Vài báo còn đăng tin bà con huyện Mường
Lát Thanh Hóa sắp chết đói đến 7 xã, trẻ em vào rừng tìm măng ăn thay
cơm! Ấy thế nhưng Đà nẵng vẫn tưng bừng bắn pháo hoa hết cả tiền tỷ,
bằng cả bao nhiêu tấn gạo. Đấy, điều hành kinh tế thế đấy thử hỏi tầm
làng xã hay tầm huyện?
Mới mấy hôm
trước thấy bảo giá điện sẽ… thả, ấy nhưng hôm qua lại thấy anh Phúc chỗ
Văn phòng chính phủ bảo: “sẽ không thả giá điện và giá xăng”.
Hôm
qua còn thấy báo chí đăng tin: “Bộ công thương đề nghị bên dầu khí…
bình tĩnh”! Ôi, chán quá, Bộ Công thương mà lại có cái kiểu đi đề nghị
doanh nghiệp không… côn đồ, sốt sắng đòi tăng giá, đòi xin cơ chế tỷ
giá… tóm lại là đòi bú sữa ngân sách theo kiểu… con giời?
Sao
ở xứ mình lại có những kiểu phát ngôn và điều hành làm ăn như đám cò vé
thế nhỉ? không thể hiểu nổi, hôm nay anh này nói tăng, mai anh kia bảo
không tăng, họp hành triền miên tìm cách kiềm chế lạm phát, kiên quyết
với quyết tâm cứ hô hét đến lạc cả giọng nhưng mọi thứ vẫn cứ tăng đều,
tăng vọt, tăng từ từ… đủ kiểu.
Sáng
ra quán càfe, tinh mơ đã thấy anh Thiều nhà văn cưỡi con BMV đỏ chói để
trước cửa quán rồi. Ái chà, mới làm hội nhà văn được tí thời gian mà đã
kiếm ăn được ghê, hay lại có cổ phần trong mấy hội khác đây? Nhà văn nhà
báo quốc doanh mà có BMV X6 đi là hơi giỏi đấy, đám cầu thủ bóng đá Anh
mới đủ tiền chơi xe này ấy chứ. Chứng tỏ dân báo, văn xứ ta kiếm ăn
giỏi mà cũng chịu chơi thật!
Lướt qua
mấy trang Dân báo, Ba sàm thấy cũng có bài của anh Thiều viết về mấy
anh em trưởng thôn ở quê mình và các vùng quê khác ở bắc bộ. Chắc mấy vụ
thanh niên vác kiếm chém nhau loạn làng ở Hưng Yên vừa rồi mới khiến
cho đám nhà văn, nhà báo biết đến các trưởng thôn ở làng quê là ai.
Trưởng
thôn – anh là ai? anh Thiều có đặt ra câu hỏi như vây. Mình thì biết
chắc trưởng thôn làng mình là thằng con ông cậu, nó học hết lớp 4, đi bộ
đội về chả có nghề ngỗng gì nên cứ chơi dài. Đám thanh niên học hành đỗ
đạt thì bỏ làng đi kiếm ăn hết, còn lại toàn khoèo chân hở rốn, không
nghề nghiệp thì phải ở làng. Dạo làng tìm một đứa làm trưởng thôn chả ai
nhận, mà cũng chả ai biết gì mà nhận. Ép mãi nên nó phải làm, chán thế
đấy.
Làng bây giờ không như ngày xưa,
việc làng thì vẫn tỗ chức trên đình chứ không ra văn phòng hợp tác xã.
Đình làng thời chiến tranh được dùng cho công an huyện về sơ tán, các
chú phá mất cả đền Mẫu, bà con mới góp tiền xây lại năm ngoái. Hội làng
lần đầu tiên được lãnh đạo thôn đứng ra tổ chức vào mùng 4 tết năm nay
còn trước thì do các cụ già thích làm gì thì làm.
Đấy,
nói vậy để thấy là mấy anh em trưởng thôn toàn tầm ấy cả, không được
học, không được đào tạo để biết mình là ai, phải làm gì, được làm gì, ăn
nói đi đứng ra sao… thế thì trách ai để cho các làng quê giờ như những
cái chợ: hổ lốn, mất hết bản sắc văn hóa, loạn lạc và đầy rẫy nghiện
ngập.
Đám cán bộ xã cũng chả hơn thế
là mấy, chủ tịch hay bí thư cũng cả ngày chả biết đọc báo mạng, có tờ
Nhân Dân miễn phí giắt vào đít cho vẻ biết đọc thôi chứ thực ra cứ cầm
đến tờ báo là mắt nhắm tịt lại vì buồn ngủ. Có cái ao hay cái lô đất xen
kẹt nào thì bán quách đi lấy tiền tiêu, cả làng có cái xe tang đưa
người quá cố ra đồng cũng nát như sắt vụn thế thì lãnh đạo cái gì?
Làng
xã như vậy, trên cao thì sao? cứ đến khai giảng là bố mẹ các cháu hết
mẫu giáo lại chạy đua xếp hàng qua đêm để… xin cho con vào lớp 1! Giáo
dục cải cách liên tục mà kết quả như vậy.
Có
cả bộ i tế hẳn hoi nhưng cứ dịch bệnh xảy ra lại bảo: tại bệnh dịch bây
giờ nó phức tạp nên bị động. Thuốc tamiflu mua hết cả núi tiền nhưng
“bị lừa”, ngân sách bỗng dưng bị đốt cùng thuốc hết hạn. Quản lý như
kiểu trưởng thôn thôi hơn gì đâu.
Báo
chí thì hùa với lạm phát để lùa Dân: nào là phải ” làm quen với mặt
bằng giá mới”, “không hốt hoảng với lạm phát”, “các phương pháp sống
chung với giá cả tăng vọt”… vân vân và v.v. để ru ngủ bà con đang sắp
chết chìm vì giá liên tục nhảy lambada và sex.
Vài
báo còn đăng tin bà con huyện Mường Lát Thanh hóa sắp chết đói đến 7
xã, trẻ em vào rừng tìm măng ăn thay cơm! Ấy thế nhưng Đà nẵng vẫn tưng
bừng bắn pháo hoa hết cả tiền tỷ, bằng cả bao nhiêu tấn gạo. Đấy, điều
hành kinh tế thế đấy thử hỏi tầm làng xã hay tầm huyện?
Anh
bạn người Úc dạy cho trường Quốc tế cấp tiểu học ngồi quán nước chè
buôn chuyện vui bảo: sao Hà Nội bọn mày nhiều nhà nghỉ thế, phố nào cũng
có nhà nghỉ? Bên tao dân đi làm thích vào nhà nghỉ để… ngủ trưa, ngồi
vạ vật vỉa hè thế này chiều lấy sức đâu mà làm việc. Bộ Văn hóa Thể thao
du lịch bọn tao sáng tạo hơn bên mày nhiều, còn giúp cả người lao động
có chỗ ngả lưng, lẽ ra việc này của bên Bộ Lao động nhưng các anh chị
bên ấy bận mấy vụ cứu dân xuất khẩu bên Libya nên quên mất. Công nhân
đình công đòi quyền lợi cũng chả thấy anh chị nào của Bộ Lao động ra
giúp cả. Chả biết họ ăn lương rồi làm gì?
Chưa biết chừng mình đang ngồi viết bờ lốc thì bọn xăng nó lại đóng cửa cây để chờ tăng giá vào đúng lúc… 0 giờ!■
———————————————————
No comments:
Post a Comment