Tạ Phong Tần - Xin nói ngay quyền lực, sức mạnh siêu
đẳng ở đây không phải nói về người sói (nửa người nửa sói) theo truyền
thuyết Châu Âu, cũng không phải tên giựt gân của một bộ phim hành động
nào đó sắp ra đời muốn quảng cáo sản phẩm.
Sức
mạnh siêu đẳng ở đây để chỉ một nghề đã xuất hiện ở Việt Nam từ thời
Pháp thuộc, từ vị trí bị thiên hạ coi là “bèo nhèo” nhất bỗng chốc hóa
thành “siêu” trong xã hội XHCN ở Việt Nam. Ðó là nghề đánh máy chữ mà
thời gian gần đây trên các phương tiện truyền thông đại chúng từ “cậu
đánh máy” nổi tiếng như cồn, nổi cả trong và ngoài nước chả kém các sao
Holywood bên Mỹ.
Thời xưa, nước ta
chưa có nghề đánh máy chữ và “cậu đánh máy” chưa xuất hiện. Mức độ coi
trọng nghề này hay nghề khác được xếp hàng theo thứ tự: Sĩ, nông, công,
thương.
Thời Pháp thuộc, người Pháp
mang những cái máy đánh chữ to bổ bố sang Việt Nam, mỗi lần gõ phải dùng
hết sức bàn tay, máy phát ra âm thanh lốc bốc nổ liên hồi như đạn bắn.
Nước ta cũng chưa có từ “cậu đánh máy” một cách “tình thương mến thương”
và “chang trọng” như bi giờ, mà người ta gọi là “thầy ký.” Các thầy ký –
đánh máy này là thầy ký bậc thấp nhất, dưới những người chuyên làm công
việc hành chính giấy tờ, sổ sách, ghi chép trong các cơ quan công quyền
(thầy ký-lục sự), và chỉ trên có bà tạp vụ chuyên quét nhà, pha trà,
rửa chén. Từ giai đoạn này về sau, người ta lại xếp hạng rằng: “Nhất Y,
nhì Dược, tạm được Bách Khoa, bỏ ra Giáo Dục.” Thập niên 80-90 lại loan
truyền câu: “Nhất Anh (tiếng), nhì Tin (học), tam Kinh (tế), tứ Luật,”
v.v… Vai trò của “cậu đánh máy” vẫn chưa đến thời điểm được nâng cao và
trọng thị.
Mấy năm gần đây, “cậu đánh
máy” bỗng chốc trở thành có sức mạnh và quyền lực còn hơn siêu nhân, là
“bờ vai vững chắc,” là “chỗ dựa đáng tin cậy,” là “công cụ bạo lực” cho
quan chức bộ máy nhà nước trông cậy trong thời buổi khó khăn “tứ bề
thọ… dân” vây khốn.
Ðơn cử vài vụ cụ thể như sau:
Ông
Ðào Duy Quát, sau khi đăng bài láo lếu trên tờ báo điện tử Ðảng Cộng
Sản Việt Nam do chính ông làm tổng biên tập, ca ngợi “Hải Quân Trung
Quốc diễn tập tại biển Ðông” (tức là cái biển mà nhà cầm quyền TQ ngang
ngược chiếm đoạt quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa bằng vũ lực), bị dư luận
phản ứng lên án quá xá, có người còn gọi ông ta là “Hán gian Quát.” Ông
Quát đã lên tiếng phân bua rằng: “Chúng tôi coi đây là một tai nạn nghề
nghiệp, vì cậu đánh máy lúc bấy giờ đã quá giờ, cậu ấy đánh xong và đang
định hỏi thì lại quên mấy cái chữ biên tập… Việc đưa tin đó là để cảnh
báo một hoạt động, một mưu đồ…, trong đó có mấy từ biên tập đã được thêm
vào là phó tư lệnh ngang ngược tuyên bố, cái chữ “ngang ngược” viết ở
ngoài, thì cậu đánh máy nhận rồi nhưng không đưa vào, nên tự nhiên làm
sai lệch thông tin.” Xong, kể từ đây “cậu đánh máy” đã hiên ngang bước
vào lịch sử, nhận trách nhiệm giúp ông Quát thoát nạn “tứ mã phân thây”
từ phía cấp trên của ông, mà cấp trên của ông Quát cũng thoát được tiếng
xấu “bao che cho thuộc cấp.”
Vụ ông
Quát chưa kịp nguội thì thiên hạ bàn tán rầm rộ vụ Cục Vệ Sinh An Toàn
Thực Phẩm (thuộc Bộ Y Tế) trao giấy chứng nhận “Sản phẩm an toàn vì sức
khỏe cộng đồng 2009” cho công ty Vedan vào giữa tháng 10 năm 2010, trong
khi công ty này đang bị nông dân Ðồng Nai, Sài Gòn, Bình Dương kiện rần
rần vì gây ô nhiễm môi trường. Nghe đâu cái vụ trao giải “nhầm tướng
cướp” này cũng do lỗi “cậu đánh máy” (?!).
Vụ
tiếp theo là trong phiên tòa sơ thẩm xét xử ông Cù Huy Hà Vũ, Luật Sư
Trần Ðình Triển tường thuật lại trên BBC ngày 4 tháng 4, 2011 như sau:
“Trước hết là việc này ngay đầu phiên tòa thì Luật Sư Sơn cũng đưa ra ý
kiến là trong quyết định đưa vụ án ra xét xử thì theo quy định của pháp
luật phải nêu rõ là xử kín hay xử công khai, nhưng trong quyết định thì
không nói đến xử kín hay xử công khai cả, tức là lập lờ ở chỗ đó. Chủ
tọa phiên tòa đã xin lỗi, đây là sự sơ suất do khâu đánh máy còn phiên
tòa là xử công khai.”
