Wednesday, May 4, 2011

Là sinh viên tôi cảm thấy xấu hổ với đất nước

Phạm Nam Hưng (danlambao)-Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình cha mẹ đều từng là giáo viên, các bác các cậu là công an và rất nhiều người thân làm cho cơ quan nhà nước. Từ nhỏ tôi đã thấm nhuần tư tưởng cộng sản khi được nhữg người thân kể cho nghe những câu chuyện về chính trị, tôi rất thích nghe.


Cha tôi nói Hồ Chí Minh là một người có tài đánh giặc tôi thật sự không biết cái ông mà người ta gọi là bác Hồ có cái tài này không và cũng chẳng biết đánh giặc mà giặc ở đây là ai - là Nhật, Pháp hay Mỹ. Năm ngoái tôi hỏi cha tôi: "cha nghĩ sao khi Nguyễn Phú Trọng lên làm tổng bí thư" bỗng nhiên người bạn của cha tôi trả lời :"đó là một điều tốt ông ta là người có tài". Tôi hỏi ông ta có tài gì thì cái chú đó không nói được.

Lúc nào tôi cũng được người thân dạy là phải yêu nước. Là sinh viên tôi biết tôi phải có trách nhiệm đó và thật sự tôi rất yêu nước nhưng không biết yêu nước là như thế nào! Tôi thật sự thấy xấu hổ vì điều đó.

Tôi hỏi những người bạn của tôi mọi người nghĩ sao về hành động cũng như những lời phát biểu của Bs. Nguyễn Đan Quế và Ts. Cù Huy Hà Vũ. Tôi nhận được những câu trả lời như nhau: "họ là những người phản động".

Tôi lại hỏi nếu họ là những người phản động thì ai là người yêu nước thì nhận được câu trả lời khá bất ngờ: "không ai yêu nước hết". Tôi hỏi tại sao thì một người bạn nói: "vì người ta chỉ biết lao đầu vào kiếm tiền lo cho gia đình và bản thân khi mà kinh tế càng ngày khó khăn hơn và đời sống con người ngày càng giảm xuống mà lương lại không tăng nên không có thời gian yêu nước".

Tôi quay qua hỏi người bạn học quản trị kinh doanh: "tại sao kinh tế lại đi xuống khi mà nhà nước lại công bố GDP tăng trưởng và kinh tế tăng trưởng hơn 6% mỗi năm". Người bạn của tôi nói là quá khó để hiểu nhưng chắc không ai có thể trả lời được câu hỏi này.

Một ̣người bạn theo đạo Thiên Chúa kêu tôi thử trả lời những câu hỏi mà mình vừa đưa ra. Tôi nói: "đó là một chính sách ngu dân hoàn hảo dành cho người Việt". Mọi người nhìn tôi cười và hỏi: "chính sách ngu dân (mị dân) có nghĩa là gì? ". Tôi thản nhiên trả lời: "là làm cho nền kinh tế giảm đi lúc đó người Việt chỉ biết tập chung vào kiếm tiền sống qua ngày không ai quan tâm tới chính trị; là khi đấy đảng sẽ tự tung tự tác hoành hành; đàn áp dân chủ, tôn giáo, bắt giữ tống giam những người dám đứng lên đòi quyền tự do dân chủ cho con người; là bưng bít thông tin, ngăn chặn những trang web, blog dân chủ điển hình là facebook, đưa những thông tin trái chiều về Ai cập, Lybia".

Vậy CSVN làm vậy để làm gì?". Tôi trả lời: "để tham nhũng, để giữ chức cho mình cho con của họ". Người bạn theo đạo nói tôi: "mi nói đúng nhưng mi là con cháu của cộng sản, mi nói như vậy là mi có lỗi với những người thân".

Câu nói đó làm tôi suy nghĩ rất nhiều, tôi yêu tự do dân chủ và tôi thật sự có lỗi với gia đình khi mang theo một tư tưởng khác. Tôi cảm thấy xấu hổ với đất nước khi mang theo dòng máu cộng sản, cảm thấy ngu dại khi thuộc làu những tư tưởng cộng sản, cảm thấy vô dụng khi thấy sự độc tài hoành hành, cảm thấy không xứng đáng với dân tộc. Nhưng tôi cảm thấy mình yêu tự do dân chủ, yêu một cách điên dại.

Xin một lần được mọi người tha thứ để được một lần cất lên tiếng nói dân chủ.

No comments:

Post a Comment