Phạm Hồng Sơn - Hồi còn
học phổ thông và cả khi học đại học, khi học về giai đoạn lịch sử của
Việt Nam từ 1956-1975, chúng tôi luôn được dạy rằng chính quyền Việt Nam
Cộng Hòa là của những kẻ “ngụy quyền bán nước”, hoặc “quân tay sai, bán
nước” cho “kẻ xâm lược Mỹ”.
Nhiều hình ảnh và phim ảnh minh họa
cho các bài học đó bao giờ cũng có những cuộc biểu tình, tuần hành nườm
nượp người đi ngay giữa các đường phố của thủ đô Hà Nội mến yêu, với
những khẩu hiệu, băng-đơ-rôn rất to: “Đả đảo bè lũ tay sai bán nước”,
“Đả đảo quân xâm lược”. Nhưng sau này khi tự tìm hiểu thêm thì chúng tôi
không thấy một tư liệu hay một nguồn tin nào cho thấy Việt Nam Cộng Hòa
“quân tay sai bán nước” đã ký hiệp định hay đàm phán gì với Mỹ hay với
bất kỳ quốc gia nào dẫn đến để mất lãnh thổ, lãnh hải của Tổ quốc. Ngược
lại, các tư liệu còn cho thấy chính quyền Việt Nam Cộng Hòa còn thể
hiện một lập trường dứt khoát, cương quyết trong việc phản đối và bảo vệ
Hoàng Sa khi Trung Quốc cộng sản của Mao Trạch Đông tấn công chiếm
Hoàng Sa năm 1974. Thời còn sinh viên non nớt đó nhiều đứa chúng tôi,
những người có bà con sống ở miền Nam trước 1975, cũng thấy một điều rất
lạ là “ngụy quyền bán nước” không bao giờ để ảnh của tổng thống Mỹ được
treo cạnh ảnh của tổng thống “ngụy quyền” trong các công sở. Đó là vài
chuyện vụn vặt của khoảng vài chục và nhiều năm về trước.
Từ đầu tháng Sáu năm 2011 đến
nay, ở giữa thủ đô Hà Nội cũng có các cuộc biểu tình với nhiều khẩu
hiệu, băng-đơ-rôn rất to, với thiết kế, màu sắc rất bắt mắt, ấn tượng để
phản đối, đả đảo quân xâm lược Trung Quốc, nhưng tuyệt không có một chữ
nào nói đến từ “bán nước” hay “đả đảo bè lũ tay sai bán nước”. Thậm chí
còn có nhiều khẩu hiệu, biểu ngữ ca ngợi, trích dẫn lời nói, hình ảnh
của các vị lãnh tụ, lãnh đạo của nhà nước, của chế độ hiện nay- một nhà
nước, một chế độ đã có những công hàm đặc biệt như Công hàm của Thủ
tướng Phạm Văn Đồng năm 1958, có những hiệp định đặc biệt với Trung Quốc
như Hiệp ước Biên giới năm 1999 và Hiệp định phân định vịnh Bắc Bộ năm
2000, có những so sánh hình tượng bất hủ về mối quan hệ giữa Việt Nam và
Trung Quốc là “Mối tình thắm thiết đơm hoa vừa là đồng chí, vừa là anh
em” và biết bao những thỏa thuận đặc biệt khác với Trung Quốc mà nhiều
lão thành cách mạng cũng đã phải lên tiếng đòi bạch hóa hay phản đối.
Chúng tôi thầm nghĩ phải chăng
những người biểu tình chống quân xâm lược Trung Quốc vừa qua lại mắc sai
lầm, ấu trĩ như thời trước, chỉ có khác là ngày trước nhiều người đã đả
đảo lầm người yêu nước là kẻ bán nước, còn nay thì ngược lại, quên mất
kẻ bán nước?
Đó là điều rất có thể vì con
người là một thực thể có khả năng mắc sai lầm (fallible creature). Nhưng
cũng rất có thể chính chúng tôi lại mới là kẻ sai lầm, cứ đinh ninh
rằng những người cầm quyền rất yêu nước của chế độ này là kẻ bán nước
hoặc là kẻ đồng lõa với quân Trung Quốc xâm lược. Nhưng liệu những người
tham gia, trợ giúp biểu tình chống Trung Quốc xâm lược vào ngày hôm qua
(21/08/2011) vẫn đang bị giam cầm ở Hỏa Lò (hay ở Mỹ Đình) và những gia
đình của họ, những người ủng hộ, yêu mến, kính trọng họ có đồng ý rằng
chúng tôi là kẻ sai lầm như vậy hay không? Chắc phải chờ đến lúc tất cả
những người biểu tình yêu nước đó bước chân ra khỏi nhà tù thì mới biết
được.
21:30 22/08/2011
Phạm Hồng Sơn
T/g PHS viết bài này hay lắm. Một trong những bài hay nhất của t/g này.
ReplyDeleteNhân đây cũng nói thêm cho vui. Những cái mà VNCH "thiếu, không có" như ở XHCN miền Bắc là:
- Không có công an phường, không có công an khu vực dòm ngó người dân ăn gì, uống gì, hay mua sắm gì.
- không có hợp tác xã! Chỉ mạnh ai nấy làm thôi! Cho nên mới nghèo THUA miền Bắc XHCN!
- Không có được xin giấy phép khi phải đi đâu đó.
- Không có được đăng ký hộ khẩu khi muốn dọn đến một chỗ nào đó để ở. Ai đi đâu thì đi, ai muốn ở đâu thì ở. Chính quyền thì cứ giả lơ mấy cài chuyện đó, không thèm nói năng gì tới ! THUA XHCN là ở chỗ đó.
- Còn đi học, thì thầy cô giáo không ai thèm dạy cho mình chũ nghĩa Mác Lê, hay chủ nghĩa tư bản. Thầy cô cũng không thèm dạy cho mình cách tôn thờ các lãnh tụ ngoại quốc, hay lãnh tụ đương thời. Ai cũng bị "nhồi sọ" là có lãnh tụ hay không thì cũng vẫn là công dân VN như nhau, phải tuân thủ pháp luật như nhau, và cũng chỉ có một lá phiếu mà thôi.
- Khi bộ đội Bắc Việt đầu hàng và muốn ở lại miền Nam, thì chính phủ "ngụy" chỉ làm thủ tục giấy tờ đơn giản rồi cho ra tự do sinh sống như mọi người, chứ không chịu bỏ công sức "cải tạo" họ cho thông tư tưởng trước như ở dưới chế độ XHCN hay làm. VNCH "dỡ" là ở chỗ đó đó !
-...Còn nhiều nữa, nhưng bấy nhiêu đó cũng đủ rồi.