Thông báo cấm
biểu tình của nhà cầm quyền thành phố Hà Nội, không có người ký tên. Bản
chụp thông báo này được phổ biến trên nhiều báo “lề phải” tại Việt Nam.
(Hình: báo Ðất Việt)
Vụ
mới nhất làm cho các trang mạng sôi sùng sục như hỏa diệm sơn ở Nhật
Bản là ngày 18-19 tháng 8, 2011 các báo “lề phải” đồng loạt đăng thông
báo “Hà Nội yêu cầu chấm dứt biểu tình tự phát” nhưng văn bản không có
người ký tên chịu trách nhiệm đúng quy định của Luật ban hành văn bản
quy phạm pháp luật hoặc quy định về ban hành văn bản hành chính. Chỉ có
con dấu treo Ủy Ban Nhân Dân thành phố Hà Nội ở góc trên bên trái, còn
phía dưới bên phải – chỗ dành cho người có thẩm quyền của cơ quan ban
hành văn bản ký tên, thì… “nhẵn như chùi.” Thông báo này đích thị do
chính “cậu đánh máy” sản xuất ra rồi.
Nhưng
điều lạ ở chỗ tuy pháp luật quy định “cậu đánh máy” không giữ vai trò,
vị trí có quyền quyết định việc gì trong Ủy Ban Nhân Dân thành phố, trừ
việc “cậu” có quyền quyết định ngồi xuống gõ tay lên bàn phím hay đứng
lên vào WC, nhưng “cậu” lại chụp mũ người dân và nhân sĩ trí thức, tướng
lãnh lão thành cách mạng Hà Nội đi biểu tình chống TQ, “cậu” ăn ngang
nói ngược rằng: “Những ngày gần đây, các thế lực chống đối trong và
ngoài nước đã và đang kêu gọi, kích động, hướng dẫn quần chúng biểu
tình, tuần hành gây mất an ninh trật tự ở thủ đô.” Thực tế, theo người
dân biểu tình thì chính lực lượng công an chìm, nổi, mờ, tỏ… đủ loại mới
chính là đối tượng gây mất trật tự khi họ ngang nhiên chạy xe ngược
chiều, đậu xe, đứng tràn xuống lòng đường, dùng loa kêu inh ỏi và dùng
số đông hành hung, bắt người trái pháp luật gây căm phẫn trong nhân dân.
“Cậu
đánh máy” còn “hiên ngang” ra lệnh cho người dân Hà Nội “Chấm dứt mọi
hoạt động tụ tập, biểu tình, tuần hành tự phát trên địa bàn thành phố,”
“cậu” lại tiếp tục hăm dọa, khủng bố tinh thần bằng cách đe áp dụng các
“biện pháp cần thiết” đối với những người “cố tình không chấp hành, tụ
tập đông người trái pháp luật, gây rối trật tự công cộng, chống người
thi hành công vụ.”
Rõ ràng, bằng vào
cái thông báo kia, “cậu đánh máy” đã công khai vi Hiến, vi phạm pháp
luật khi “cậu” cấm người ta biểu tình, “cậu” không có quyền mà “cậu”
chụp mũ, vu cáo và cấm cản. Cái thông báo của “cậu” lời lẽ chẳng khác
nào vả vào mồm Tướng Nguyễn Ðức Nhanh, khi mới cách đây nửa tháng, ông
Nhanh đã đăng đàn khẳng định rằng: “Ðây là những cuộc biểu tình yêu nước
tự phát, cho nên các cấp và công an Hà Nội không có chủ trương trấn áp,
bắt giữ người biểu tình tự phát.”
Lạ
đời nhất là “cậu đánh máy” tuy không tên không họ, không phải quan chức
nhà nước có thẩm quyền, nhưng “cậu” lại điều khiển được tất cả các tờ
báo trong toàn quốc (dưới sự lãnh đạo của đảng CSVN) răm rắp nghe theo
đăng cái thông báo trời ơi của “cậu.”
Quý
vị thường dân, quý vị phó thường dân, quý vị cán bộ công chức quèn,
chấp luôn quý vị cán bộ có tí ti chức vụ trưởng phòng, phó phòng cấp
huyện trở lên… Quý vị cứ thử viết cái thông báo kiểu giống như “cậu đánh
máy” (hình thức, không phải nội dung) mà đưa cho các báo bảo họ đăng
lên xem, tôi bảo đảm với quý vị là không tờ báo nào họ đăng cho quý vị
cả.
Ngày 21 tháng 8, 2011 tới đây,
quý vị dân Hà Nội đang có “âm mưu” biểu tình chống TQ cứ chờ xem để
chứng kiến quyền lực siêu đẳng của “cậu đánh máy” nếu như “cậu” điều
động được toàn bộ lực lượng “người nhà nước” (gồm công an và các đoàn
thể, cơ quan khác) cùng áp dụng các “biện pháp cần thiết” đối với quý
vị.
Chưa có thời nào, và chưa có quốc gia nào mà “cậu đánh máy” lại có quyền lực siêu đẳng như “cậu đánh máy” ở Hà Nội thời nay.
© Tạ Phong Tần
No comments:
Post a Comment