thế nào mà ông Tổng Bí thư có thể tự loại bỏ chính chiếc ghế quyền lực mà ông đang ngồi, nếu loại bỏ nó, ông và các đồng chí sẽ ngồi ở đâu.
Cho nên xét về lô-gic, ông Trọng có vẻ thông minh chứ không hề lú lẫn như ai đó nói, khi kiên quyết bảo vệ quyền lợi, quyền lực của đảng của ông, ông có thể chỉ muốn thay đổi để làm sao không đổi thay tới các tính nguyên tắc trong duy trì quyền lực của đảng của ông.
Ông vận dụng mọi phương thức, huy động mọi nguồn lực từ trí tuệ, tình cảm ngoài đảng, trong dân... để giúp cho đảng của ông lãnh đạo nhân dân và xã hội, kể cả vụ chỉnh đảng mà dân có người gọi là "gãi ghẻ" hoặc "nửa mùa", hoặc "câu giwof".
Tôi nghĩ ông làm phận sự đúng theo nghĩa trách nhiệm của một nhà lãnh đạo và một đảng viên trung kiên với đảng của ông khi cảnh báo mọi đảng viên và cán bộ các cấp chính quyền không "suy thoái" về tư tưởng khi đánh rơi quyền lực hoặc tơ tưởng tới việc bỏ điều nọ, điều kia có thể ảnh hưởng tới chuyên chính vô sản và quyền lực của đảng ông.
Trong năm qua, không nói tới kết quả, ông TBT đã có những lúc và thời điểm thu hút mạnh mẽ công luận, thậm chí có vẻ đã nằm ở trọng tâm kỳ vọng của xã hội, của nhiều tầng lớp.
Thế nhưng, với bản chất của ông, một người "khá tròn trịa", một lý luận gia trung kiên của Đảng, ai hy vọng ông đi khác, đi trệch, đi ngược con đường mấy chục năm trọn đời ông đã chọn và đưa ông và các đồng chí tới đỉnh cao danh vọng và quyền lực trong đảng của ông và của họ, thì có thể có phần nhầm lẫn chăng?
Ông Trọng có vẻ không nhầm lẫn như những ý kiến ấy.
Ông Trọng có thể cũng không có nhiều thời gian và lực lượng và có thể ông không hề có mảy may tư duy nào để đổi mới theo cách thức mà ai đó có thể kỳ vọng ông đi theo lối khác, tốt nhất là ông đi mấy bài quyền, biểu diễn xong trên sân khấu chính trị, thu được một số chú ý, lấy được một số thời gian, lợi thế cần có cho đảng của ông, có thể là cánh của ông nữa, sau đó, dàn xếp việc hạ màn, trong khi thu xếp người thay thế diễn tiếp, thì như vậy có thể sẽ an toàn hơn cho ông và cho đảng.
Tấm gương Trần Xuân Bách, Trần Độ v.v... vẫn còn đó, dại gì.
Và lại, con đường con dài, còn nhiều kế hoạch 5 năm hay đại hội. Một nhiệm kỳ, không nói tới tư duy măng-đa, mít sần, không ai có thể làm được hết, nên khó ai trách ông, chỉ làm thế thôi rồi rút.
Nhiệm kỳ của ông, ông đặt nền móng để người sau đi tiếp, dù vấn đề đặt ra là đi đâu, cho ai?
Tóm lại, ông Trọng là lý luận gia trung kiên, biết quyền biến, ông có thể tỏ ra là nhà đổi mới nhiều nhất để trung kiên nhất, nhưng chắc hản không phải là nhà cách tân theo nghĩa Gorbachov.
Do đó, lần sửa HP này sẽ không có gì mới, chỉ có điều, như chúng tôi đã có dịp đề cập, những ai quá công khai và thiếu thận trọng, có thể sẽ bị VẠ MIỆNG lần này.
Tất nhiên, no pain, no gain, phải có những ý kiến dũng cảm, nhưng cũng cần tới những sự tỉnh táo để phân biệt chân giả, để có sự thận trọng cần thiết.
Cuộc biểu diễn vẫn còn ở phía trước, còn nhiều chương, hồi, lớp, lang, rất mong các khán giả bình tĩnh, sáng suốt, an toàn trên con đường có thể còn xa!
Và cuối cùng, chác các quý vị khán giả cũng rõ hơn ai hết, có nhiều sân khấu, nhiều vở kịch đang diễn ra, không nên quá chú ý tới một sân khấu nào quá, đến mức lãng quên một số sân khấu khác, hoặc công việc khác cần làm, cần theo dõi.
26/2/2013
Ngô Quốc Phương
Nguồn: Facebook
Ngô Quốc Phương
Nguồn: Facebook
No comments:
Post a Comment