Wednesday, July 27, 2011

Cô giáo Linh: Tôi không ghét công an

Tôi không ghét công an, sự thật là như vậy …

Ngay cả khi đi biểu tình tôi đã rất vui và tự nguyện chụp ảnh chung với một anh công an (trong ảnh). Anh công an này rất hiền lành và đã có những lời lẽ khuyên nhủ bảo bọn tôi giải tán biểu tình (bằng những lời lẽ rất ân cần lo lắng). Mình nhạy cảm lắm, nhìn ánh mắt của anh ấy là hiểu!


Qua bài viết này mình cũng xin đính chính là: Anh công an này không phải là người ra lệnh bắt hết bọn mình … như một số trang báo đã viết như thế. Người ra lệnh đó là một người khác.

Lúc ở trong đồn công an, mình đã được một anh công an trẻ tuổi bỏ tiền túi ra mua bánh mì và nước uống cho mình … Nếu bạn công an ấy có vào trang này, cho mình gửi lời cảm ơn đến bạn thêm một lần nữa!

Một chị công an mặc thường phục lớn tuổi … lúc đầu rất nghiêm khắc, tra khảo mình đủ đường, nhưng cuối cùng, khi gần được thả ra, chị ấy đã nói một câu làm mình hết sức xúc động: “Chị tin là lòng yêu nước của em là thật …” ——> Phù! Mừng muốn rơi nước mắt! Ít ra chị cũng có chút lòng tin vào những người có tình yêu ấy như em … Cảm ơn chị!

À, Chị ấy còn khen mình chọn mặc áo dài để đi biểu tình là rất hay ^^ … thật ra em đã nói rồi, em mặc áo dài là muốn đưa hình ảnh người phụ nữ Việt Nam kiên quyết chống TQ đến với công luận một cách ấn tượng hơn, để mọi người chung tay giúp VN mình bảo vệ đất nước. Nhưng không ngờ chiếc áo này của em … gây bao nhiêu là rắc rối, gây chú ý và … rất là vướng víu, lúc bị lôi lên xe, áo dài đứt nút tùm lum, đỡ không kịp luôn :(

Mình không ghét công an … xưa giờ là thế. Công an phường của mình rất là dễ thương, ai mà chửi công an phường mình là mình phản đối đấy!

Nhưng … có một sự thật đã diễn ra ngay sau khi bọn mình đã giải tán biểu tình ngày 17/7/2011, là một số anh công an nhào lại chụp giật điện thoại tư trang cá nhân của những người biểu tình; một số anh công an chìm đã đánh đập, dùng roi điện quất kêu xèng xẹt, lôi kéo phụ nữ như bắt heo, có anh chửi đm (chửi tục ấy!) v… v… Những sự việc này đã đập vào mắt một phụ nữ quê mùa như tôi, và làm tôi sốc!!!! Sốc đến tận bây giờ!!! Tôi không thể chấp nhận và chịu đựng được những sự thật như vậy cho đến hết cuộc đời này …

Tôi thấy thất vọng lắm! Tôi yêu ai, ghét ai … đều rất là rõ ràng. Chưa bao giờ tôi nói: Tôi ghét công an, vì tôi vốn cẩn thận trong lời ăn tiếng nói, không bao giờ chọn cách nói quơ đũa cả nắm … Nhưng mà, ngày 17/7/2011 sẽ là một ngày mà tôi phải nhớ mãi suốt đời … và những anh công an đấy, những anh đã làm những việc tệ hại đấy (tiếc là tôi không nhớ rõ mặt hết từng anh), sẽ bị tôi ghét suốt đời! Ráng mà chịu tôi ghét nhé, đáng đời! Các anh đã đánh dân, đánh đồng bào, đánh những đứa em của tôi – những thanh niên yêu nước vô tư và còn nhỏ tuổi. Các anh chẳng anh hùng một tí nào, có gì đấy rất đáng khinh!

Muốn người ta không nói … thì đừng làm.

Muốn mọi người yêu và đứng về phía các anh thì hãy làm cho họ tin!

Tôi rất muốn tin tưởng các anh và nhà nước này đang ra sức chống Tàu đây! Nhưng chưa ai thuyết phục nổi tôi … hic.

*
Tặng mọi người những câu danh ngôn hay:

-Lý trí có thể mách bảo ta điều phải tránh, còn con tim sẽ chỉ cho ta biết điều phải làm (Joubert)

-Cái gì xuất phát từ trái tim sẽ đi đến trái tim (Piêt)

-Bạn nên ghi nằm lòng rằng tất cả trẻ con dù ở độ tuổi nào cũng vậy, đều bịt tai trước những lời ta khuyên răn dạy bảo, chúng sẽ mở mắt thật to nếu người ta làm gương cho chúng thấy (The Table)

-Điều gì anh muốn người ta làm cho anh, anh hãy làm cho người ta (Kinh Thánh)

-Bạn hãy yêu tự do hơn tất cả và làm điều thiện ở bất cứ nơi nào có thể (V.Beethoven)

© Jerry Phan – cô giáo Linh

Nguồn: YÊU NƯỚC LÀ TRÁCH NHIỆM ( blog của cô giáo Linh ), 19/7/2011


http://www.danchimviet.info/archives/39768

No comments:

Post a Comment