Lê Nguyên - Ngoài mô hình tổ chức cai trị, hệ thống tổ chức bộ máy nhà nước khoa học, hiệu quả thì tinh thần dân tộc, lòng yêu nước và khát khao tận hiến khả năng của mỗi người dân cho quê hương dân tộc như lẽ sống, là điều kiện không thể thiếu để dẫn đưa đất nước tiến lên hùng cường thịnh vượng. Tiếc rằng đảng cộng sản Việt Nam đã sử dụng thủ đoạn bẩn thỉu lẫn bạo lực cách mạng cướp quyền lãnh đạo độc quyền và ngay từ trong quá khứ cho đến thời hiện tại, đảng cộng sản đã không ngừng nghỉ tuyên truyền dối trá để lợi dụng lòng yêu nước, lợi dụng tinh thần dân tộc, bán buôn xương máu dân tộc cho những tham vọng cá nhân, cho lý tưởng cộng sản - một tư tưởng ngoại lai hoang tưởng phi nhân tính.
Không những thế, đảng cộng sản còn áp dụng nhiều công cụ nhằm triệt tiêu tinh thần dân tộc, tinh thần yêu nước theo truyền thống văn hóa của cha ông nghìn đời để lại, với chiêu bài “chủ nghĩa tam vô,” vô gia đình, vô tôn giáo, vô tổ quốc... với yêu nước là yêu chủ nghĩa xã hội... bằng nhiều thủ đoạn phi đạo đức như qua tuyên truyền dối trá, qua trấn áp khủng bố, qua chính sách ngu dân... làm cho dân tộc Việt Nam trở nên hèn kém bạc nhược, tê liệt ý chí đấu tranh... biến nhân dân thành bầy cừu dễ sai khiến, biến công cụ tay sai “còn đảng, còn mình” thành những cổ máy giết người man rợ như loài thú hoang dã, biến người cộng sản thành những con quái vật hình người dạ thú gieo rắc tội ác kinh hoàng cho dân cho nước khiến cho những người một thời mê muội tin theo cộng sản, vừa là tội phạm vừa là nạn nhân tỉnh ngộ thốt lên:
“Cộng sản nó giết mình hôm nay, ngày mai nó mang vòng hoa đến phúng điếu!” (Thượng tọa Thích Trí Quang)
Câu phê phán ngắn gọn lạnh lùng nói về bản chất gian manh, độc ác tàn bạo đậm nét cộng sản của ông Thích Trí Quang, một nhân vật lịch sử nhiều tăm tiếng cũng như lắm tai tiếng trong cuộc chiến tranh quốc - cộng ở miền nam Việt Nam của thế kỷ trước. Người khuynh hữu cho rằng ông hoạt động cho cộng sản, kẻ thiên tả bảo rằng không và cho đến thời điểm này vẫn chưa có kết luận thống nhất ông Trí Quang là công sản hay không cộng sản bởi ông vẫn còn sống nhưng bị bịt miệng hoặc tự nguyện tịnh khẩu không chính thức công bố, nói thật về nhân thân của mình?
Thật ra, ông Thích trí Quang đã là quá khứ, cho dù ông có là cộng sản hay không cộng sản đều không quan trọng, không cần phí sức bàn cãi bởi tất cả đều không thay đổi được nội dung của câu nói thật chí lý, cực hay về sự thật cực kỳ đểu cáng đáng ghê tởm: “Cộng sản nó giết mình hôm nay, ngày mai nó mang vòng hoa đến phúng điếu!”(1) chỉ ra một hành động “ngụy”... ngụy trang, ngụy quân tử có thật của cộng sản, đặc biệt là cộng sản Việt Nam.
