Nhà văn Hoàng Tiến - Trong
lúc nước sôi lửa bỏng thế này, các vị lại đàn áp những người biểu tình
chống Tàu là nghĩa làm sao? Các vị đứng về quyền lợi của ai mà ra cái
lệnh quái gở như thế? Tất cả các triều đại ở Việt Nam, tất cả các
chính quyền ở các nước trên hoàn cầu, đếu lấy việc nuôi dưỡng, cổ xúy
lòng yêu nước của người dân, để xây dựng đất nước và bảo toàn lãnh thổ
chủ quyền. Không ai lại đi đàn áp những cuộc biểu tình yêu nước, trong khi kẻ thù đang rập rình ngoài ngõ...
*
Kính gửi các vị lãnh đạo Đảng và Nhà nước,
Kính gửi các vị lãnh đạo Hà Nội.
Tôi là Hoàng Tiến, nhà văn, 80
tuổi, cư trú tại A11, P 420, Thanh Xuân Bắc, Hà Nội. Trước đây tôi đã
lên tiếng về dân chủ đất nước, từ khi cụ Hoàng Minh Chính mất, thấy mình
cũng đã già, quỹ thời gian đi Văn Điển chẳng còn bao nhiêu, lòng lại
nặng nợ văn chương, nên quay về văn chương, tiếp tục viết cuốn “Hồn
thiêng sông núi”, tiểu thuyết lịch sử cận đại Việt Nam, nhân dịp 1.000
năm Thăng Long, nhà xuất bản Phụ Nữ in – 2010.
Những tưởng lại chui vào tháp
ngà văn chương, thả hồn vào câu chữ cho thỏa lòng mong ước của kiếp này,
nhưng đâu có được. Sự bành trướng của Trung Quốc (lấn đất, lấn biển,
lấn đảo, giết bắt ngư dân Việt Nam, cắt cáp các tàu thăm dò dầu khí của
Việt Nam ngay trên vùng biển Việt Nam…) đã thổi bùng lên ngọn lửa yêu
nước của người dân Việt, biểu lộ qua những cuộc biểu tình chống Tàu hơn
10 ngày chủ nhật liên tiếp vừa rồi.
Đáng lẽ các vị lãnh đạo phải tiếp sức cho ngọn lửa yêu nước cháy to lên, thì các vị lại đàn áp các cuộc biểu tình.
Cầm lòng chẳng được, đành tạm dừng văn chương, để viết thư này. Mong các vị lãnh đạo bình tâm lắng nghe.
Nền kinh tế Trung Quốc đang phát
triển mạnh mẽ, tăng trưởng liên tục nhiều năm, họ rất cần năng lượng,
nhất là dầu khí. Dưới biển Đông (trong đó Hoàng Sa và Trường Sa của Việt
Nam) là một kho dầu khổng lồ. Nó là con voi so với dầu ở Trung Cận Đông
chỉ là con lạc đà. Cho nên tham vọng Trung Quốc là phải chiếm lấy biển
Đông. Không thể để kho báu này lọt vào tay ai khác. Nó là mấu chốt của
mọi vấn đề rắc rối ở biển Đông. Người Tàu nhiều mưu ma chước quỷ. Họ đã
có bộ Đông Chu liệt quốc và Tam quốc chí…. là những chứng minh. Nay họ
tung ra 16 chữ vàng và 4 tốt, chỉ là những viên đạn bọc đường mà thôi
(chữ dùng của Hồ Chủ tịch). Mật ngọt chết ruồi. Nói một đàng, làm một
đàng.
Vậy mà trong lúc nước sôi lửa
bỏng thế này, các vị lại đàn áp những người biểu tình chống Tàu là nghĩa
làm sao? Các vị đứng về quyền lợi của ai mà ra cái lệnh quái gở như
thế?
Tất cả các triều đại ở Việt Nam,
tất cả các chính quyền ở các nước trên hoàn cầu, đếu lấy việc nuôi
dưỡng, cổ xúy lòng yêu nước của người dân, để xây dựng đất nước và bảo
toàn lãnh thổ chủ quyền.
