Sunday, July 3, 2011

Lão già kiên trì cách mạng có vẻ... bị xì hơi!

Nhạc sĩ Tô Hải - Đúng một tuần sau, lão ta lại đến căn hộ tớ ở. Nhưng lần này, không còn thái độ gay gắt “ chửi phủ đầu” tớ như trước mà có vẻ bớt giận cái thằng bạn mà gần đây đã làm lão thất vọng.

LÃO - Thế nào? “Qua-đờ-nu-vô”? (Có gì mới không ?)

TỚ - Nu-vô cả đống! Nhưng nu-vô tồi đi thì nhiều, tốt lên thì hơi bị hiếm!

LÃO - Nghĩa là cái “tú pơ tí pơ” (tí chút) hy vọng của anh đang xìu dần chứ gì?

TỚ - Cũng có xìu tí chút! Khốn nỗi vẫn có những gì đó để tớ tiếp tục con đường đấu tranh hiệu quả nhất, phù hợp với một kẻ đi không vững, thở không ra hơi, đứng tim bất cứ lúc nào như tớ! Kẻo rồi mang tiếng “nói như thánh phán", nhưng chẳng dám lên đường làm “cách mạng từ đầu”, “làm cách mạng triệt để”.

LÃO - Đấy! Đấy! Anh lại mỉa anh em rồi đấy! Sao bảo tôn trọng mọi ý kiến khác biệt!

TỚ - Với điều kiện không chửi ý kiến của tớ, lên án cái cách đi tới đích của tớ là chỉ nhằm hướng tới cái đích chung. Ví dụ, tuần vừa qua, ông ở trong này ông thấy rồi đó….Tớ không lên án ai đó đi biểu tình nhưng tớ không tán thành cái kiểu biểu tình tự phát, hẹn nhau trên mạng, chẳng ai biết ai, khẩu hiệu tự biên, chẳng ai hô, chẳng ai ứng ….lèo tèo vài chục người thì một nửa là an ninh, công an thường phục. Chẳng ai dám đứng ra dẫn đầu …một lát sau là….giải tán! Còn ở Hà Nội các ông, tuy có đông hơn nhưng tớ vừa vui năm phút thì lại buồn 10 phút khi thấy thay vì hô khẩu hiệu đòi Trường Sa- Hoàng Sa lại hát “Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng!” của cái anh Phạm Tuyên con ông Phạm Quỳnh! Tóm lại, theo tớ, chỉ khi nào có một tổ chức như Công Đoàn không của Đảng phái nào như ở các nước văn minh tiến bộ, họ tổ chức biểu tình (manifestation) trong ngành của họ, về một yêu cầu gì đó lâu nay chưa được thỏa mãn hoặc của Tổng Công Đoàn yêu cầu tổng bãi công, bãi thị, bãi khóa trong toàn quốc để phản đối một chủ trương chính sách không hợp lòng dân. Lúc đó những cuộc mit-tinh, biểu tình, diễu hành, bãi công mới mang đúng ý nghĩa. Bằng không thì…

LÃO - Nghĩa là phải chờ tổ chức được công đoàn độc lập? Còn cái công đoàn của Đảng này thì chỉ có biểu tình…. hoan nghênh “ngày một tháng năm”, “chào mừng Đảng ta ra đời”.

TỚ - Đúng thế, trừ trường hợp bỗng dưng có mấy ông bạn cậu, bạn tớ, ngực đầy huân chương hoặc thậm chí (lạy giời phù hộ đất nước này!) có cả mấy ông đại biểu quốc hội, trung ương ủy viên cũ, mới đi đầu hô trước “Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam” thì cả triệu người sẽ theo bước xuống đường cho mà coi.

LÃO - Lại nằm mơ!

TỚ - Thì chính để hiện thực hóa giấc mơ mà tớ đang “vận động cách mạng” ngay ở những “tầng lớp trên” để họ có thể “đi đầu”! Bằng không thì có tụ tập cả trăm người như vừa qua cũng chẳng làm cái lưỡi bò của bọn bành trướng nó co lại được! Thực tế đã trả lời: Ông thứ trưởng Hồ xuân Sơn đã sang tận nước có cái lưỡi bò mà khẳng định trong tuyên bố chung “quyết giữ vững 4 tốt, 16 chữ vàng, tình hữu nghị lâu đời truyền thống” và tuyên bố “phản đối những thế lực bên ngoài can dự vào tranh chấp giữa Trung Quốc và Viêt Nam và cam kết sẽ tích cực hướng dẫn công luận và ngăn ngừa những lời bình luận và hành động làm hại tới tình hữu nghị và sự tin cậy giữa người dân hai nước”! Nghe có tức hơn bò đá không?