Nói về ngụy trang, ngụy quân tử núp dưới vỏ bọc đạo đức không ai có thể vượt mặt ông Hồ Chí Minh giết người hôm trước, hôm sau có thể sụt sùi trước các ống kính truyền thông và ông Hồ dã được bộ máy tuyên truyền cộng sản tô vẽ, ngợi ca, tôn vinh để nhân dân sì sụp bái lạy như một ông thánh lúc còn sống cũng như khi đã chết mà không biết rằng bản thân khát máu khủng khiếp của ông Hồ Chí Minh, ngoài việc làm tay sai cho ngoại bang, ông cũng đã từng dạy cho đảng viên cộng sản khủng bố giết người trong dịp “đại hội anh hùng chiến sĩ thi đua”, qua lời kể của cựu đảng viên Hoàng Hữu Quýnh trong hồi ký “Tôi Bỏ đảng”:
“...Mỗi lần các chú giết được Tây hoặc Việt gian thì phải viết giắt cài lên áo công bố tội trạng. Nếu muốn cho xác người chìm xuống thì các chú phải mổ bụng và bổ đôi cái bao tử thì cái xác mới chìm xuống được.
Nghe kể chuyện giết người, tôi choáng váng sợ hãi, nhưng rồi cũng phải vỗ tay tán thưởng, ca ngợi thành tích các anh hùng…”(2)
Dù lời kể của ông Hoàng Hữu Quýnh, đảng viên cộng sản đã bỏ đảng có là thật hay do lòng thù hận, bôi nhọ nói xấu “bác” thì suốt thời chiến tranh vệ quốc đến chiến tranh huynh đệ tương tàn, cả trong Nam ngoài Bắc đã có biết bao người dân Việt Nam bị cộng sản giết theo cách dã man, rồi giắt cài lên áo tội trạng (?) là có thật và những người Việt Nam sinh ra lớn lên sống trong lòng cuộc chiến ít nhất cũng đã có một lần trong đời được chứng kiến cảnh giết người man rợ của cộng sản như ông Hoàng Hữu Quýnh cựu đảng viên cộng sản kể. Thế mà không hiểu sao đảng cộng sản lại ngợi ca hành động giết người man rợ như là anh hùng?
Đắng cay hơn cả là những anh hùng “giết người” được đảng cộng sản tôn vinh trên các phương tiện tuyên truyền loa đài hôm trước thì hôm sau vào một buổi u ám nào đó lại bị chính các đồng chí anh hùng của mình thanh toán, thanh trừng khi đã không còn giá trị lợi dụng hoặc trở thành đối tượng cản trở tham vọng quyền lực danh vọng của họ thì họ núp dưới vỏ bọc kỷ luật đảng hoặc nhân danh lợi ích tổ quốc để loại trừ!
Điển hình cho việc thanh trừng đồng chí trong nội bộ đảng cộng sản là trường hợp của tướng Nguyễn Bình ủy viên quân sự, là tổng chỉ huy chiến trường Nam Bộ, là trùm khủng bố ám sát thủ tiêu, là người huấn luyện điều khiển những kẻ giết người chuyên nghiệp, giết người kinh khủng, giết từng người đến giết người hàng loạt không thua kém bất cứ đồng chí lãnh đạo đảng cộng sản nào và đã bị thanh toán, bị chết dưới tay của các đồng chí của ông ta trong thời kháng chiến chống Pháp. Gần đây sau hơn nửa thế kỷ bị đồng chí loại trừ, nằm hiu quạnh lạnh lẽo trên đất Campuchea, tướng Nguyễn Bình được đảng cộng sản tổ chức đi tìm hài cốt mang về chôn cất, đặt tên đường trong thành phố Sài Gòn và cuộc đời, sự nghiệp của ông tướng Bình được đảng “ưu ái” dựng thành phim như một hình mẫu anh hùng để phục vụ tuyên truyền…
