Lâu lắm rồi thủ tướng Dũng mới nói được một câu đúng sự thật như tờ báo VnExpress đưa tin ngày 5/5/2011: “Thủ tướng: ‘Việt Nam vẫn là nước nghèo’ ”. Không đúng sao được khi mà một người bình luận mang danh Trần Trung viết ngay trong mục ý kiến bạn đọc của VnExpress: “36
năm trước Việt Nam là nước nghèo, 2011 Việt Nam vẫn là nước nghèo, 36
năm sau Việt Nam vẫn là nước nghèo. Với cơ cấu kinh tế như hiện nay VN
sẽ khó theo kịp các nước có nền kinh tế thị trường theo đúng nghĩa kinh
tế học của nó.”
Người
dân VN ngày nay không biết còn tin vào ai về mức lạm phát kinh tế:
Vinashin phá sản, Công ty Cho thuê tài chính ALC II: vỡ nợ, Nhà điện
EVN: nợ to đùng, Công ty Xăng dầu Việt Nam (Petrolimex): thua lỗ trầm
trọng… Tất cả công ty và tập đoàn đó đều có vốn của nhà nước góp vào. Cứ
có bàn tay nhà nước dính dáng vào thì y như là vỡ nợ, theo lãnh đạo Bộ
Tài chính, Bộ trưởng Vũ Văn Ninh thừa nhận vào năm 2009 có tới 56% đơn
vị trong báo cáo làm ăn thua lỗ, thì hầu như họ đều là những doanh
nghiệp nhà nước hoặc có cổ phần của nhà nước.
Trở
lại với người dân nghèo sống trong thời bão giá theo kiểu sống cũng khổ
mà chết cũng khổ để vất vưởng mong cho qua ngày với những nhu cầu khó
khăn trong cuộc sống: thực phẩm, điện, nước, gas, xăng dầu, nhà cửa,
thuốc men, v.v… tăng lên như phi mã và cộng thêm với đồng tiền VN trượt
giá. Nhìn lại trong 3 tháng đồng tiền VN đã bị phá giá 9,3%, điện tăng
15,32%, xăng dầu vượt trên 20%.
Thủ
tướng Nguyễn Tấn Dũng đang đoạt giải quán quân về những con số cao ngất
ngưởng này. Nền kinh tế Việt Nam đang xuống dốc như chiếc xe không phanh
dưới sự lãnh đạo của ông. Theo nhận xét của ông Nguyễn Quang A thì
nguyên nhân chính của nạn lạm phát kinh tế chính là „sự điều chỉnh cấp
tập, giật cục của Chính phủ trong vài tháng vừa qua đối với quá nhiều
thứ“. Theo giới dân nghèo cho là „vỡ chỗ nào lấp ngay chỗ ấy“ và thiếu
hẳn cả một chiến lược lâu dài.
Thế
nên người dân không tin được vào tai mình khi phải nghe “nạn đói” thường
xuyên đang lan tràn tại miền Trung, mỉa mai thay trong lúc nước VN đang
hãnh diện đứng thứ nhì thế giới về sản xuất gạo mà con số những người
thiếu đói ở đấy lại nhiều đến thế: ¼ triệu người đói lương thực tại một
tỉnh Thanh Hóa được đánh giá là đang trên đường phát triển.
Tờ Tuổi Trẻ đưa tin ngày 05/5/2011: Hơn 240.000 dân Thanh Hóa thiếu đói.
Theo số liệu tổng hợp của Sở Lao động – thương binh và xã hội Thanh
Hóa, từ 21 huyện, thị xã thì cả tỉnh có tới 93.283 hộ (241.558 nhân
khẩu) đang thiếu đói lương thực.
Tờ
báo cũng cho chi tiết rõ ràng: Ông Phạm Bá Điểm, phó chủ tịch UBND
huyện vùng cao biên giới Mường Lát – một địa phương trọng điểm của thực
trạng thiếu đói lương thực ở Thanh Hóa, cho biết: “Ngoài số hộ ở các
bản biên giới thiếu đói thường xuyên, hiện đang được trợ cấp gạo với
mức 15kg/nhân khẩu/tháng thì trên địa bàn huyện hiện có tới 1.878 hộ
(9.049 nhân khẩu, chiếm gần 1/3 số người của huyện) đang thiếu đói gay
gắt”.
Ngoài ra sự nghèo đói nơi giới sinh viên học sinh đang truyền miệng chế ra từ bài thơ nổi tiếng “Qua đèo ngang” của Bà Huyện Thanh Quan:
Bước tới trạm xăng bỗng thấy rầu
Nỡ thời lên giá giết em đi
Loay hoay vót vét vài đồng chót
Sắp tới đem xe đổi lấy tiền
Thấy giá xăng lòng như kiến cắn
Đi học chẳng buồn lấy xe ra
Dừng chân đứng cạnh thằng xe buýt
Một mảnh trời riêng xăng với ta!!!
Ngoài ra sự nghèo đói nơi giới sinh viên học sinh đang truyền miệng chế ra từ bài thơ nổi tiếng “Qua đèo ngang” của Bà Huyện Thanh Quan:
Bước tới trạm xăng bỗng thấy rầu
Nỡ thời lên giá giết em đi
Loay hoay vót vét vài đồng chót
Sắp tới đem xe đổi lấy tiền
Thấy giá xăng lòng như kiến cắn
Đi học chẳng buồn lấy xe ra
Dừng chân đứng cạnh thằng xe buýt
Một mảnh trời riêng xăng với ta!!!
“Việt
Nam vẫn là nước nghèo”, đây là câu nói chân thành và đúng đắn nhất của
thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng từ trước đến nay cho tình hình Việt Nam.
No comments:
Post a Comment