LÃO - Thật thế à? Sao báo ta không thấy đưa tin nhỉ?

TỚ - Thế mới ra chuyện! Có lẽ “họ” muốn tránh cho chúng ta khỏi…vừa… nhục vừa buồn! Nhưng báo Nó thì in! Đài nó thì phát!

LÃO - Gần nửa tháng nay, không có Internet, tớ chẳng nắm được cái gì? Chỉ xem trên VTV1 thấy cái anh Sơn Siếc gì đó đọc lại mấy câu khi được phóng viên “tàng hình” bố trí phỏng vấn! Cứ như bài học thuộc lòng từ thời các bố kéo nhau sang Thành Đô về thôi! Cái này cũng đáng tổ chức biểu tình lớn rồi. Không huy động sức mạnh của dân thì chỉ có “Gọi dạ bảo Vâng” mà thôi! Cứ trên Hèn, dưới Nhát mãi thế này thì …chẳng mấy chốc mà Việt Nam sẽ trở thành Việt Nam Tỉnh, Saigon Quận, Hà Đông Phường mất!

TỚ - Chưa kể biểu tình hay không? Ai muốn biểu tình? Ai phản đối? Ai dội nước lạnh? Và ở bên Tây bên Nhật nữa? Biểu tình dưới ngọn cờ nào? Biểu tình chống Tầu bành trướng hay chống Việt cộng bán nước cho Tầu? Hay chống cả hai? Hay biểu tình nọ chống biểu tình kia? Tóm lại là qua cái vụ cắt cáp vừa rồi “chia rẽ về nhận thức”, thậm chí giữa “ta đỏ”, “ta xanh” với “ta vàng” lên án, chửi bới “ném đá nhau (chữ của “Quê Choa”) khá là trầm trọng!

LÃO – Có khi rơi vào cái bẫy của thằng Tầu chưa biết chừng! Ném một hòn đá làm xáo động cả biển Việt!

TỚ - Hay! Đúng với ý tớ đấy! Nhưng còn thiếu một vế: Về phía “Ta”: “Nhà nước đang cùng gần ba vạn tiến sỹ, thạc sỹ vắt óc lo toan toàn những vấn đề…“vĩ đại mô” để trị an, quốc sách”, lạm phát, ngân hàng, nhập siêu, chứng khoán, lãi xuất, chi tiêu công, chi tiêu tư.. ,…, con dân” đừng có làm ồn!

LÃO - Cái thằng này …hay thật! Luôn phát hiện ra những vấn đề bọn tớ chẳng nghĩ tới!

TỚ - Chẳng qua là, sau cải cách ruộng đất, tớ đã thề sẽ đi theo chủ nghĩa scepticisme permanent (“nghi ngờ chủ nghĩa” thường xuyên) để khỏi bị hẫng hụt khi thấy mình bị… lừa hoặc tự đút đầu vào tròng!

LÃO - Đúng là tớ chết đến nơi vẫn còn hăng máu vịt! Thấy bên Ai Cập, bên Tuinisie, Syrie…quần chúng xuống đường biểu tình đều có kết quả thì đã nghĩ tới ở Việt Nam thời cơ cũng đã tới, nhất là từ khi mấy ông tướng tá nhà ta, mấy ông từng ở những cương vị lãnh đạo cao nhất như Nguyễn văn An cũng công khai lên tiếng đòi “thay đổi cơ chế tận gốc”, đòi từ bỏ chủ nghĩa Mắc (mớ) - Lê nin cũng như vạch trần cái con đường đi không bao giờ đến: chủ nghĩa xã hội! Và nói thật nhé! Tớ bắt đầu chán cậu từ cái bài “Hương hoa lài làm tôi nhức óc” đấy!