Qua những việc đảng cộng sản làm đối với tướng Bình thì tướng Nguyễn Bình đã được đứng chung, được xếp vào danh sách những người tin, nghe theo đi theo cộng sản bị cộng sản giết hôm trước, hôm sau được đặt vòng hoa phúng điếu như các ông Nguyễn Hữu Đang, Trần Dần, Nguyễn Mạnh Tường, Trần Đức Thảo, Hoàng Văn Thái, Đinh Đức Thiện… đại tướng Lê Trọng Tấn…
Cũng nên nói thêm, có một chi tiết đáng quan tâm là trong đám người dự lễ tang tướng Lê Trọng Tấn không ít người nghe thấy lời sụt sùi khóc lóc kể lể của vợ ông “…bộ chính trị ơi là bộ chính trị…” đã bị ông Trường Chinh, chính phạm của cải cách ruộng đất chặn lời…rồi đến khi gia đình bốc mộ ông tướng Lê Trọng Tấn đem về quê chôn cất, bà chị của ông đã không sợ sệt kiêng dè, nức nở thốt lên “…em ơi, em theo cộng sản làm gì để nó giết em…”
Những sự thật lịch sử dẫn chứng trong bài viết chỉ là một mảng cực nhỏ sự thật liên quan đến bác đảng đã “xử” đối với những ai tin, nghe theo làm theo lời tuyên truyền bịp bợm, dối trá của cộng sản và đảng cộng sản là tập thể quy tụ thành phần bất hảo có lời nói việc làm gian manh, lật lọng, tráo trở không khác băng đảng xã hội đen đã bị Bảy Viễn lãnh đạo Bình Xuyên, một anh hùng hảo hớn ở Nam Bộ thời kháng chiến chống Pháp thẳng thắn vạch mặt chỉ tên trong buổi họp do tướng Nguyễn Bình đại diện đảng cộng sản chủ trì:
“…Tôi cũng không khoái mấy cha chính trị viên.. Khi mới lập bộ đội, gian khổ chết chóc thì không thấy các cha đâu, khi bộ đội thành nề nếp, có đại đội, có tiểu đoàn rồi thì các cha vác mặt tới đòi chia quyền chỉ huy…”(3)
Lời bộc trực bạt mạng mang tính đặc thù Nam Bộ của tướng Bình Xuyên, Bảy Viễn nói với tướng Nguyễn Bình cũng như nói với đảng, là nói lên sự thật “cướp công” của đảng cộng sản đối với những tổ chức đảng phái yêu nước nhưng không “yêu” đảng cộng sản trong cuộc kháng chiến chống Pháp được đội ngũ tuyên truyền định hướng dư luận để đảng trở thành lãnh đạo “tài tình sáng suốt” và cũng chính đội ngũ tuyên truyền này đổi trắng thay đen, bóp méo sự thật ngụy tạo hình mẫu anh hùng không có thật, thậm chí biến những tên đồ tể khát máu giết người hàng loạt trở nên vĩ đại, anh hùng đúng với chủ trương đường lối và bản chất của đảng vốn có.
Khi nói về bản chất độc ác gian manh, bạc tình bạc nghĩa trong nội bộ đảng cộng sản Việt Nam không nhằm mục đích bôi nhọ, nói xấu ông Hồ Chí Minh hay đảng cộng sản Việt nam mà chỉ muốn nói lên sự thật cộng sản để nhắc nhở tuyên truyền viên, dư luận viên, văn nô bồi bút hãy quay đầu vào bờ đừng nhắm mắt bước theo chiếc gậy chỉ huy của tuyên giáo trung ương đảng cộng sản phỉ báng, xuyên tạc những người Việt Nam yêu nước qua các câu chữ mà ngay cả một người có trí tuệ trung bình cũng thấy có động cơ xấu, cố tình nói sai sự thật, phỉ báng bôi nhọ tuổi trẻ yêu nước Phương Uyên - Nguyên Kha như:
“…Nguyên Kha là một tên lưu manh, có bản chất cực đoan trong máu... Đối với Phương Uyên, một khuôn mặt trắng trẻo, trong sáng ai nhìn cũng thấy thiện cảm nhưng kèm theo đó là sự khờ dại mà nói đúng hơn là ngu ngốc...
...Rõ ràng Đinh Nguyên Kha, Nguyễn Phương Uyên,"yêu nước"chỉ là chiêu bài do kẻ chủ mưu từ bên ngoài tạo ra để che đậy hành vi phạm pháp...
