
Tài liệu không nói rõ Thủ tướng Việt Nam
Phạm Văn Đồng đã phản bác lại những lập luận của Trung Quốc thế nào để
bênh vực chủ quyền của Việt Nam đối với quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa.
Tuy nhiên, dư luận có thể hiểu là đảng Cộng sản Việt Nam và đích thân
Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã không thể chống đỡ nổi luận điệu này vì bị
rơi vào thế “há miệng mắc quai”.
Theo Bộ ngoại giao Trung Quốc thì chủ
quyền của họ đối với Trường Sa và Hoàng Sa là không thể tranh cãi
(Beijing Review, Feb 18, 1980). Vì chính Hà Nội, trong các cuộc đàm phán
trước kia đã chính thức công nhận chủ quyền của Trung Quốc đối với hai
quần đảo này rồi, vì vậy nếu Hà Nội thay đổi thái độ của họ thì không có
cơ sở. Trung Quốc đã đưa ra hai sự kiện cụ thể để làm bằng chứng Đảng
Cộng sản Việt Nam đã từng đồng ý với Trung Quốc về chủ quyền của hai
quần đảo đang tranh chấp này.
Sự kiện thứ nhất là vào tháng 6 năm 1956,
Phó thủ tướng Việt Nam, ông Ung Văn Khiêm, thay mặt Bắc Việt Nam xác
nhận với phiá Trung Quốc như sau “Theo các tài liệu lịch sử từ phía
chúng tôi (Việt Nam), đảo Xisha (Hoàng Sa) và Nansha (Trường Sa) thuộc
về vùng đất lịch sử của quý quốc (Trung Quốc)”.
Sự kiện thứ hai là ngày 14 tháng 9 năm
1958, tức 2 năm sau đó, Thủ tướng Bắc Việt Nam đã gửi công hàm đến Thủ
tướng Chu Ân Lai xác nhận chủ quyền Trung quốc đối với quần đảo Hoàng Sa
và Trường Sa, sau khi Trung Quốc chính thức công bố chủ quyền lãnh hải
của họ là 12 hải lý, bao gồm luôn các quần đảo Hoàng Sa (Xisha) và
Trường Sa (Nansha) của Việt Nam. (1)
Nội dung bức công hàm Thủ tướng Bắc Việt Nam Phạm Văn Đồng viết như sau “Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng Hoà ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4 tháng 9 năm 1958”.
Năm 1979, 21 năm sau, khi chiến tranh
biên giới Việt-Trung bùng nổ, Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã tìm cách phủ
nhận công hàm trên khi trả lời cuộc phỏng vấn của tờ báo Viễn Đông Kinh
Tế. Ông Đồng cho rằng vì lúc đó đất nước có chiến tranh nên Đảng và Nhà
nước đã phải ứng xử như vậy. Nói cách khác, vì quyền lợi của đảng CSVN
và vì những mưu cầu chính trị, đảng CSVN sẳn sàng nhượng bộ về nhiều
mặt, kể cả việc bán đứng chủ quyền của đất nước.
Hiện nay vấn đề tranh giành chủ quyền
Trường Sa và Hoàng Sa đã càng lúc càng trở nên gay gắt, có nguy cơ đối
đầu bằng chiến tranh để giải quyết những mâu thuẫn. Sự kiện Thủ tướng
Phạm Văn Đồng thay mặt đảng CSVN xác nhận chủ quyền của Trung Quốc đối
với hai quần đảo này đặt cho Hà Nội ở vị thế khó xử, cho dù chủ quyền
của Việt Nam đã có những chứng liệu lịch sử xác nhận. Việt Nam hiện ra
sức giải thích với dư luận trong và ngoài nước về lỗi lầm họ đã mắc
phải, biện minh rằng “Trong giai đoạn chiến tranh chống Mỹ nên Việt
Nam phải nhượng bộ trước áp lực của Trung Quốc, mặc dù công hàm viết như
vậy nhưng không ảnh hưởng đến chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần
đảo Hoàng Sa và Trường Sa”.
Điều nghịch lý là trong bối cảnh lịch sử
lúc đó, năm 1958, chủ quyền của Hoàng Sa và Trường Sa thuộc về phiá
Chính phủ Miền Nam Việt Nam. Trong khi phiá Miền Nam đã tìm đủ mọi cách
để khẳng định chủ quyền thì đảng CSVN lại trơ trẽn ra công hàm phủ nhận
chủ quyền của họ, phản bội quyền lợi đất nước và dân tộc, cam tâm “bán
đứng” hai quần đảo này cho phiá Trung Quốc.