TỚ - Thì đấy! Mấy tháng trôi qua rồi? Thêm bao nhiêu người tự thiêu rồi? Bao nhiêu vụ công an đánh chết người, những vụ “tự tử” tại đồn công an, những em nhỏ, học sinh bị tra tấn, những vụ công an bị đình chỉ, bị loại ngũ, bị vào tù rồi? Đây là chỉ nói những vụ đã được chính “báo chí của anh Huynh” phanh phui vì không thể nào ém nhẹm được nữa. Oan ức gấp nhiều lần anh chàng Bouazizi, sinh viên thất nghiệp đi bán hàng rong tự thiêu ở Tuinisie ấy chứ? Có ai phát động một cuộc tụ tập nào không? Còn thua xa cả vụ Bắc Giang đưa tới cuộc bắt giữ mấy “kẻ xấu kích động, cầm đầu, gây mất trật tự an ninh xã hội,…và sự lên ngôi cái vụt của anh  Nông Quốc..(Mạnh) Tuấn!

LÃO - Chán thật! Không biết bao giờ Quốc Tế mới chịu dính vào như ở Libye, ở Irak…?

TỚ - Còn khuya! Việt Nam đang còn một nửa “xài được”, một nửa “không thể xài”! Cứ xem trên đài, báo chí thế giới thì biết! Đỏ mắt cũng chẳng thấy một bài viết nào ra trò dám thẳng thừng lên án “hành động ngang  ngược” vừa qua của Trung Quốc.

LÃO - Đúng vậy! Nghe lời cậu, ngày nào tớ cũng lướt qua các tờ Le Monde, Le Figaro, Le point …Chẳng tìm thấy một tin, ảnh nào về các cuộc biểu tình vừa qua! Còn báo Mỹ thế nào thì tớ không biết. Cậu có tin gì đặc biệt?

TỚ - Báo Mỹ thì khá hơn. Nhưng chưa có một lời lên án nào của cấp Nhà Nước về hành động ngang ngược vừa qua của Trung Quốc, ngoài những ý kiến nặng về hòa giải, về “không nên làm cho tình hình thêm căng thẳng” của một số nghị sỹ, của thượng nghị viện. Ngay những vị ủng hộ ta như Jim Web, J.M.Cain…cũng chưa bao giờ “đứng hẳn về phía ta”, lên án cái đường lưỡi bò là bất hợp pháp!

LÃO - Kết quả của chính trị đu hai giây đây!

TỚ - Không hẳn! Vẫn chỉ là đu một giây! Chỉ thỉnh thoảng bay sang tới bên kia thì thò một tay ra, chưa ai kịp nắm bắt thì đã thấy người chìa tay ra bắt rụt lại. Cái tuyên bố chung mới nhất “phản đối các thế lực bên ngoài can dự vào tranh chấp giữa Trung Quốc và Việt nam …..” là chứng minh hùng hồn nhất!

LÃO - Cháy nhà mà lại còn la làng: “Cấm thằng nào, con nào vào chữa lửa nhà tao!” thì ai dại gì mà giúp đỡ kẻo mang tiếng là đi hôi của!

TỚ - Chẳng riêng cái vụ cắt cáp tầu thăm dò này đâu! Toàn bộ mọi sự hợp tác với Mỹ, sở dĩ không tiến thêm được mấy, phải đọc những gì của những người có trách nhiệm ở chính quyền Obama hiện nay. Ngoài Obama,  tuyệt đối không động đến hai từ Việt nam những thời gian qua, thì các ngoại trưởng, phụ tá ngoại trưởng, tướng lãnh,…ai cũng đề cập đến những bước đi khó khăn có thể hợp tác toàn diện với Việt nam. Tài liệu có cả trên trang bô-xít vn lát nữa cậu mở ra coi cho kỹ mà …quán triệt. Riêng tớ, có tổng kết lại mấy điểm quan trọng như sau:

a/ VN luôn thay đổi cách nhìn về nước Mỹ.
b/ VN chưa muốn làm đồng minh của Mỹ như Phi Luật Tân, Indonexia,..
c/ Nhân dân Mỹ chưa thấy cần phải đứng về phía VN cho nên chính quyền cũng không thể làm gì hơn.
d/ VN đang còn là một nước vi phạm dân chủ, nhân quyền …

Tất cả những lời phát biểu trên đã có dịch sẵn trên mạng, hôm nay nhẩn nha đến chiều mới có xe đến đón, ăn cơm xong cậu chịu khó đọc để ….bớt cái kiên định lập trường cách mạng triệt để ngay khi cậu với tớ còn sống ở trên đời này đi!

LÃO - Thôi được! Cho tớ mượn ngay cái laptop. Tớ đọc ngay! Mót tin quá rồi! Bà xã giờ này còn chưa nghỉ bán mà. Vội gì!