...Tội của em nghiêm trọng là vì những hành động đó được bàn bạc, phân công chặt chẽ, nhằm mục đích kiếm tiền. Đáng trách là Uyên đổi tự do của mình bằng vật chất nhơ nhớp...”(4)
Làm thế nào mà các ông bà văn nô bồi bút có thể viết lên những câu lời như thế, khi ít nhiều đã nghe thấy Phương Uyên –Nguyên Kha thể hiện tính trong sáng đầy khí phách trước phiên tòa của kẻ bán nước xử người yêu nước, qua dáng đứng hiên ngang ngẩng cao đầu dõng dạc tuyên bố đanh thép:
“Tôi trước sau vẫn là một người yêu nước, yêu dân tộc tôi. Tôi không hề chống dân tộc tôi, tôi chỉ chống đảng cộng sản. Mà chống đảng thì không phải là tội”.(Đinh Nguyên Kha)
“Tôi là sinh viên yêu nước, nếu phiên tòa hôm nay kết tội tôi, thì những người trẻ khác sẽ sợ hãi và không còn dám bảo vệ chủ quyền của đất nước. Nếu một sinh viên, tuổi trẻ như tôi mà bị kết án tù vì yêu nước thì thật sự tôi không cam tâm...
...Chúng tôi làm để thức tỉnh mọi người trước hiểm họa Trung Quốc xâm lược đất nước và cuối cùng là chúng tôi làm xuất phát từ tấm lòng yêu nước nhằm chống cái xấu để làm cho xã hội ngày càng tốt đẹp tươi sáng hơn.”(Nguyễn Phương Uyên)
Hình ảnh sáng đẹp như thiên thần và dáng đứng hiên ngang cùng giọng nói hùng hồn như dư âm tổ tiên nghìn xưa vang vọng lại của tuổi trẻ Phương Uyên – Nguyên Kha làm lay động hàng triệu trái tim cùng chung nhịp đập, không giúp cho các ông bà tỉnh thức nhìn lại mình và dừng mọi hành động tiếp tay cho kẻ ác được hay sao?
Thú thật nói về bản chất cộng sản trong bài viết này không tập trung kể lể, lên án tội ác cộng sản gây ra đối với cái gọi là kẻ thù giai cấp, kẻ thù tưởng tượng và với dân lành vô tội. Bài viết chỉ tập trung vào những cuộc thanh trừng đẫm máu, trù dập điển hình của những đại công thần, những người từng phục vụ cho chế độ như các tướng Nguyễn Bình, Hoàng Văn Thái, Lê Trọng Tấn... các trí thức Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường, Hoàng Minh Chính... các văn nghệ sĩ Nguyễn Hữu Đang, Trần Dần, Phùng Quán... là sự thật lịch sử đỏ máu đã xảy ra trong nội bộ đảng cộng sản Việt Nam.
Tất cả sự thật xảy ra trong suốt chiều dài lịch sử đảng cộng sản như là tấm gương phản chiếu cho các tuyên truyền viên, dư luận viên, văn nô bồi bút còn lương tâm, có chút hơi thở trí tuệ tự quyết định số phận của mình. Xem có nên tiếp tục bịt mắt bịt tai, đổi trắng thay đen viết ra những điều dối trá chống lại công lý sự thật, phục vụ cho ý đồ đen tối cá nhân, phe nhóm của bọn xấu núp dưới bóng lý tưởng nhảm nhí hoang tưởng cộng sản, tiếp tay cho kẻ ác lợi dụng tinh thần dân tộc, lợi dụng tinh thần yêu nước và triệt tiêu lòng yêu nước của dân tộc việt Nam.
Không khéo lòng trung thành cúc cung tận tụy của các ông bà tuyên truyền viên, dư luận viên, văn nô bồi bút bỗng chốc trở thành miếng mồi không đầy miếng nuốt cho đảng cộng sản như các công thần của chế độ so ra thân phận các ông bà nào có nghĩa lý gì, khi đó hối có còn kịp chăng(?) và lời nói: “cộng sản giết mình hôm nay, ngày mai nó mang vòng hoa đến phúng điếu” của thượng tọa Thích trí Quang, dù cho ông có là cộng sản hay không cộng sản thì lời nói đó vẫn giữ nguyên trá trị “chân lý” vượt lên trên cả không lẫn thời gian để cùng tồn tại với loài người.
_________________________________
Chú thích:
1) Phamvietdao: Về Cái Chết Của Tướng Nguyễn Bình.
2) Hoàng Hữu Quýnh: Tôi Bỏ Đảng, trang 109.
3) Nguyên Hùng: Bảy Viễn Thủ Lĩnh Bình Xuyên, trang 196.
4) Ý chính của các bài viết trên báo lề đảng được sử dụng trong các phản hồi trên báo lề dân.
No comments:
Post a Comment