Monday, July 16, 2012

ĐCSVN rất sợ biểu tình yêu nước. Đó là sự thật!



Nguyễn Chí Đức – Xin các đồng chí đừng sợ hãi biểu tình yêu nước khiến cho bất loạn tâm trí mà có những hành động dại dột và phát biểu mê sảng như ông Nguyễn Thế Thảo làm đau lòng, tổn thương dân lành.. Chúng ta hãy xem đó là những tiếng chuông vang dền của dân tộc Việt góp phần thức tỉnh các đồng chí lãnh đạo sáng suốt thấu triệt dã tâm của giặc Tàu nhằm tìm ra đối sách quan trọng trong những lúc nước sôi lửa bỏng như thế này. Vì muốn hay không muốn, thích hay không thích trong những lúc này các đ/c đang lèo lái con tàu Việt Nam, đang cầm nắm vận mệnh của dân tộc. Xin các đ/c đừng đẩy 90 triệu dân trong đó có chính người thân, gia đình, dòng họ các đ/c xuống bờ vực thẳm, vào vòng cương tỏa của Tàu Khựa!…

*

Tôi viết những dòng này trong tâm trạng rất tức cười vì một vài xử sự gần đây của chính quyền các cấp liên quan đến biểu tình yêu nước trong tháng 7/2012, biểu tình của nông dân bị cướp đất…  

Ngày hôm nay thứ bảy 14/7/2012, chính quyền địa phương phường Yên Hòa quận Cầu Giấy Hà Nội bất ngờ cưỡng bách giáo dục luật sư Lê Quốc Quân tại địa phương, đồng loạt với việc các báo chí chính thống dồn dập đưa tin về việc côn đồ hành hung nông dân huyện Văn Giang – Hưng Yên. Nhìn qua có vẻ chẳng có liên quan gì đến nhau, nhưng bản chất mục đích của chính quyền nhằm góp phần “rút củi dưới đáy nồi” tinh thần yêu nước của nhân dân đang sục sôi. Một mặt họ cho xả su páp đối với số đông dân thường, mặt khác họ tìm cách dằn mặt những nhân vật có tên tuổi như cụ bà Lê Hiền Đức, TS Nguyễn Xuân Diện, LS Lê Quốc Quân… qua những sách nhiễu vụn vặt. Còn ngày hôm qua, nhân cơ hội chủ trì cuộc họp của HĐNDTP Hà Nội, ông chủ tịch Nguyễn Thế Thảo đã có phát biểu hết sức xuyên tạc và phản động về biểu tình yêu nước nhằm gây hoang mang và chia rẽ dư luận nhân dân thủ đô.



Đó là ở Hà Nội, còn ở Sài Gòn thì sự trấn áp còn khốc liệt, kinh khủng hơn. Đó là lý do vì sao mà năm ngoái, tại Sài Gòn chỉ diễn ra 2 cuộc biểu tình trong khi ở Hà Nội còn kéo dài đến cuộc thứ 11 và trong tháng 7/2012 chỉ diễn ra được một lần duy nhất thì bị dập tắt. Bản thân tôi hôm 1/7/2012 có mặt Sài Gòn cũng được cảm nhận ít nhiều về sự khốc liệt này, đi đâu cũng có 3-4 người đeo bám như hình với bóng thậm chí vào nhà vệ sinh công cộng ở nhà ga cũng có 1 kẻ lạ mặt khoanh tay đứng trước cửa dập dòm. Hôm qua, tôi đảo qua blog danlambao và đọc thấy bản tin “An ninh côn đồ hành hung các blogger” về việc hành hung hết sức thô bỉ, ngang nhiên của thế lực xấu (CA !?) đối với những người đã từng đi biểu tình yêu nước. 

Đó chỉ là một vài sự kiện nóng hổi dồn dập gần đây, ắt hẳn trong quá khứ rất nhiều người đã phải chịu đựng sách nhiễu, đe dọa, khủng bố tinh thần-sức khỏe thậm chí là lao tù mà mục tiêu tối hậu của thế lực xấu nhằm dập tắt những sự phản khảng trước những áp bức bất công, cổ súy cho những cải cách xã hội, vang lên tiếng chuông cảnh tỉnh thống thiết trước họa ngoại xâm… 

Xin hỏi các đ/c lãnh đạo ĐCSVN sợ cái gì? 

Sợ theo Tàu thì còn Đảng nhưng bị lệ thuộc => dẫn đến một thời kỳ Bắc thuộc mới?

Sợ theo Mỹ thì mất Đảng nhưng còn nước?

Nhưng xin thưa với các đ/c rằng: theo Tàu thì vừa mất đảng mà cũng vừa mất nước. Bởi vì khi mất nước thì nhân dân sẽ căm hận ĐCSVN bất tài vô dụng để mất đảo, mất biển khi đó nhân dân tự khắc sẽ đạp đổ ĐCSVN xuống bùn đen. Các đảng viên thường, các sỹ quan cấp thấp trong các lực lưỡng vũ trang, các nhân viên trong các cơ quan công quyền sẽ tự đào thoát, rã ngũ vứt thẻ đảng trở về với nhân dân. Khi đó nhân dân cùng với tinh hoa của dân tộc là các anh tài, hào kiệt, nhân sỹ-trí thức sẽ tái tổ chức lại 1 ủy ban cứu quốc để chống quân xâm lược như bao đời ông cha tổ tiên ta đã từng làm trước họa ngoại xâm. 