Không ai lại đi đàn áp những cuộc biểu tình yêu nước, trong khi kẻ thù đang rập rình ngoài ngõ.
Tôi mong các vị lãnh đạo hãy
tỉnh táo lại. Kinh Phật có câu: “Quay lại là bờ” (hồi đầu thị ngạn). Hãy
đặt quyền lợi của dân tộc trên hết, hãy biết tôn trọng người dân, là
mọi việc giải quyết sẽ êm như ru. Đừng đẩy người dân vào thế đối địch
với chính quyền. Tôi đề nghị một giải pháp: chính quyền Hà Nội hãy đối
thoại với những người biểu tình. Hãy dừng ngay bạo lực.
Ông Phạm Quang Nghị (Bí thư
Thành ủy Hà Nội), ông Nguyễn Thế Thảo (Chủ tịch Hà Nội) tại sao không mở
cửa Ủy Ban mời những người biểu tình vào nói chuyện. Những người biểu
tình như các ông: Giáo sư Nguyễn Huệ Chi, giáo sư Ngô Đức Thọ, tiến sĩ
Nguyễn Quang A, tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện, tiến sĩ Chu Hảo, nhà văn
Nguyên Ngọc, nhà văn Phạm Xuân Nguyên, nhà văn Võ Thị Hảo, luật sư Dương
Hà…vân..vân.. ( nhiều, nhiều lắm, tạm kể tên vài người), họ đủ sức, đủ
trình độ, đủ tư cách đại diện cho những người biểu tình bàn bạc với
chính quyền lắm chứ.
Các cuộc biểu tình ở các nhà máy, chủ nhà máy phải ra đối thoại với công nhân. Đó là chuyện bình thường.
Tại sao các quan chức Hà Nội
không tiếp xúc với người biểu tình, không đối thoại với người biểu tình,
lại ra một cái quyết định không số, không người ký, không có tính pháp
lý, rồi dựa vào đó ra tay đàn áp, bắt bớ, giải tán cuộc biểu tình chủ
nhật vừa rồi (21 – 8 – 2011). Rất đáng tiếc, và rất đáng trách.
Các vị Phạm Quang Nghị và Nguyễn
Thế Thảo đứng đầu thành phố nghĩ gì mà lại làm thế? Có phải để làm vừa
lòng ông bạn 16 chữ vàng, mà các vị đang tâm dập tắt lòng yêu nước của
người dân?
Đàn áp không giải quyết được gì
cả. Ông Đặng Tiểu Bình trong di chúc đã rất hối hận về vụ Thiên An Môn.
Nó là vết nhơ muôn đời của Đảng Cộng Sản Trung Quốc, và học thuyết đấu
tranh giai cấp chuyên chế độc tài.
Tôi đề nghị các vị lãnh đạo hãy
dẹp bỏ tự ái, đối thoại với người biểu tình. Kẻ thù với nhau rồi còn bắt
tay ngồi bàn tròn nói chuyện, huống hồ mâu thuẫn giữa chính quyền với
nhân dân. Một chính quyền của dân, do dân, vì dân, không thể đàn áp nhân
dân.
Tôi nói thẳng thắn, mong quý vị
lãnh đạo sửa sai. Vì quý vị sai rồi. Còn nếu khó chịu, muốn hành hạ, bắt
bớ, tôi xin hoan hỉ đón nhận. Đừng để kẻ xâm lấn ngồi rung đùi uống
rượu mao đài, nhìn cảnh người Việt Nam hành hạ người Việt Nam. Nó đau
lòng lắm!
Đất thiêng Thăng Long ngày 23 – 8 – 2011.
Nhà văn Hoàng Tiến.
Địa chỉ: Nhà A11 Phòng 420 * Thanh Xuân Bắc – Hà Nội.
Điện thoại: 0936.892.801
Email: laohoanglao@gmail.com
-----
No comments:
Post a Comment