Năm 1951 tại Hội nghị ở San Francisso,
khi Nhật ký Hiệp định hoà bình, Hiệp định này đã không đề cập rõ ràng
chủ quyền của nước nào đối với Trường Sa và Hoàng Sa. Chính phủ Việt
Nam, Thủ tuớng Trần Văn Hữu có mặt trong Hội nghị đã tuyên bố công khai
Hoàng Sa và Trường Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam. Thủ tướng Trần Văn
Hữu, khẳng định tại Hội nghị trong ngày 7 tháng 7 năm 1951 như sau:
“Trong khi chúng ta cùng khai dụng mọi cơ hội để làm giảm đi những căng
thẳng, phiá Việt Nam chúng tôi xin khẳng định chủ quyền đối với hai quần
đảo Trường Sa và Hoàng Sa vì những quần đảo này luôn thuộc về Việt
Nam”. (2, 3)
Trong số 51 quốc gia tham dự, đại biểu
phía Liên Bang Xô Viết sau đó đề nghị nên thêm một phần trong bản Hiệp
định, đề cập rằng Nhật đặt hai quần đảo này dưới chủ quyền của Trung
Quốc. Đề nghị đó đã bị Hội nghị biểu quyết không chấp thuận với tổng số
46 phiếu thuận. Nói cách khác, Hội nghị với đại biểu của 46 trong tổng
số 51 quốc gia tham dự lúc đó đã công nhận chủ quyền của Việt Nam đối
với hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa.
Chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần
đảo Trường Sa và Hoàng Sa là không thể phủ nhận. Sự kiện Trung Quốc đã
không phản bác tuyên bố của phiá Việt Nam trước công luận thế giới sau
Hội nghị 1951 tại San Francisco đã xác nhận điều này. Tuy nhiên, đến khi
Đảng CSVN, đại diện là Thủ tướng Phạm Văn Đồng, vì quyền lợi của Đảng
đã ký công hàm “bán nước” vào ngày 14 tháng 9 năm 1958 thì phiá Trung
Quốc có cơ sở để chính thức phản bác và ngang ngược đòi chủ quyền của họ
trên hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa.
Nước chảy đá mòn nhưng “Ngàn năm bia
miệng vẫn còn trơ trơ”. Vết nhơ về lỗi lầm ngoại giao trước dư luận thế
giới có thể che đậy, nhưng vết nhơ về tội lỗi mang tính lịch sử thì
không thể xoá nhoà. Ngày 14 tháng 9 năm 1958 chính là ngày lịch sử ghi
nhận; Đảng CSVN vì quyền lợi của Đảng đã ký công hàm bán nước.
——————
1- DECLARATION OF THE GOVERNMENT OF THE PEOPLE’S REPUBLIC OF CHINA ON THE TERRITORIAL SEA
(Approved by the 100th Session of the Standing Committee of the National People’s Congress on 4th September, 1958)
The People’s Republic of China hereby announces:
(1) This width of the territorial sea of the People’s Republic of China is twelve national miles. This provision applies to all Territories of the People’s Republic of China, including the mainland China and offshore islands, Taiwan (separated from the mainland and offshore islands by high seas) and its surrounding islands, the Penghu Archipelago, the Dongsha Islands, the Xisha islands, the Zhongsha Islands, the Nansha Islands and other islands belonging to China. http://law.hku.hk/clsourcebook/10033.htm
(1) This width of the territorial sea of the People’s Republic of China is twelve national miles. This provision applies to all Territories of the People’s Republic of China, including the mainland China and offshore islands, Taiwan (separated from the mainland and offshore islands by high seas) and its surrounding islands, the Penghu Archipelago, the Dongsha Islands, the Xisha islands, the Zhongsha Islands, the Nansha Islands and other islands belonging to China. http://law.hku.hk/clsourcebook/10033.htm
2- On July 7, 1951, Tran Van Huu,
head of the Bao Dai Government’s delegation to the San Francisco
Conference on the peace treaty with Japan declared that the
archipelagoes of Hoang Sa and Truong Sa were part of Vietnamese
territory. This declaration met with no challenge from the 51
representatives at the conference. http://en.wikipedia.org/wiki/Transportation_in_the_Spratly_Islands
3 – On 7 July 1951 the head of the
Vietnamese delegation, Tran Van Huu, addressed the conference on the
issue of Truong Sa: As we must frankly profit from all the opportunities
offered to us to stifle the germs of discord, we affirm our rights to
the Spratly and Paracel islands, which have always belonged to Vietnam.
(Ministry of foreign affairs socialist republic of Vietnam 1981)
No comments:
Post a Comment