Còn đi theo Mỹ mà thực chất là học hỏi các tiến bộ của văn minh thế giới nói chung thì nước không những không mất mà ĐCSVN cũng vẫn tồn tại. Bởi vì nếu cởi mở về chính trị, tự do tư tưởng/lập hội/báo chí/tôn giáo, hội nhập với thế giới trên tất cả các lĩnh vực thì khi đó ĐCSVN vẫn có cơ hội cạnh tranh, vận động bầu cử như các Hội-Đoàn-Đảng khác sẽ xuất hiện trong tương lai. Nếu ĐCSVN triệt để chống tham nhũng, mạnh tay với bọn sâu mọt, chọn lựa những người tài đức đứng đầu các Chi-Đảng Bộ các cấp thì ĐCSVN vẫn có chỗ dựa mạnh mẽ, đông đảo trong các thành phần công-nông-binh. Cố nhiên khi đó ĐCSVN không còn là tuyệt đối mà chỉ là một thành tố trong Quốc Hội, Chính Phủ mà thôi. 

Hiện nay, nếu ĐCSVN tiếp tục câu giờ nhằm giữ nguyên hiện trạng đầy nhiễu nhương, bất cập mà thực chất chỉ làm lợi cho 1 số kẻ/nhóm thao túng đất nước thì lòng dân càng ngày càng bất an, tham nhũng hoành hoành làm mất sức mạnh dân tộc, giặc Tàu càng có thời gian củng cố tiềm lực quân sự sẽ dứt điểm đánh chiếm khi đủ mạnh và lợi dụng cơ hội bất ngờ. Khi đó thì đảo mất, biển bị khống chế thì ĐCSVN sẽ nhanh chóng bị tẩy chay, không còn bất kì ai tin tưởng về khả năng lãnh đạo quốc gia trước họa ngoại xâm dẫn tới sụp đổ mau lẹ. 

Còn nếu các đ/c trong Bộ Chính Trị, TW của ĐCSVN có tinh thần dân tộc đủ mạnh, tình yêu quê hương đủ thiết tha (*) thì tôi tin chắc các đ/c sẽ suy nghĩ như tôi Đảng chỉ là nhất thời, Dân tộc mới là vạn đại”. Khi đó các đ/c sẽ không bao giờ sợ hãi vu vơ đối với các cuộc tuần hành, biểu tình yêu nước thậm chí ngấm ngầm bật đèn xanh để các cuộc biểu tình nổ ra khắp nơi với hàng triệu người tham gia. 

Đối với tôi những anh hùng của Việt Nam Quốc Dân Đảng, bị thực dân Pháp xử chém năm 1930 trong cuộc khởi nghĩa Yên Bái trước khi ra pháp trường hô vang “Việt Nam vạn tuế” gây xúc động và giáo dục tinh thần yêu nước mãnh liệt hơn là những tiền bối của ĐCSVN ra pháp trường nhưng lại hét “Đảng Cộng Sản muôn năm”.

Hãy can đảm đột phá tư tưởng lên các đ/c của tôi ơi! 

Điều quan trọng nhất chúng ta là người Việt, chúng ta sẽ thông cảm và tha thứ cho nhau như ca dao Việt Nam có câu “Đánh kẻ chạy đi chứ không ai đánh người chạy lại”. Còn chính quyền Tàu không nhân nhượng với các đ/c đâu, cho dù các đ/c có can tâm tình nguyện hàng ngày (xin lỗi bạn đọc): Lấy tay rửa đít mỗi khi chúng nó ỉa. Bởi vì dã tâm ngàn năm của Đại Hán là xâm lược, đồng hóa, hãm hại các nước làng giềng. Hãy nhìn vào thực tế tình hình các nước chung đường biên giới với Trung Quốc như Ấn Độ, Miến Điện, Triều Tiên, Việt Nam và cả Nga thì chúng ta hiểu bản chất nham hiểm, độc ác, bỉ ổi của Tàu như thế nào. 

Xin các đồng chí đừng sợ hãi biểu tình yêu nước khiến cho bất loạn tâm trí mà có những hành động dại dột và phát biểu mê sảng như ông Nguyễn Thế Thảo làm đau lòng, tổn thương dân lành. Chúng ta hãy xem đó là những tiếng chuông vang dền của dân tộc Việt góp phần thức tỉnh các đồng chí lãnh đạo sáng suốt thấu triệt dã tâm của giặc Tàu nhằm tìm ra đối sách quan trọng trong những lúc nước sôi lửa bỏng như thế này. Vì muốn hay không muốn, thích hay không thích trong những lúc này các đ/c đang lèo lái con tàu Việt Nam, đang cầm nắm vận mệnh của dân tộc. Xin các đ/c đừng đẩy 90 triệu dân trong đó có chính người thân, gia đình, dòng họ các đ/c xuống bờ vực thẳm, vào vòng cương tỏa của Tàu Khựa!


No comments:

Post a Comment