TỚ - Vâ..â..ng! Nhưng trước khi đọc tớ lại xin cung cấp một tin nữa mà khối anh cứ tưởng bở: Tòa án hình sự Quốc Tế La Haye đã ra "Trát bắt giữ" 2 bố con Gã-đa-Phi!

LÃO - Tốt quá chứ sao?

TỚ - Vâng tô..ốt ! Nhưng làm sao, thế nào và ai sẽ bắt? Có thể kéo dài …16 năm mới bắt được, như tên Ratko Miladic tên “đồ tể vùng Balkan”nếu bản thân cái chính quyền mới không thay đổi cách nhìn nhận về vụ bắt giữ đó. Hoặc Omar Al Bachir, tổng thống Soudan, cũng có lệnh i xì bắt Gã đá Phỉ cách đây mấy năm thì nay đang được bắn súng, chào cờ duyệt binh, cùng các vị nguyên thủ cao nhất của nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa!!? “Ta” cũng mới cử một vị thứ trưởng tới cái nước Soudan có ông tổng thống đương nhiệm có trát bắt giữ của Tòa án quóc tế La Haye đấy! Sợ chưa! La Hay, La dở gì cũng chẳng ra cái đinh gì với mấy ông bà này! Còn ở Lybia, mới sáng nay (3/7/2011 ), bản tin của Tivi 5 Monde đã phát cả một video clip cuộc biểu tình nhiều ngàn người ở Tripoli rước cờ ảnh Gadaphi với những khẩu hiệu “Ghadafi mãi mãi trong lòng chúng tôi” hoặc “Sarkozy, tên giết người”, ”Tòa án La haye, công cụ của Đế Quốc!”

Thế đấy! cái chuyện chính trọe, chính trị này quả là biến hóa khôn lường tùy cách nhìn, cái đầu, và con tim của mỗi người.

Đọc xong những gì tớ giới thiệu, ta lại trao đổi tiếp…

Và rồi ….mỗi lão già một máy, lão laptop, tớ máy bàn, gõ bài mới để kịp post lên đúng dịp cuối tuần, còn Lão thì mò mẫm vào các trang mà tớ đã cài đặt sẵn … Không ai nói với ai câu gì thêm! Thỉnh thoảng chỉ nghe  lão: “chặc! chặc!” hoặc buông vài tiếng chửi: “tổ cha nó!” hoặc cụt lủn “Nhục!” ….

***

….. 5 giờ chiều, lão đứng dậy vươn vai, xếp đồ đạc vào túi xách. Nhưng trước khi ra về còn chìa cho tớ xem mấy trang sổ tay chi chít những ghi chép… Nét chữ còn rắn rỏi nhưng chữ nào chữ nấy đều to như quả trứng cút: Nào là “Việt Nam như một đứa trẻ không vâng lời sẽ bị đánh đòn” Nào là “VN nhảy múa trên lưỡi dao sẽ ngã trên lưỡi dao”…” Nào là… đủ thứ dọa nạt “dạy cho bài học thứ 2” làm lão nổi máu xung thiên của một thằng từng đánh trận chết bỏ. Cứ nhìn những cái gạch đít dến rách giấy đủ biết lão đã nổi máu chiến đấu đến mức nào.

Lão vừa bước ra cửa vừa hứa hẹn! ”Được rồi! Phen này tớ cũng sẽ thay đổi chiến thuật. Tớ sẽ đưa tất cả những gì mà tụi nó dọa nạt Quân - Dân Việt Nam cho mấy thằng tá tướng đồng khóa, đồng môn với chúng mình để kích động lòng yêu nước ngầm của chúng nó! Chúng nó không có đọc gì ngoài Nhân Dân và Quân Đội Nhân Dân thì làm sao biết được thế nào là…Nhục!

TỚ - Hoan nghênh, nhưng phải đu-xơ-măng kẻo lại bị xếp vào “lực lượng thù địch” thì ….khổ đấy!

LÃO - Thù địch cái…cái con, con….khỉ! (Tớ biết hắn định nói cái “con khác” nhưng vì thấy ở hành lang, phòng trước mặt, có người lạ nên lão đành hạ tầng công tác cái “con ấy” thành “con khỉ”) Thôi! Ô -voa! A- biêng tô! Mai tớ bay rồi! Năm sau nếu còn sống, sẽ gặp lại!

TỚ - Chúc… xì bớt hơi chứ đừng ….hết hơi!

No comments:

Post a Comment